Vô Cực Chưởng Khống Giả

Chương 161: Lý Thế Dân binh biến




“ Tề Vương điện hạ”

Trong lúc Jack đang lo lắng, bỗng nhiên vang lên tiếng hô vang vọng ở phía trước, nghe ra thì của hàng ngàn người.

Hàng ngàn người nhanh chóng tiến tới phía Jack, dẫn đầu là ba vị tướng quân thân mang khải giáp, trên mặt họ vô cùng kích động.

“ Tề Vương điện hạ, Tề Vương điện hạ”

Jack không biết phải làm sao, hắn thực sự không biết mấy người này là ai.

Ba vị Tướng quân vội vã xuống ngựa, quỳ trước mặt Jack, cung kính nói: “Mạt tướng hộ giá đến muộn, mong Tề Vương điện hạ giáng tội”

“ Ba vị Tướng quân đứng lên đi, hai người các ngươi dẫn quân đến được đây là đã quá tốt rồi” Jack vội nâng hai người dậy, vẻ mặt lộ vẻ vui mừng nói.

“ Tề Vương điện hạ, Thái tử ngài ấy...” một vị tướng bất giác nói.

“ Thái tử đã bị Lý Thế Dân giết chết rồi, ta may mắn liều mạng thoát ra được tới đây” Jack nắm chặt bàn tay, vẻ mặt đau đớn nói.

“ Đáng chết Tần Vương, Thái tử điện hạ, thuộc hạ Tiết Vạn Triệt quyết trả thù cho ngài” 

“ Thuộc hạ Phùng Lập (thuộc hạ Phùng Dực) quyết vì Thái tử phục mối hận này”

Tiết Vạn Triệt cùng Phùng Lập, Phùng Dực khóc rống, biểu hiện vô cùng bi phẫn.

Jack thở ra, lúc này hắn mới biết ba người này là Tiết Vạn Triệt và Phùng Lập, Phùng Dực. Theo sử sách, Phùng Lập cùng Phùng Dực hai người là hai mãnh tướng trung thành của Lý Kiến Thành, còn Tiết Vạn Triệt là tướng tài dưới trướng Tề Vương Lý Nguyên Cát. Nói cách khác, bây giờ ba người này chính là thuộc hạ của hắn, hắn không còn phải lo không có người sử dụng.

“ Tề Vương điện hạ, hiện giờ Cấm vệ quân Bắc Nha và Nam Nha thành Trường An đều đã rơi vào tay của Tần Vương. Hoàng cung đã hoàn toàn bị chiếm đóng, chúng ta có hay không đánh thẳng vào đó cứu ra Bệ hạ?” Tiết Vạn Triệt hướng Jack phân tích.

“ Điện hạ, nếu để lâu dài sẽ bất lợi cho Bệ hạ, ngài hãy ra lệnh đi, chúng thần sẽ ngay tức khắc đánh vào hoàng cung” Phùng Lập khảng khái nói.

“ Lúc này chưa được” Jack giơ tay lên nói.

Jack biết quá rõ lúc này Lý Thế Dân đang bắt ép Lý Uyên phong làm Thái Tử, người trong phủ Đông Cung và Tề Vương phủ có thể đã bị thuộc hạ Lý Thế Dân tàn sát, nhưng hắn quyết không thể quay lại. Lực lượng của hắn hiện tại chỉ khoảng năm ngàn người, Lý Thế Dân lại nắm trong tay cấm vệ quân hơn 2 vạn, ai mạnh ai yếu khỏi suy nghĩ cũng biết, hắn tấn công vào Hoàng cung chỉ là chịu chết.

“ Lý Thế Dân giết huynh trưởng, giam giữ Phụ Hoàng đã phạm vào tội ác tày trời, thiên địa bất dung, ta Lý Nguyên Cát thề tru diệt Lý Thế Dân giải cứu Phụ Hoàng, lập lại kỷ cương cho Đại Đường ta.” Jack lớn tiếng nói.

“ Điện hạ anh minh, thề tru diệt Lý Thế Dân giải cứu bệ hạ... thề tru diệt Lý Thế Dân giải cứu bệ hạ” Tiết Vạn Triệt, Phùng Lập, Phùng Dực cùng với ba quân tướng sĩ hô lớn, hào khí ngất trời.

Jack giơ tay ra hiệu cho mọi người im lặng sau đó nói tiếp: “Đồng đảng của Lý Thế Dân là đám người Trưởng Tôn Vô Kỵ, Phòng Huyền Linh, Đỗ Như Hối, Tần Quỳnh, Hầu Quân Tập, Trình Giảo Kim, chính bọn chúng đã xúi giục Lý Thế Dân giết huynh, giam phụ, tội đáng tru di cửu tộc”

“Các tướng sĩ nghe lệnh, ta ra lệnh ngay lập tức bắt giữ gia đình của bọn người này, trả thù cho Thái Tử” Jack hướng đám người lớn tiếng nói.

“ Tuân lệnh điện hạ” tất cả quân lính vang dội trả lời.

Năm ngàn người lập tức rời khỏi Phượng Lâm Môn, tiến thẳng đến Chu Tước Đại Môn, nơi này thông đến Thành Trường An nơi gia đình các quan đại thần trú ngụ.

Vào lúc này tại Thái Cực Cung.

“ Kính thưa Bệ hạ, Thái tử và Tề Vương điện hạ nhất quyết không làm ra việc hưng binh tạo phản, đây nhất định là có người hãm hại” 

“ Đúng vậy Bệ hạ, Thái Tử và Tề Vương đã bị người hãm hại a...”

Lý Uyên ngồi trên ngai vàng gương mặt trắng bệch, ánh mắt trừng trừng biểu hiện phi thường tức giận, tin tức Thái Tử cùng Tề Vương tạo phản đã đến tai của hắn. Ở bên dưới triều, Ngụy Trưng cùng đám quan lại theo phe Thái Tử liên tục trình tấu, toàn bộ quan lại trong triều lúc này đã phân chia làm hai phe, phe Thái tử và phe Tần Vương.

“ Tần Vương đến”

Đám người Lý Thế Dân, Trưởng Tôn Vô Kỵ, Phòng Huyền Linh, Đỗ Như Hối lúc này đã đi vào trong cung.

“ Tham kiến Phụ Hoàng” 

“ Vi thần tham kiến Hoàng thượng”

Khi thấy cảnh này, Ngụy Trưng gương mặt hốt hoảng, trong lòng thầm hô không ổn, hắn biết Thái tử đã xảy ra chuyện chẳng lành.

“ Thế Dân, rốt cục có chuyện gì, Kiến Thành cùng Nguyên Cát đâu?” Lý Uyên thấy Lý Thế Dân đến thì lập tức bộc phát, nhìn Lý Thế Dân quát lớn.

Lý Thế Dân gương mặt không chút biểu tình, Trưởng Tôn Vô Kỵ ở bên cạnh hắn lập tức chắp tay nói: “Kính thưa hoàng thượng, Thái Tử cùng Tề Vương điện hạ không niệm hoàng ân, ý đồ hưng binh tạo phản sát hại Tần Vương, cưỡng ép hoàng thượng, cũng may là Tần Vương điện hạ đã phát giác và ra tay ngăn cản kịp thời... đây là thủ cấp của Thái Tử”

Hắn lập tức nâng lên chiếc hộp chứa đầu của Lý Kiến Thành cho Lý Uyên và cả triều điều thấy.

“ Cái gì? Chuyện này... chuyện này...”

Cả triều ngay lập tức bùng nổ, mọi người ánh mắt kinh hãi nhìn một màn này. Hành động của Trưởng Tôn Vô Kỵ là đang trắng trợn bức hoàng thượng thoái vị.

“ Ngươi... ngươi thật to gan, người đâu đem Trưởng Tôn Vô Kỵ ra chém” Lý Uyên sắc mặt giận đến tái xanh, quát lớn.

Nhưng đám cấm vệ quân đều hoàn toàn bất động, Ngụy Trưng thấy cảnh này thì biết đại thế đã mất, Lý Thế Dân đã đắc thủ.

“ Phản rồi... phản rồi... Lý Thế Dân, ngươi là đang tạo phản trẫm?” Lý Uyên mắt trừng lớn muốn rách cả mí, nhìn Lý Thế Dân quát mắng.

“ Kính thưa Bệ hạ, Thái tử cùng Tề Vương âm mưu tạo phản, Tần Vương điện hạ vì suy nghĩ cho Bệ hạ và xã tắc đã vì nghĩa diệt thân, kính xin Bệ hạ không nên trách phạt Tần Vương điện hạ” Phòng Huyền Linh tiến lên chắp tay nói.

“ Đúng vậy, kính xin Bệ hạ không trách tội Tần Vương điện hạ” Đỗ Như Hối cùng đám quan lại phe Tần Vương lập tức cúi người chắp tay nói.

“ Tốt, tốt... các ngươi rất tốt” Lý Uyên minh bạch mọi việc đã không thể cứu vãn, Lý Thế Dân hành vi trảm trước tấu sau hắn đã hoàn toàn không có cách trách tội, Lý Kiến Thành đã bị giết nhưng còn Lý Nguyên Cát thì sao, nghĩ vậy hắn liền hướng Lý Thế Dân nói.

“ Phải chăng ngươi cũng đã giết Nguyên Cát?”