"Nếu một người vì lý do bất đắc dĩ nào đó mà chấp nhận lấy một người họ không yêu, con có suy nghĩ gì?"
Hạ Tử Minh ngẫm nghĩ một hồi rồi lên tiếng: "Vậy cũng chưa chắc cuộc hôn nhân ấy đã đi vào ngõ cụt. Quan trọng là đối tượng kết hôn đó là người như thế nào?"
Hạ Ninh Dung bỗng ngẩn người. Là người như thế nào? Hắc Hoàng Thiên là loại người gì? Cô còn chẳng biết anh là kiểu người thế nào nữa, chỉ biết rằng anh nổi tiếng là máu lạnh vô tình bất cứ ai đắc tội đều sẽ phải chết. Chính mắt cô cũng đã từng thấy anh thẳng tay hạ thủ với đám thuộc hạ của Long Kỳ. Một người tay dính đầy máu như vậy liệu có thể đem lại cuộc sống an toàn cho các con cô.
Tuy Hạ Ninh Dung cô cũng không xa lạ gì với cái thế giới tàn khốc của chốn thương trường, nhưng chính vì đã từng trải qua nên hiện tại cô mới không muốn đám nhóc theo chân ba mẹ chúng. Một phần cô muốn về nước chính là vì để cho hai tiểu bảo bối có thể sống một cuộc sống an toàn hơn, bản thân cô cũng đã chán với cảnh con người chém giết dẫm đạp lên nhau để sống.
Không biết Hắc Hoàng Thiên có liên quan gì đến xã hội đen không nhưng cô đã từng chứng kiến cảnh anh bị ám sát rồi, điều đó lại càng khẳng định anh không phải nhân vật bình thường. Nỗi lo lắng của Hạ Ninh Dung lại tăng thêm, bây giờ không chỉ có cuộc sống sau này của cô mà còn liên quan đến cả sự an toàn của hai tiểu bảo bối. Không, là ba đứa con cô mới đúng.
"Mami, nếu người đang không biết daddy của tụi con là người như thế nào vậy thì con khuyên người nên thử tìm hiểu. Theo con thấy thì daddy không phải là người xấu."
Hạ Ninh Dung ngẩn người nhìn Hạ Tử Minh rồi bất giác nở nụ cười: "Đúng là không có chuyện gì có thể giấu được tiểu bảo bối của mami."
"Ai bảo con được thừa hưởng sự thông minh từ mami cơ chứ."
Hạ Ninh Dung nựng má tiểu bảo bối nhà cô: "Ầy... Càng ngày càng dẻo miệng nha! Vậy giờ tiểu bảo bối của mami có thể vào phòng ngủ được chưa? Không mai lại trễ giờ đi học đó."
"Dạ, mami cũng đi ngủ luôn nha." Hạ Tử Minh tạm biệt mami rồi bước vào phòng ngủ
~ Tập đoàn Lăng Thị ~
Hạ Ninh Dung vừa bước vào phòng làm việc thì một nhân viên đi đến đưa cho cô một hộp quà có thiết kế rất sang trọng, nhìn là biết người tặng món quà này không có gì ngoài điều kiện. Cô nhận lấy tiện thể hỏi người gửi là ai nhưng cô nhân viên đó nói không biết. Hạ Ninh Dung trở về bàn làm việc rồi mở hộp quà ra xem, bên trong là một bộ lễ phục đỏ rượu quý phái kèm theo tấm thiệp mời màu bạch kim.
Trên thiệp có viết tên của Hạ Ninh Dung, người gửi nó xem ra là ông chủ một thương hiệu mỹ phẩm nổi tiếng của Pháp muốn mời cô đến dự buổi ra mắt sản phẩm lần đầu tiên tại thị trường Trung Quốc. Hạ Ninh Dung bắt đầu lục lọi trong trí nhớ của mình xem cô có quen người nào có quốc tịch Pháp hay sống ở Pháp không.
Đúng lúc Lăng Hàn Nhượng vừa đến công ty, anh đi qua chỗ cô rồi dừng lại nhìn xuống tấm thiệp:
"Thư ký Hạ cũng được mời đến dự buổi tiệc này sao?"
Hạ Ninh Dung liền rời ghế cúi đầu chào: "Lăng tổng, anh đến rồi?"
Lăng Hàn Nhượng gật đầu: "Ừm. Vừa hay tôi đang định mời cô làm bạn nhảy của tôi tối nay."
"Dạ? Vậy lịch trình tối nay anh tham gia là buổi tiệc này ạ?" Hạ Ninh Dung ngạc nhiên
"Thư ký Hạ dạo này có hơi không để tâm đến công việc nha, tôi tham gia sự kiện gì cô cũng không nhớ sao?" Lăng Hàn Nhượng tỏ ý trách móc
"Lăng tổng thông cảm, thời gian này nhiều chuyện xảy ra quá."
"Vậy tôi phải phạt cô rồi."
Hạ Ninh Dung nhướng mày.
"Phạt cô tan ca đến nhà làm stylist cho tôi." Lăng Hàn Nhượng nói rồi rời đi
"Rất hân hạnh được phục vụ tổng giám đốc Lăng ạ." Hạ Ninh Dung nói với theo
Khóe môi ai đó vui vẻ cong lên.
Đến chiều Hạ Ninh Dung đang sắp xếp đồ đạc chuẩn bị tan ca thì Lăng Hàn Nhượng nói hôm nay anh không đi xe nên muốn nhờ cô đưa về tiện thể cùng cô đi đón hai tiểu bảo bối tan học luôn.
Hạ An Chi vừa trông thấy Lăng Hàn Nhượng đi cùng mami đến đón mình thì vui vẻ chạy đến chào hỏi: "Chú Hàn Nhượng, hôm nay cơn gió nào đưa chú đến đây vậy ạ?"
Lăng Hàn Nhượng bế Hạ An Chi trên tay, tươi cười: "Chẳng có cơn gió nào cả, là do chú Hàn Nhượng nhớ tiểu thiên sứ của chú thôi!"
"An Chi cũng nhớ chú!"
"Chào chú ạ." Hạ Tử Minh từ đằng xa đi đến
"Chào cháu, đi học vui chứ?" Lăng Hàn Nhượng mỉm cười trìu mến
"Dạ."
~ Biệt thự Lăng Gia ~
Chiếc Mercedes trắng vừa dừng trong khuôn viên biệt thự, hai đứa nhỏ đã nhanh chóng chạy ùa ra ngoài. Mọi người trong nhà đều đã đứng từ trước để đợi bốn người Hạ Ninh Dung trở về. Trông thấy hai tiểu bảo bối Khi phu nhân liền vui vẻ đi đến ôm chầm lấy.
Hạ Ninh Dung bước xuống xe cúi chào mọi người rồi quay sang nói với Khi phu nhân: "Mẹ, tối nay con phiền mẹ trông hộ hai tiểu bảo bối rồi ạ."
"Không vấn đề gì, con sao lại khách sáo với mẹ như vậy chứ?" Khi phu nhân vui vẻ
"Vậy là hai đứa tối nay không cùng ăn cơm với mọi người được à?" Lăng phu nhân tiếc nuối
"Lăng phu nhân của con ơi, người ta còn bận tham gia tiệc rượu làm gì có thời gian cơ chứ." Lăng Ánh Nguyệt chen ngang
"Con nhỏ này! Còn không mau vào dọn cơm?" Lăng phu nhân trừng mắt
"Con mới không dọn, đằng nào cũng có giúp việc rồi mà."
Lăng Ánh Nguyệt nói rồi hớn hở đẩy Hạ Ninh Dung vào trong: "Chị mượn mami của mấy nhóc xíu nha."