Vô Cực Chưởng Khống Giả

Chương 199: Hắc Phong Môn




Nhã Phi thấy Jack nhìn mình chằm chằm, gương mặt càng lúc càng gần thì sắc mặt thoáng hồng, nhỏ nhẹ nói: “ Jack tiên sinh có gì cứ nói, Phi nhi nếu làm được nhất định sẽ tận lực”

“ Đây là năm trăm triệu kim tệ, ta muốn nhờ Nhã Phi cô nương chọn mua giúp ta một ngọn núi ở xung quanh Đế Đô, ta dự định thành lập một tổ chức gọi là Hắc Phong Môn. Nếu Nhã Phi cô nương không chê, ta muốn cô nương trở thành Trưởng Lão quản lý Tài chính của Hắc Phong Môn ta” Jack lấy ra từ trong túi một giới chỉ màu tím, đưa đến trước mặt Nhã Phi ôn tồn nói.

Nhã Phi thoáng ra chiều suy nghĩ sau đó nhận lấy giới chỉ, vẻ mặt cung kính nhìn Jack nói: “ Phi nhi sẽ giúp Jack tiên sinh chọn mua một đỉnh núi gần Đế đô để thành lập môn phái, còn việc gia nhập Hắc Phong Môn, xin Jack tiên sinh thứ lỗi, Phi nhi có thể suy nghĩ rồi trả lời cho ngài sau được không?”

“ Đa tạ Nhã Phi cô nương đã giúp, việc gia nhập Hắc Phong Môn Nhã Phi cứ từ từ suy nghĩ rồi trả lời ta cũng được” Jack mỉm cười, phất tay nói.

“ Nhã Phi từ nay sẽ gọi ngài là Jack Môn chủ hay là Jack tiên sinh đây?” Nhã Phi mỉm cười thật tươi nhìn Jack nói.

“ Ha ha ha... cô nương thích gọi ta như thế nào cũng được” 

“ Jack Môn chủ, có việc này Nhã Phi muốn cho ngài biết, hiện tại, môn phái bá chủ tại Đế Đô chính là Vân Lam Tông, Tông chủ chính là Vân Vận, một Tam Tinh Đấu Hoàng cường giả. Ngoài ra, Vân Lam Tông còn có cựu tông chủ là Vân Sơn, thực lực thâm bất khả trắc, suốt cả chục năm nay bế quan khổ tu, e rằng đã đạt đến Đấu Tông” Nhã Phi thần sắc nghiêm túc nói.

“ Jack Môn chủ có thái độ như thế nào với Vân Lam Tông?” Nhã Phi nhìn Jack dò hỏi.

“ Ở Đế Đô này, chỉ nên có một môn phái bá chủ là được, Vân Lam Tông sớm muộn cũng bị ta tiêu diệt” Jack nhàn nhạt nói, cùng lúc đó Huyết Vũ trên vai hắn cũng thở ra từng ngọn lửa đỏ trông vô cùng bá khí.

“ Vâng, Nhã Phi đã hiểu” Nhã Phi cúi đầu lễ phép nói.

Mấy ngày sau, đoàn người của Jack di chuyển đến một ngọn núi cách Gia Mã thánh thành hai mươi dặm ở phía Đông Bắc, ngọn núi này được Nhã Phi chọn mua và bắt đầu cho người xây dựng cơ sở vật chất. 

Jack lúc này đã rời đi Đế Đô, tiến về phía Tây để tìm kiếm dị hỏa. Trước khi đi hắn còn không quên dặn dò Huyết Vũ bảo vệ mấy người Tiểu Y Tiên, Medvedev. Hắc Phong Môn mới thành lập, sẽ có không ít thế lực to nhỏ ở Đế Đô đến gây sự, để lại Hỏa long Huyết Vũ, cấp độ ngang hàng với Nhị Tinh Đấu Hoàng bảo vệ cho Hắc Phong Môn, Jack mới yên tâm ra đi.

Jack không ngờ rằng chính vì quyết định này mà đã làm cho Hắc Phong Môn trong vòng mấy tháng đã nổi tiếng như cồn ở Đế Đô, ngang hàng với cả Vân Lam Tông, đồng thời cũng tạo ra không ít kẻ thù. 

Sở dĩ Jack ra đi tìm kiếm di hỏa cũng là vì sớm ngày tích lũy đủ 1 tỷ điểm thưởng để hóa giải Ách Nan Độc Thể trên người Tiểu Y Tiên, ngoài ra cũng giúp hắn tăng cao tu vi. Jack đã tiêu tốn 100 triệu điểm Hệ thống để đổi lấy tin tức của 23 loại dị hỏa trên dị hỏa bảng, tuy chỉ là những tin tức sơ sài nhưng cũng đủ giúp hắn định hình được mục tiêu. 

Đi đến đại sa mạc Tháp Qua Nhĩ lần này, Jack chủ yếu tìm kiếm Thanh Liên Địa Tâm Hỏa, một loại dị hỏa tồn tại trong dung nham dưới lòng đất. Hỏa diễm trong đại địa trải qua vô số lần trui luyện, dung hợp, áp súc... 10 năm thành linh, 100 năm thành hình, 1000 năm thành liên, khi đại thành có màu xanh da trời, trong tâm liên sinh ra một đoàn lửa xanh, cũng tên là thanh liên địa tâm hỏa.

Trên bầu trời trong xanh, bỗng xẹt ngang một tia sáng màu vàng, sau khi đảo quanh một vòng, tia sáng biến mất, để lộ ra một thân ảnh đang từ từ đáp xuống mặt đất.

Jack hai chân vững vàng đứng trên mặt đất, phủi bụi vương trên quần áo, hắn ngẩng đầu nhìn tòa thành thị màu vàng trước mặt. Jack đã đi qua không ít sa mạc nhưng sa mạc nơi đây không khí nóng bức hơn rất nhiều.

“ Hỏa thuộc tính và thổ thuộc tính đặc biệt nhiều, làm cho không khí đặc biệt khô nóng” Jack lẩm bẩm.

Jack rảo bước đi tới tòa thành thị, càng gần đến nơi, xung quanh cũng xuất hiện khá nhiều người, Jack phát hiện nơi đây nam nhân và phụ nữ đều có da dẻ ngăm đen, nam nhân thân thể, cánh tay đều để trần, nữ nhân ăn mặc vô cùng phóng khoáng gợi cảm, chỉ che đậy phần ngực và hạ thể, để lộ ra vòng eo thon thả, cặp chân dài vô cùng mê người.

Đi được hồi lâu, một cửa thành to lớn xuất hiện trước mặt Jack, trên cửa thành có hai chữ lớn màu đỏ trong vô cùng khí khái.

“ Mạc Thành, rốt cục đến” Jack mỉm cười nói.

Ở nơi cửa thành, hơn mười người binh sĩ thân mang giáp trụ, cầm trong tay trường thương đang hét to đám đông nộp phí vào thành. Jack không muốn làm kinh động nhiều người nên vẫn nộp lệ phí như thường dân, một đường thẳng bước vào thành.

Jack chỉ biết Thanh Liên Địa Tâm Hỏa nằm ở Tháp Qua Nhĩ sa mạc nhưng hoàn toàn không biết địa điểm cụ thể, việc đầu tiên hắn vào Mạc Thành là tìm mua một tấm bản đồ có vẽ chi tiết nhất về khu vực Tháp Qua Nhĩ sa mạc.

Sau một hồi lang thang trong thành, Jack đã tìm thấy một cửa tiệm tên Cổ Đồ có bán các loại bản đồ. Cửa tiệm này không rộng rãi cũng không hoa lệ, có phần cổ kính lạ thường, hai miếng Nguyệt quang thạch tỏa ra nhàn nhạt hào quang, làm cửa hàng có chút ánh sáng.

Jack tiến thẳng vào trong, đứng ở cuối quầy là một lão giả đang cúi đầu chạm khắc gì đó, vị lão giả này tuổi tác đã cao nhưng bàn tay cầm dao điêu khắc vẫn rất hữu lực. Vị lão giả hình như không để ý Jack đi vào mua hàng, vẫn tập trung điêu khắc.

Jack biết lão già này không tầm thường, thấy lão không tiếp đón mình thì cũng không làm phiền lão, hắn tiến tới quầy hàng bản đồ, tìm kiếm bản đồ Tháp Qua Nhĩ. Lật xem một loạt các tấm bản đồ, Jack vẫn chưa vừa ý được tấm nào. 

Hắn tiến tới góc trong cửa hàng, nơi có đặt cái giá gỗ cổ xưa, trên giá bày đầy các tấm bản đồ ố vàng, bụi bám mốc meo. Jack phủi lớp bụi, lật xem một vài tấm thì ánh mắt bỗng sáng lên, ở cuối sấp bản đồ cũ kỹ có một bức hình tàn khuyết, hình vẽ bên trên Jack đương nhiên nhận ra, đó là Tịnh Liên Yêu Hỏa. 

“ Tích... tích... ký chủ tìm được manh mối Tịnh Liên Yêu Hỏa, thưởng cho 500 triệu điểm Hệ thống... tích”

“ Ha... quả nhiên là nó không sai” nhận được thanh âm hệ thống, Jack nhoẻn miệng cười nói.

“ Ngươi là muốn mua bản đồ Tháp Qua Nhĩ sa mạc sao?” thanh âm lão giả bỗng nhiên vang lên.

Jack xoay người lại, tiến đến cuối quầy cười nói: “ Đúng vậy, ta muốn một tấm bản đồ chi tiết nhất”

“ Bản đồ tất cả ở trên quầy, tự lựa đi” lão già cũng không có ý định đứng lên giới thiệu, chỉ nhàn nhạt nói, thái độ không hề giống người bán hàng.

Nhìn thái độ của lão già, Jack mỉm cười, giơ ta trên bàn tay tấm hình tàn khuyết: “ Ta muốn tấm này, bao nhiêu tiền?”

Lão giả nghe vậy thì bàn tay thoáng run lên, dừng lại việc chạm khắc, ngẩng đầu lên nhìn Jack một lượt nói: “ Ngươi... đã từng thấy qua dạng này bức hình?” lão giả hơi nhíu mày, bởi vì tu vi của Jack lão hoàn toàn không thể nhận ra.

“ Trên tay ta đang có một miếng giống vậy” Jack mỉm cười nói, quan sát thái độ của lão già.

Jack nhận ra thân hình lão giả thoáng run động, ánh mắt cũng sáng lên thì cười nói: “ Lão tiên sinh có thể bán cho ta không?”

“ Không thể” lão già mở miệng nói không chút suy nghĩ.

“ Không thể sao? Vật này đối với ta rất quan trọng, nếu ngươi không bán thì ta chỉ đành đắc tội” Jack nhàn nhạt nói, ánh mắt thoáng chút băng lãnh.

“ Ha ha ha... tuy ta không biết ngươi là ai, nhưng định dùng vũ lực cướp đoạt đồ của ta thì ngươi hơi mơ hão rồi đó, Hải Ba Đông ta ẩn cư mấy chục năm, thực lực có phần suy giảm nhưng chưa đến nổi bị người ta khi dễ ” lão già nhoẻn miệng cười làm run run hàm râu dài bạc trắng, trên thân thể lão toát ra một cỗ đấu khí lạnh giá làm nhiệt độ xung quanh giảm xuống rõ rệt.