Hạ An Chi lắc đầu cười tươi rói: "Chú Hắc rất tốt, ở đó cũng có rất nhiều đồ ăn nữa, quan trọng là còn có anh Lãnh Thần. Nhưng mà con chơi chưa đủ chú Bách Kha đã lôi con về rồi, thật là."
Nhắc đến Hắc Lãnh Thần vẻ mặt Hạ Ninh Dung như trầm xuống, ánh mắt cô chuyển từ khuôn mặt nhỏ nhắn của tiểu thiên sứ xuống mặt đất. Từ lúc biết được sự thật đến giờ cô vẫn chưa gặp mặt thằng bé lần nào. Chưa bao giờ cô lại cảm thấy không dám gặp một người đến vậy, chỉ vì sợ gặp rồi lại không thể gặp được nữa.
"Mami, người không sao chứ?" Hạ Tử Minh cảm nhận được sự khác thường ở mami
Hạ Ninh Dung bừng tỉnh, cô đưa tay lên dịu dàng xoa đầu cậu bé: "Mami không sao."
Bách Kha thấy tâm trạng cô không ổn liền muốn chuyển chủ đề, cậu ta gợi ý một nhà hàng buffet gần đấy rồi tất cả cùng lên xe đến đó ăn bữa trưa. Tuy đã ăn khá nhiều ở chỗ Hắc Hoàng Thiên nhưng khi nhìn thấy các món ăn thơm ngon được bày biện đẹp mắt trên bàn, Hạ An Chi không cưỡng lại được liền hớn hở kéo tay anh trai đi chọn món.
Hạ Ninh Dung cũng chỉ lấy vài món đặt vào đĩa rồi trở lại bàn ngồi ăn cùng Bách Kha.
"Cảm ơn ông nha."
"Cũng không có gì. Với trình độ của tôi thì hoàn toàn có thể đưa được hai đứa nhóc đi mà không để anh ta phát hiện." Bách Kha nhún vai
Hạ Ninh Dung: "..."
"Một phần cũng là nhờ bà giúp kéo dài thời gian. Tôi thấy hai chúng ta kết hợp rất ăn ý đó."
Hạ Ninh Dung vẫn không lên tiếng. Bách Kha biết có chuyện không hay xảy ra liền hỏi thẳng: "Sao? Ông anh tên Tường Tô Thành đó nói gì?"
Lúc này cô mới thuật lại toàn bộ sự việc cho Bách Kha nghe...
"Bà tin tưởng người tên Tường Tô Thành?"
Ánh mắt cậu ta trở nên nghiêm túc, cô cũng không đáp lại ngay chỉ khẽ lắc đầu: "Không hoàn toàn."
Bách Kha gật đầu: "Linh cảm của tôi cho thấy Tường Tô Thành có quan hệ với người đàn ông muốn sát hại bà. Sẽ chẳng ai giao một nhiệm vụ mạo hiểm như vậy cho người mình không tin tưởng cả. Hơn nữa, anh ta là bác sĩ phẫu thuật bận trăm công nghìn việc sao lại có thể tình cờ nghe được cuộc nói chuyện đó cơ chứ? Trừ khi chính anh ta cũng góp mặt trong kế hoạch này.''
"Đúng vậy, tôi không nghĩ anh ấy có thể thuận lợi giấu được chuyện tôi mang thai ba nếu không có được sự tin cậy từ người đàn ông đó. Có điều việc anh ấy muốn bảo vệ tôi là thật."
Bách Kha quan sát sắc mặt Hạ Ninh Dung một hồi, khẽ cau mày: "Còn chuyện gì mà tôi không biết nữa sao?"
Là người đã ở bên giúp đỡ cô những lúc cô đau khổ tuyệt vọng nhất, cùng cô trải qua biết bao thăng trầm trong suốt năm năm qua, Bách Kha hoàn toàn có thể nhận ra được nỗi lo lắng bất an đang ngự trị trong lòng cô.
"Liên quan đến Hắc Hoàng Thiên?"
Hạ Ninh Dung vô thức gật đầu.
Hạ Tử Minh từ đâu đi đến đặt đĩa đồ ăn lên bàn, dùng ánh mắt ghét bỏ nhìn về phía cô em gái:
"Mami, người xem tiểu thiên sứ của người đi. Con gái con đứa mà lấy đầy một đĩa như vậy, ăn không hết lại bắt người làm anh là con đây ăn hộ. Thật chẳng ra làm sao mà!"
Lại nói đến vị tiểu thiên sứ kia, đôi chân nhỏ nhắn đang chầm chậm bước từng bước về phía trước, ánh mắt dán chặt lên hai đĩa đồ ăn đầy ặc trên tay chỉ sợ rơi mất một món thơm ngon nào đó. Sau một hồi cuối cùng hai đĩa đồ ăn nóng hổi thơm phức ấy cũng hạ cánh an toàn trên mặt bàn, Hạ An Chi liền thở phào nhẹ nhõm. Lúc này cô nhóc mới quay sang phân giải với cậu anh trai:
"Em là lo cho sức khỏe của mami không tốt nên mới cố tình lấy nhiều đồ ăn cho người, anh hai thật chẳng hiểu gì. Sau này anh có bạn gái nhớ phải làm như vậy, không thôi em sẽ không có chị dâu mất."
"Ha, chứ không phải là do em thấy gì cũng muốn ăn sao? Nhìn xem, em khuân hết cả nhà hàng người ta về rồi." Hạ Tử Minh khinh thường
"Em chỉ lấy mỗi món một ít thôi mà, anh có trách thì cũng nên trách họ làm quá nhiều đồ ăn." Hạ An Chi oan ức
"Anh lại quá hiểu em đi chứ. Hơn nữa, người muốn làm bạn gái anh rất nhiều em không cần phải lo bản thân không có chị dâu."
"Ồ." Hạ An Chi tỏ vẻ không quan tâm
"Biểu cảm vậy là sao chứ hả?" Hạ Tử Minh liếc mắt
"Không có gì, em chỉ lo mấy chị gái đó sẽ chạy mất dép sau khi quen anh thôi."
"Chạy là tốt, anh cũng mong mấy thằng con trai xung quanh em biến đi bớt. Anh không muốn có em rể quá sớm đâu."
Hạ Ninh Dung và Bách Kha cùng nhìn nhau, chung một suy nghĩ: 'Đây có phải là cuộc nói chuyện của hai đứa nhóc năm tuổi không vậy?'
"Là Lãnh Thần phải không? Con làm gì ở đây vậy?"
Giọng nói ấm áp, trìu mến bất ngờ vang lên từ đằng xa. Một người phụ nữ tuổi trung niên ăn mặc sang trọng, gương mặt thanh tú toát lên vẻ quý phái, thanh lịch. Bà ấy nhanh chóng bước về phía bốn người hai lớn hai nhỏ đang vui vẻ ngồi dùng bữa trưa.
Hạ Ninh Dung lập tức đứng dậy, vẻ mặt thoáng nét hoảng hốt đưa mắt nhìn Hạ Tử Minh rồi lại nhìn người phụ nữ trước mặt.
"Hắc phu nhân."
Nghe Hạ Ninh Dung gọi bà ấy là 'Hắc phu nhân' Bách Kha liền hiểu ra nhân vật trước mắt cậu ta là ai cũng như hiểu ra tình huống hiện tại là như thế nào. Người phụ nữ có vẻ ngoài dịu dàng, đằm thắm mang theo nét đẹp của một vị tiểu thư đài cát này chính là vợ của Hắc Bá Tiêu và cũng là mẹ của Hắc Hoàng Thiên - Chi Tư Hà.