Vô Cực Chưởng Khống Giả

Chương 232: Đan Hội




Tiếng chuông thanh thúy vang vọng cả Đan Tháp, báo hiệu Đan Hội đã đến giờ khai mạc. Tất cả mọi người đều tập trung ánh mắt nhìn lên thềm đá cao nhất của quảng trường, đó là nơi xuất hiện của những người đứng đầu Đan Tháp.

Tiếng chuông vang lên không lâu, từng đợt âm thanh xé gió vang lên, không gian trên thềm đá hơi vặn vẹo, mười mấy đạo thân ảnh chậm rãi xuất hiện.

Ngồi ở vị trí dành cho khán giả cùng với Tiểu Y Tiên và Thiên Hỏa Tôn giả, ánh mắt Jack đảo qua hơn mười đạo nhân ảnh trên thềm đá, sau đó liền dừng lại ở ba đạo nhân ảnh đứng giữa. Ba người này đều là Cửu Tinh Đấu Tôn, thực lực rõ ràng mạnh hơn những người kia rất nhiều. Theo như hắn đoán, ba người này chính là Huyền Không Tử, Thiên Lôi Tử, Huyền Y Tôn giả, ba đại cự đầu của Đan Tháp.

“Ha ha ha... lão phu Huyền Không Tử, Đan Tháp hoan nghênh tất cả Luyện Dược Sư tới đây hôm nay, tiếp theo, nơi này là sân khấu cho mọi người thi triển thân thủ” Huyền Không Tử chậm rãi nói, lão nói tuy không lớn nhưng tất cả mọi người đều nghe thấy.

“Các vị vì đan hội mà lặn lội đường xa tới đây, lão phu cũng không lãng phí thời gian nữa. Ha ha, đan hội giống như mọi khi chia làm ba bước, chỉ cần thông qua ba lần thử thách, người đứng đến cuối cùng sẽ trở thành quán quân của đan hội. Quán quân không chỉ được nằm trong danh sách dự bị trở thành cự đầu của Đan tháp, mà còn có thể có được một phương pháp tu luyện linh hồn viễn cổ, sau này có thể đặt chân vào bát phẩm, thậm chí là cửu phẩm” Huyển Không Tử mỉm cười, ôn tồn nói.

Huyền Không Tử vừa nói xong, tất cả mọi người phía dưới đều trầm trồ bàn tán. Vô số ánh mắt của các luyện dược sư lúc này đều sáng rực lên. Bát phẩm, Cửu phẩm luyện dược sư, những cấp bậc chỉ có trong truyền thuyết, cách họ như trời và đất, nhưng nếu có được cuốn phương pháp tu luyện linh hồn viễn cổ kia, khoảng cách này lập tức sẽ được kéo lại gần. Đối với tất cả các luyện dược sư mà nói, đây quả là lực hấp dẫn trí mạng.

Trên thềm đá, Huyền Không Tử gật đầu mỉm cười nhìn những ánh mắt sáng rực phía dưới, lão ngẩng đầu nhìn thoáng qua sắc trời, sau đó tay áo vẫy nhẹ, một cỗ dao động vô hình khuếch tán ra, trong hư không lại xuất hiện một tiếng chuông ngân nga. 

“Thời điểm đã tới, tất cả người dự thi từ ngũ phẩm trở lên mời vào cửa thứ nhất - linh hồn ảo cảnh”

Ngón tay Huyền Không Tử chuyển hướng đến quảng trường khổng lồ, nơi đó, không gian màu xám đen vặn vẹo thành từng phiến thế giới kỳ dị xuất hiện rất nhiều ảo diệu.

Huyền Không Tử vừa dứt lời, dưới biển người, từng đạo thân ảnh chớp lên, ùn ùn xẹt qua bầu trời, sau đó đều nhảy vào mảnh không gian vặn vẹo kia.

“ Jack đại ca, huynh thấy Cổ Hà trưởng lão có qua được hai cửa ải đó không?” Tiểu Y Tiên ngồi bên cạnh Jack, thấp giọng nói.

“ Phó Môn chủ yên tâm, trong giới luyện dược, Cổ Hà đúng là một thiên tài đó, hắn sẽ dễ dàng thông qua hai ải đầu, còn vòng thứ ba thì có nhiều thiên tài như hắn tham gia, cũng khó nói được” Thiên Hỏa Tôn giả vuốt râu cười nói.

“ Thiên Hỏa trưởng lão nói rất đúng, Cổ Hà rất tài năng, có thêm Dựng Linh Phấn trần, thực lực luyện dược của Cổ Hà đã xưa không bằng nay. Chúng ta hãy bình tĩnh ngồi chờ hắn gặt hái thành công trong Đan Hội lần này đi” Jack gật đầu nói, hắn tin tưởng Cổ Hà sẽ thành công giành thắng lợi, bởi vì hắn đã truyền cho Cổ Hà khẩu quyết của Hồn Kỹ Viễn cổ, dựa vào khả năng của Cổ Hà, chắc chắn sẽ nhanh chóng đạt đến Bát phẩm Luyện Dược sư, giành quán quân đã không khó.

“ Nếu Cổ Hà trưởng lão đạt được quán quân thì tên tuổi của Hắc Phong Môn chúng ta càng thêm nổi tiếng ở Trung Châu rồi” Tiểu Y Tiên cười nói.

“ Cổ Hà hắn sẽ làm được” Thiên Hỏa tôn giả chậm rãi nói.

Ánh mắt nhìn về phía Tinh Vực của Đan Tháp, nơi đang phong ấn dị hỏa Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa, Jack trong lòng âm thầm suy tính:“ Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa, ta nhất định sẽ chiếm được, chỉ cần Cổ Hà vào được Tinh Vực, ta cũng sẽ có mặt ở đó. Mặc dù với thực lực hiện giờ ta có thể đánh vỡ không gian Tinh Vực để tiến vào nhưng như thế sẽ gây hiệu ứng không tốt cho tên tuổi Hắc Phong Môn, ngoài ra sẽ bị Đan Tháp ghi hận, chỉ đành phải chờ khi Đan Hội kết thúc, Huyền Không Tử mở ra Tinh Vực cho top 10 đám Luyện Dược sư đi vào, đành phải chờ vậy”.

Mười ngày nhanh chóng trôi qua, Đan giới rốt cục cũng đã mở ra để cho mọi người trên kháng đài quan sát, có rất nhiều luyện dược sư vì không lấy được dược liệu yêu cầu trong Đan giới nên đã bị loại khỏi cuộc thi, không thể thoát khỏi Đan giới, chỉ có những Luyện dược sư tiến ra từ bên trong Đan giới mới có đủ tư cách tiếp tục thi thố tài nghệ ở Đan hội lần này.

Bầu không khí trên quảng trường lúc này đã sôi sục đến cực độ. Vô số ánh mắt nhìn chằm chằm vào cánh cửa cực lớn bằng nham thạch đen bóng giữa bình đài. Bên trong, không gian dao động mạnh mẽ vặn vẹo thành những hình dạng quái lạ. Đây chính là nơi duy nhất để ra khỏi Đan giới. 

Dưới ánh mắt chăm chú của toàn trường, không gian bên trong cửa lớn dao động càng ngày càng kịch liệt, từng bóng người rốt cục cũng chậm rãi bước ra, đặt chân lên nền đá của quảng trường trong những tiếng hoan hô vang dội.

“ Cổ Hà, hắn đã ra rồi” Thiên Hỏa Tôn giả gật đầu khi thấy thân ảnh Cổ Hà bước lên quảng trường.

“ Hắn thật sự đã đạt đến Bát phẩm, rất tốt” Jack mỉm cười nói, hắn đã nhận ra biến hóa trong linh hồn của Cổ Hà.

Mười ngày ở bên trong Đan giới, tranh đoạt vô cùng khốc liệt với đám Luyện dược sư còn lại, Cổ Hà đã thành công tấn giai Bát phẩm, linh hồn của hắn lúc này đã vào đến Tiên Cảnh.

“ Ồ, tên Tiêu Viêm cũng đã vượt qua được cửa ải thứ hai” Tiểu Y Tiên ngạc nhiên khi thấy thân ảnh Tiêu Viêm từ cánh cửa đá bước ra ngoài, chỉ tay nói.

“ Thật không ngờ khả năng luyện dược của Viêm đệ lại khá như vậy, đã đạt đến Thất Phẩm Cao cấp Luyện Dược Sư, thực lực của y hiện tại cũng là Cửu Tinh Đấu Hoàng, quả thật rất giỏi” Jack cũng ngạc nghiên không kém khi thấy Tiêu Viêm xuất hiện tại nơi đây, tiến bộ của Tiêu Viêm quả thật không thể xem thường. 

Trong quảng trường, cánh cổng không gian dao động một thời gian khoảng nửa tiếng thì rốt cục cũng từ từ ngưng lại. Lập tức, cánh cửa không gian rộng lớn này cũng lại một lần nữa khôi phục lại sự tĩnh lặng ban đầu. Tất cả mọi người đều biết thời điểm kế tiếp mới đích thực là trọng điểm của Đan hội lần này.

Trên đài cao, Huyền Không Tử quét mắt nhìn qua toàn trường một lượt, khẽ hắng giọng một tiếng nhưng lại như vang vọng bên tai của từng người.

“ Đầu tiên, ta chúc mừng mọi người có thể đứng ở nơi đây. Các ngươi đã thông qua lần tuyển chọn thứ hai. Tuy nhiên, vòng tiếp sau đây mới là vòng quan trọng nhất của Đan hội lần này. Ai có thể trụ lại đến phút cuối, thì người đó chính là quán quân của Đan hội lần này. Bãi đá trên bầu trời kia, chính là vũ đài nơi các ngươi có thể tung hoành phô diễn tài nghệ. Hy vọng các ngươi có thể vượt qua tất cả, đoạt được thời khắc rực rỡ nhất trong cuộc đời. Vinh quang đang đợi các ngươi sáng tạo ra”.

Mọi người trên kháng đài vỗ tay ầm ĩ, thời điểm quan trọng nhất của Đan Hội thực sự đã bắt đầu.

Giữa không trung của quảng trường có một bình đài khổng lồ được xây dựng từ đá cứng lơ lửng. Nó cũng chính là tiêu điểm nơi ánh mắt toàn trường dồn vào, cũng chính là nơi diễn ra trận giao phong cuối cùng của Đan hội lần này.

“Tất cả người dự thi, lên đài. Tỷ thí lần cuối này không có quy củ hạn chế nào. Hãy tận lực của các ngươi, luyện chế ra đan dược mà các ngươi sở trường nhất đi” Huyền Không Tử vuốt chòm râu bạc, mỉm cười nói.

Thanh âm Huyền Không Tử vừa dứt, từng bóng người ầm ầm lướt lên bình đài. Những bình đài trên bầu trời rất nhiều, tuy chứa rất nhiều thí sinh như vậy cũng không thành vấn đề. Bất quá, mặc dù tuyển thủ đã trải qua hai đợt sàng lọc đã bị đào thải gần như đến chín phần mười, nhưng số người còn lại vẫn là một lượng cực kỳ không nhỏ. Hơn một ngàn người đồng thời bay lên cũng tạo thành quang cảnh tương đối hoành tráng.

Huyền Không Tử chậm rãi đảo mắt một vòng quanh những thạch đài giữa không trung, một lát sau mới ngẩng đầu lên nhìn sắc trời, đoạn nhẹ phất tay áo. Nhất thời, một âm thanh như tiếng chuông ngân vang vọng, trào dâng lên trong cả mảnh trời đất nơi đây.

“Thời điểm đã đến. Chư vị, mời xuất đỉnh luyện đan”

“ Bình... bình...” Huyền Không Tử vừa dứt lời, cả mảnh không gian này chợt như đọng lại. Ngay sau đó, hoàng loạt dược đỉnh ầm ầm hiện ra, cuối cùng nện mạnh lên nền đá của bình đài. 

“ Phụt... phụt... phụt...” sau khi hầu hết Luyện dược sư đã triệu hồi ra dược đỉnh, các loại hỏa diễm đủ mọi màu sắc liền bốc lên. Từ xa nhìn lại giống như pháo hoa chiếu sáng làm cho mảnh trời đất nơi đây huyễn lệ dị thường.