Vô Cực Liên Minh

Chương 46: Chạy mau ah!




“ A di đà phật. Người xuất gia không nói dối. Bần tăng nói đều là sự thật. Nếu thí chủ không tin, xin hãy đứng đây năm phút. Tin tưởng sẽ gặp tai kiếp” Thất Đức vẻ mặt chính kinh nói rằng. Hắn đã có tâm muốn cứu thanh niên, bất quá đối phương đã không tin. Nếu vậy, sự thật thắng hùng biện ah. Để đối phương ăn quả đắng, mới có thể để đối phương tin tưởng mình

“ Được ah!! vậy ta muốn xem. Phạm Hiếu ta sẽ gặp tai kiếp gì. Năm phút sau, nếu mà ta vẫn bình yên vô sự, lúc đó đừng trách ta ra tay độc ác” Phạm Hiếu cười đến âm u. Hiển nhiên hắn cũng không tin thằng này có bản lĩnh đến vậy

“ Cửu Kiếp Ấn Chú!! Thất Đức à. Mày cùng với Vô Sắc Thần Tăng có quan hệ gì?” Lục Đạo sắc mặt nghiêm nghị cực kì nhìn Thất Đức, hỏi rằng. Cửu Kiếp Ấn Chú, đây là một loại bảo bối mà chỉ có Vô Sắc Thần Tắc mới có ah

Lần này đến lượt Thất Đức giật mình, dùng ngữ điệu chấn động nói rằng

“ Đại ca biết ân sư?”

“ Vkl!! Ngươi là đệ tử chân truyền của Vô Sắc Thần Tăng” Lục Đạo trợn tròn mắt nhìn Thất Đức, trong lòng khiếp sợ tới tột đỉnh

Vô Sắc Thần Tăng, top 10 Thiên Đạo Bảng, Khí Hồn Cảnh tuyệt thế cường giả. Lục Đạo chẳng thể ngờ tới, lại có thể được gặp đệ tử của Vô Sắc Thần Tăng ngay trong học viện Hà Bắc, không những vậy đối phương lại còn là đàn em của mình

“ A di đà phật. Chính là bần tăng. Đại ca quả không hổ là đại ca, lại có thể nhận ra thân phận của tiểu đệ” Thất Đức hai mắt lóe lên dị sắc quang mang nhìn Lục Đạo.

Phần lớn mọi người đều cho rằng, Vô Sắc Thần Tăng cả đời không thu đệ tử mà không biết Vô Sắc Thần Tăng chỉ thu đệ tử chân truyền mà thôi. Mà Lục Đạo, trực tiếp gọi Thất Đức là “ Đệ tử chân truyền”, chứng tỏ đối phương rất hiểu về Vô Sắc Thần Tăng. Thế nên, Thất Đức mới cảm thấy vị đại ca này không đơn giản

Nghe Thất Đức nói một câu đầy ẩn ý. Lục Đạo chỉ cười không nói gì. Hắn là thái tử đế quốc, hiểu rõ về các cao thủ của Thiên Đạo Bảng là điều rất bình thường.

“ Vị huynh đệ này, ngươi tên gì?” Lục Đạo quay sang nhìn Phạm Hiếu hỏi

“ Ta là Phạm Hiếu”

“ Ta là Lục Đạo. Phạm Hiếu huynh đệ. Ta xin chia buồn với ngươi, ngươi thật gặp tai họa ah” Lục Đạo ánh mắt thương hại nhìn Phạm Hiếu, nói rằng.

Vô Sắc Thần Tăng nổi tiếng tinh thông thôi toán, đoán được vận mệnh của một người. Thất Đức là đệ tử chân truyền của Vô Sắc Thần Tăng, chắc chắn cũng rất lợi hại

Phạm Hiếu thấy Lục Đạo vậy mà tin tưởng, sắc mặt liền đen lại, có chút không vui nói

“ Ngươi tin hắn”

“ Ta tin!? Bởi vì hắn là đệ tử của Vô Sắc Thần Tăng”

“ Vô Sắc Thần Tăng!? Cái tên nghe quen quá ta. Mịa nó!! đừng bảo là …”

Chỉ là hắn chưa nói xong, thì một tiếng thét chói tai từ đằng xa vang lên.

“ Ah… mau nhìn… kia không phải là Top 1 Nam Thần sao?”

“ Đúng vậy! bên cạnh hắn còn có hai vị soái ca nữa kìa… Oa… oa…”

“ Các chị em... mau bắt lấy ba người bọn họ, không để bọn họ chạy thoát”

“ Yes Sir”

….

Sau tiếng thét đó, là vô số những tiếng rít gào của các cô gái khiến ba người Lục Đạo da đầu tê dại, không khỏi ngẩng đầu nhìn lên. Lập tức, ba người đồng tử co rút

Chỉ thấy cách đó không xa, ở phần sau tòa nhà chữ H, một đám nữ sinh đều hướng tầm nhìn về phía ba người, Người nào người nấy hai mắt phún lửa, nước dãi chảy ròng nơi miệng

Từ cửa sổ, hành lang, nhà vệ sinh, phòng ngủ, cá biệt còn có người lấy tư thế cao thủ từ trên tầng thượng phi thân xuống sân trường, mà mục tiêu chính là ba người Lục Đọa

"Chạy"

Lục Đạo rùng mình một cái, hô lên một tiếng sau đó ba chân bốn cẳng bỏ chạy. Tốc độ, dù là Nguyên Sư mở ra Tử Cước Môn cùng Sinh Cước Môn cũng phải ngã mũ bái phục

Hắn coi như ngốc cũng hiểu, ba người bọn họ ở đây nói chuyện liền bị đám nữ sinh đang xem trận đấu phát hiện rồi. Nếu thật bị các nàng bắt được, đời hắn coi như xong

Hành động của Lục Đạo trực tiếp khiến Phạm Hiếu và Thất Đức tỉnh hồn. Bọn họ nhìn nhau gật đầu, sau đó lập tức quay mông, lấy hết khí lực bú sữa mẹ mà chạy.

"Đẹp trai ơi đừng chạy nữa, giỏi thì đứng lại!"

"Các ngươi có ngon thì đừng đuổi nữa" Lục Dạo cước bộ thậm chí còn nhanh hơn, quay đầu hét lên.

Trong lòng không khỏi một phen ác hàn. Mặc dù biết hiện tại mình có danh khí cực lớn trong học viện. Ai bảo hắn lớn lên đẹp trai thái quá đây. Nhưng cmn chứ! Cũng không cần điên cuồng vậy chứ

“ A di đà phật!! Bần tăng là người xuất gia. Mong các vị nữ thí chủ tha mạng” Thất Đức ánh mắt đáng thương nhìn chúng nữ, bất quá tốc độ vẫn nhanh chóng cực kì

“ Hì…hì! Tăng nhân thì sao? Hôm nay chị đây muốn để chú em phá giới” Thất Đức không lên tiếng thì thôi, vừa nói lập tức đưa tới một đám nữ sinh chú ý. Lập tức, các nàng hai mắt càng trở nên nóng bỏng

Thất Đức lớn lên cũng không xấu, trái lại vẻ ngoài thanh tú mang cho người khác cảm giác thằng này rất … đáng yêu. Lập tức liền khiến một số nữ sinh thích tìm “ phi công trẻ” yêu thích vô cùng

Nhìn một đám nữ sinh chẳng những không buông tha mình, trái lại còn lộ vẻ Sói già thấy cừu non. Thất Đức toàn thân run lên, trong lòng khóc rống

“ Ô… ô!! Sư phụ… phụ nữ thật đáng sợ ờ. Chẳng lẽ bần tăng sẽ mất đời trai tân ở đây sao… Ô… ô ta không muốn ”

Về phía Phạm Hiếu, hắn cũng không nói câu nào, sắc mặt vẫn bao phủ một tầng lạnh lẽo. Chỉ là hắn cước bộ nhanh chóng vô cùng, hiển nhiên thằng này cũng bị các nữ sinh điên cuồng dọa cho vãi cả linh hồn

“ Mau! Phía trước là Nhà Thi Đấu. Chúng ta vào đó tử thủ” Lục Đạo nhìn trước mặt nhà Thi Đấu, lập tức hai mắt sáng rực lên. Hướng về phía Phạm Hiếu cùng Thất Đức hô hào.

Một câu này, chẳng khác nào cành cây cứu mạng cho Phạm Hiếu và Thất Đức. Chỉ là khi nhìn sang, hai người lập tức run lên

“ Đại ca!! chúng ta không kịp rồi” Thất Đức nghẹn ngào

Nghe thế, Lục Đạo liền quay đầu nhìn lại. Lập tức hai mắt lập tức trợn tròn, cước bộ cũng dừng lại

Chỉ thấy một thiếu nữ có vẻ là thủ lĩnh ở đây, đứng chặn trước cửa Nhà Thi Đấu, trong tay cầm một cái điều khiển. Ánh mắt dâm đãng nhìn ba người Lục Đạo, hai tay lau nước miếng trên miệng, nở nụ cười cực kì tà ác

“ Khà…khà. Muốn vào đây tử thủ ư!? Nào có dễ vậy”

Nói xong, không chút do dự bấm nút. Lập tức, cửa Nhà Thi Đấu nặng nề đóng vào

- Rầm

Theo một tiếng va chạm cực lớn, cánh cửa Nhà Thi Đấu liền đóng lại, đóng luôn cả hi vọng bỏ trốn của ba người Lục Đạo

“ Các chị em! Mau bắt lấy bọn họ. Không cho chúng nó thoát”

Thiếu nữ dùng một đôi mắt nóng bỏng nhìn ba người, nước miếng chảy ra không ngừng. Nàng dơ tay về phía trước quát lên

“ Xung phong”

Ngay lập tức, phía sau nàng một nhóm mấy trăm toàn nữ sinh lao lên, khí thế kinh thiên động địa, như mãnh hổ lao về phía con mồi. Mà con mồi ở đây, chính là ba anh chàng đẹp trai trước mặt

Bốn bề thọ địch, ba người Lục Đạo hoàn toàn trở thành cá nằm trên thớt, chỉ đợi chúng nữ đè ra mà hành quyết

“ Móa nó! Đây là các ngươi ép ta”

Ngay tại tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc, âm thanh của Lục Đạo vang vọng khắp sân trường

Chỉ thấy, Lục Đạo khí thế cực thịnh, hai tay không ngừng ở trên không kết ấn, khuôn mặt nghiêm túc vô cùng. Thiên địa theo đó biến sắc, phẳng phất như sắp có thiên tai ập đến

Trời đất thay đổi, trực tiếp để các thiếu nữ rùng mình, tốc độ không khỏi thả chậm lại. Chỉ là các nàng không có chút nào lùi bước. Vì trai đẹp, dù cho có đối mặt với băng sơn địa liệt, các nàng cũng không lùi bước

Tốc độ nhanh kết ấn, sau đó Lục Đạo một tay đẩy gọng kính, âm thanh trầm thấp cực kì

“ Sử Thi Chiến Kỹ”

Một câu này, trực tiếp để toàn trường chết lặng, chúng nữ ai nấy sắc mắt kinh hoàng. Trong lòng khiếp sợ tới tột đỉnh.

Chiến Kỹ chia thành Hạ Đẳng, Trung Đẳng, Cao Đẳng, Thượng Đẳng, và trong truyền thuyết Sử Thi. Sử Thi Chiến Kỹ? ta không nghe lầm đó chứ. Đối phương vậy mà thi triển chiến kỹ chỉ tồn tại trong truyền thuyết

Ngay đến cả Phạm Hiếu cùng Thất Đức, khi nghe Lục Đạo hô lên, cả hai đều không khỏi ngừng lại. Mắt chữ A, miệng chữ O, tròng mắt rớt ra ngoài nhìn Lục Đạo. Một bộ khiếp hãi tới cực điểm

Không chỉ mọi người ở đây, mà đến cả trời đất cũng theo Lục Đạo bốn chữ: Sử Thi Chiến Kỹ mà thay đổi. Bầu trời hôn ám, mây đen bao phủ, phẳng phất như đang chờ đón một điều gì đó thật kinh khủng vậy