Vô Cực Liên Minh

Chương 135




“ Cái này là hiểu lầm… là hiểu lầm…”

Lý Tuấn Phong hai chân bắt đầu phát run, cực kì gian nan trả lời

“ Như vậy tức là ngài thật sự bắt cậu ấy” Đầu bên kia, Nguyễn Mị Nhi hai mắt híp thành nguyệt nha, ngữ khí đầy châm chọc “ Các vị thật có đảm lượng ah, lại dám bắt thiếu tá Hư Không Hình Cảnh. Khâm phục… khâm phục”

“ Không… không phải”

“ Được rồi, ta không nói nhảm với Lý Sở Trưởng nữa. Ta muốn trong vòng năm phút phải thấy người, nếu không, Lý Sở Trưởng tự biết hậu quả đó” Nguyễn Mị Nhi trực tiếp dùng giọng điệu của cấp trên nói rằng. Sau đó, cúp máy

Nguyễn Mị Nhi cúp máy, Lý Tuấn Phong như tử tù được ân xá vậy, trực tiếp ngã bệt xuống ghế sa lon. Hắn giờ mới phát hiện, trên lưng mình đã ướt đẫm mồ hôi

“ Móa nó chứ!! Lần này gặp đại họa rồi” Lý Tuấn Phong có loại khóc không ra nước mắt.

Vốn nghĩ chuyện Ngô thiếu giao cho có thể dễ dàng xử lý, ai có thể ngờ tới, thằng nhóc đó không phải dân đen mà lại là người có đại quyền lực

Quen biết lữ trưởng, quen biết đại thiếu Trần gia thì còn chấp nhận được. Nhưng cmn, tại sao lại là Thiếu tá Hư Không Hình Cảnh? Loại thân phận này, dù cho là thành chủ, cũng không dám đắc tội ah. Mà hắn thì tốt rồi, trực tiếp bắt nhốt người ta

"Hi vọng Ngô Bách không có động thủ, bằng không thì ta thật muốn đi đời nhà ma ah! Mẹ nó Ngô Cẩu, để ta gặp chuyện phiền phức lớn như vậy. Nếu không phải ta còn cần Ngô gia các ngươi nâng đỡ, thì ta đem ngươi chém thành muôn mảnh ah!"

Dùng tốc độ nhanh nhất phóng xe tới đồn cảnh sát. Chưa đến năm phút liền đến nơi

Phía bên ngoài cửa phòng thẩm vấn, Lý Tuấn Phong không kịp thở chạy tới, hỏi nữ cảnh sát đứng tại cửa: "Bên trong tình huống như thế nào?"

"Đã bắt đầu giáo huấn thằng oắt con đó" Nữ cảnh sát cười nói, nàng không thấy ra Lý Tuấn Phong vẻ mặt khẩn trương.

"Giáo huấn được bao lâu rồi"

"Có mấy phút ah"

" Đậu má… nhanh mở cửa" Lý Tuấn Phong chửi ầm lên, hù cho nữ cảnh sát run lên, văn kiện trong tay theo đó rơi xuống trên mặt đất.

"Mở cửa nhanh ah!" Lý Tuấn Phong gào thét.

Nữ cảnh sát khẩn trương nói: " Em không có cái chìa khóa, hơn nữa cửa khóa bên trong"

"Fuck" Lý Tuấn Phong vung vẩy lấy nắm đấm bắt đầu phá cửa, thanh âm cực lớn đến mức mọi người nghe thấy được, đều nhao nhao thò đầu ra xem chuyện gì xảy ra.

Đập phá một hồi, cửa vẫn là không có mở ra, Lý Tuấn Phong gào lên: "Ngô Bách, mày bị điếc à, nhanh mở cửa cho ta!"

Nữ cảnh sát run rẩy nhắc nhở: "Sở trưởng, ngài quên rồi sao, phòng thẩm vấn có lắp đạo cụ cách âm, ngay cả Nguyên Linh Cảnh cũng không có nghe được "

Lý Tuấn Phong ngây dại, chính trầm tư suy nghĩ như thế nào mở cửa. Thì từ bên ngoài vang lên tiếng giày cao gót, quay đầu lại nhìn, phát hiện Nguyễn Mị Nhi đang hướng chỗ này đi tới,

Sự xuất hiện của nàng, lập tức gây nên im lặng cho đồn cảnh sát. Hết cách rồi, ai bảo nàng quá đẹp đây

Nguyễn Mị Nhi không có để ý ánh mắt ngơ ngác của đám nam nhân, mắt đẹp nhìn thẳng Lý Tuấn Phong, trực tiếp hỏi

“ Lý Sở Trưởng, Lục Đạo đâu?”

Lý Tuấn Phong cười khổ một tiếng, chỉ vào phòng thẩm vấn môn nói: " hắn ở bên trong! Nhưng bây giờ cửa mở không ra, vậy phải làm sao bây giờ?"

Lập tức Nguyễn Mị Nhi biết rõ bên trong khả năng phát sinh chuyện gì. Nàng trừng mắt nhìn Lý Tuấn Phong, thần sắc tiếu dung

“ Lý Sở Trưởng, rất giỏi ah” Dù là đang khen, nhưng ai cũng có thể nghe ra lời nói trào phúng bên trong

Lý Tuấn Phong cũng chỉ biết cười khổ. Giam giữ thiếu tá Hư Không Hình Cảnh, lại còn sử dụng cực hình với người ta. Hành động vậy, đã quá đủ đến kết thành tội danh: chống đối Hư Không Hình Cảnh

Nguyễn Mị Nhi cũng không có nhìn sắc mặt trắng bệch của Lý Tuấn Phong. Nàng đi lên phía trước, một tay ở trên không vẽ lên những thủ pháp phức tạp

“ Viêm Linh Quyết: Hỏa Đạn”

Liền, một quả cầu do hỏa diễm nóng bỏng ngưng tụ mà thành. Hỏa cầu theo chỉ thị của Nguyễn Mị Nhi bay chậm chạp đến cánh cửa.

- Xì… xì

Từng trận khói mờ xuất hiện. Trong ánh mắt kinh dị của mọi người, cánh cửa liền bị hỏa diễm đốt thành nước

Theo cánh cửa bị phá hủy, cảnh tượng bên trong liền hiện ra trước mặt mọi người. Chỉ là cảnh tượng, lại để mọi người chấn động

Chỉ thấy, Ngô Bách nằm trên mặt đất hôn mê bất tỉnh, toàn thân máu me be bét. Mà Lục Đạo, thì ngồi trên bàn, đang dở điện thoại ra chơi game

"Tại sao có thể như vậy?" Lý Tuấn Phong kinh hô một tiếng, bất quá hắn lập tức dùng tay bưng kín miệng của mình.

Tuy nhiên đây không phải kết quả hắn muốn nhất, nhưng cuối cùng là sợ bóng sợ gió một hồi. Người của mình thụ một chút thương không sao, mấu chốt nhất chính là Lục Đạo không thể bị thương, nếu không hắn cũng không cần làm Sở Trưởng nữa rồi

Ở đây, người bình tĩnh nhất cũng chỉ có Nguyễn Mị Nhi. Đối với thực lực của Lục Đạo, nàng hiểu rõ một hai, biết hắn hoàn toàn không có việc gì

Chậm rãi đi tới, dùng ngữ khí quan tâm, nàng hỏi

“ Lục Đạo, em không sao chứ?”

“ Em không sao?” Lục Đạo cười hì hì, đối với sự xuất hiện của Nguyễn Mị Nhi hoàn toàn không có bất ngờ. Hai mắt sáng ngời nhìn Nguyễn Mị Nhi

Sườn xám màu đen với phần cổ rộng, để lộ ra một phần ngực nảy nở mà căng tròn của người đẹp. Nguyễn Mị Nhi vốn đã vũ mị, mặc thêm sườn xám này vào, thật sự là biến thành tuyệt thế vưu vật, khó đàn ông nào có thể cưỡng nổi

Nguyễn Mị Nhi cũng chứng kiến ánh mắt đầy xâm chiếm của Lục Đạo, nàng không những không tức giận, trái lại còn nhoẻn miệng cười. Một đôi mắt xếch đầy khiêu gợi nhìn hắn

Trong lúc hai người mắt đi mày lại, thì Lý Tuấn Phong cũng bước vào.

“ Lục Đạo cảnh quan, ta là Lý Tuấn Phong, Lý Sở Trưởng, tất cả là hiểu lầm” Lý Tuấn Phong xoa xoa tay, mặt mũi tươi cười “ cái này là do chúng ta điều tra sai lầm, không biết ngài là đặc cảnh Hư Không Hình Cảnh. Ta trịnh trọng hướng ngài xin lỗi, xin ngài tha cho…”

Nghe thế, Lục Đạo không khỏi sửng sốt. Sau lại nhìn Nguyễn Mị Nhi, rất nhanh liền hiểu ra. Cảm tình Nguyễn Mị Nhi nói thân phận của mình cho Lý Tuấn Phong

“ Được rồi, ta cũng không muốn biết ngươi là ai, cũng chẳng cần người xin lỗi. Bắt ta vào đồn, không nghe lời giải thích, còn dùng cực hình. Chuyện này, ta sẽ báo lại cho cục trưởng, để ngài ấy giải quyết” Lục Đạo lạnh lẽo. Ánh mắt nhìn Lý Tuấn Phong hiện lên một tia khác thường

Một câu này, tựa như tiếng sét đánh ngang tai, để Lý Tuấn Phong toàn thân chấn động, sắc mặt trắng xám, cũng mặc kệ hình tượng, trực tiếp ngồi phịch xuống đất

Xong!! Một khi đối phương báo chuyện này lên lãnh đạo Hư Không Hình Cảnh. Như vậy, chắc chắn Hư Không Hình Cảnh sẽ không bỏ qua cho hắn – một kẻ giám tống giam sĩ quan của bọn họ

Nhất thời, Lý Tuấn Phong có loại xúc động muốn chém chết Ngô Cẩu. Nếu không phải vì giúp đỡ hắn, mình sao lại đắc tội sỹ quan của Hư Không Hình Cảnh,để rồi hiện tại, cái ghế còn không giữ nổi

Cho đến người xung quanh, thì vẻ mặt giật mình nhìn Lục Đạo. Câu nói của hắn cùng thái độ như nghe cha mẹ chết của Lý Tuấn Phong, ai mà không biết, thằng này xong đời rồi

Trong lúc nhất thời, mọi người đều suy nghĩ thân phận của Lục Đạo. Chỉ một câu nói liền quyết định tương lai của Lý Tuấn Phong, bực này quyền lực, không phải người thường có thể làm được

Lục Đạo cũng không có để ý ánh mắt của người xung quanh. Cùng với Nguyễn Mị Nhi đi ra ngoài

Vừa ra khỏi đồn cảnh sát, Lục Đạo liền thấy được ba thằng đàn em của mình đứng bên ngoài. Cùng với một người thiếu niên xa lạ

Thấy Lục Đạo, ba người Nguyễn Huy vội vàng đi tới. Cho đến vị thiếu niên kia, thì dùng ánh mắt kinh ngạc hết nhìn Lục Đạo, lại nhìn Nguyễn Mị Nhi

“ Đại ca, anh không sao chứ?” Nguyễn Huy quan tâm hỏi

“ Ca không sao” Lục Đạo nhún vai, tỏ vẻ chính mình rất tốt

“ Đại ca, sao anh lại bị cảnh sát bắt vậy?” Phạm Hiếu nghi ngờ hỏi

“ Chuyện là thế này….” Vừa nói, Lục Đạo liền kể lại chuyện hồi sáng, bao gồm cả cuộc điện thoại của Ngô Bách. Khi biết kẻ chủ mưu đằng sau là Ngô Cẩu, ai nấy sắc mặt đều trở nên âm trầm như nước

“ Giỏi cho Ngô Cẩu, lại dám động đến đại ca. Thật sự là chán rồng ah” Nguyễn Huy trong mắt lóe hung quang. Bắt đầu suy nghĩ có nên tìm cách để Ngô gia xuống đài không

Gia tộc mà nói, không làm qua chuyện xấu thì đó không phải là gia tộc. Bằng vào thân phận Hư Không Hình Cảnh của Nguyễn Huy, điều tra một nhị lưu gia tộc như Ngô gia, là chuyện rất đơn giản

“ Được rồi, chuyện này để cho ca giải quyết” Lục Đạo vỗ vai Nguyễn Huy cười cợt. Trong lòng, cũng là có một chút chủ ý