Cứ ngỡ chuyện này đã qua rồi, ai ngờ Khương Mạn lại thò một tay vào.
Trong nhà của ba kẻ giả tạo cũng có chút địa vị, luật sư phía sau lưng họ đã không ngồi nổi nữa rồi.
“Cô Khương, nếu không có chứng cứ thì tốt nhất đừng nói bừa, những lời này của cô đối với đương sự phía chúng tôi có thể kết thành tội phỉ báng đấy!”
Advertisement
“Ai nói là tôi không có chứng cứ nào.”
Khương Mạn thong dong đáp, lấy chiếc USB ra đưa cho chú cảnh sát.
Ngay cả Khương Tiểu Bảo cũng khó hiểu, Khương Mạn lấy đâu ra chứng cứ vậy.
Trong ấn tượng của cậu ta...ba kẻ giả tạo này hình như chưa lừa lọc cậu chuyện gì cả mà?
Advertisement
Khương Mạn đưa ra một file nén trong USB, bên trong là ghi âm của một số cuộc nói chuyện và ghi chép lịch sử chuyển khoản giữa Khương Tiểu Bảo và ba kẻ giả tạo này
“Trước tháng 7 năm 2032 Khương Tiểu Bảo vẫn chưa tròn 18 tuổi.”
“Chỉ trong vòng nửa năm đầu, ba người này đã lấy danh nghĩa đầu tư, lừa gạt Khương Tiểu Bảo đầu tư cho bọn họ gần năm trăm vạn.”
“Những tài liệu phía sau đều có ghi chép chi tiết, công ty dưới tên bọn họ là công ty ma*, cũng không hề tuân thủ những lời hứa hẹn trong cuộc trò chuyện, chia cổ phần tương ứng cho Khương Tiểu Bảo ……”
(*Công ty “ma” hay doanh nghiệp “ma” là các doanh nghiệp được thành lập nhưng không hoạt động.)
Từng mục chứng cứ được liệt kê ra!
……
“Tổng kết lại, ba người này có liên quan tới một vụ lừa đảo lớn!”
Khương Mạn không nhanh không chậm nói ra toàn bộ: “Đương nhiên, tôi cũng không phải là luật sự chuyên nghiệp, cụ thể còn những gì, luật sư bên tôi sẽ nhanh chóng tới đây trần thuật chi tiết.”
Khương Tiểu Bảo nhìn Khương Mạn với con mắt sùng bái!
Những thứ này, Khương Mạn rốt cuộc đã làm từ khi nào vậy?
Không, phải nói là cô đã chuẩn bị từ sớm rồi!!
Lẽ nào chị ấy đã đoán trước được là hôm nay cậu ta và ba tên giả tạo này sẽ đánh nhau?
“Chúng tôi không lừa đảo! Đây là Khương Tiểu Bảo tự nguyện đưa cho chúng tôi!”
“Cô đây là đang phỉ báng!”
Ba tên giả tạo đương nhiên không cam tâm, vội vàng cãi lại.
Khương Tiểu Bảo đang muốn đứng dậy chửi nhau với ba kẻ giả tạo này, Khương Mạn lại dùng tay đè vai cậu ta xuống, Khương Tiểu Bảo trong nháy mắt liền yên tĩnh lại.
Khương Mạn liếc nhìn đối phương, đôi môi đỏ khẽ mở: “Nếu tôi là các người thì sẽ cảm thấy may mắn khi Khương Tiểu Bảo lựa chọn luật pháp để bảo vệ quyền lợi cá nhân đấy.”
Ba kẻ giả tạo và luật sư đều sững sờ.
“Đương nhiên, bên phía chúng tôi cũng có thể không truy cứu năm trăm vạn này, thậm chí không kiện các người.”
Khương Mạn cười nhạt nói: “Trong nhà các người cũng có người làm ăn kinh doanh, tôi cũng không ngại đối phó với bố mẹ của các người trên thương trường đâu.”
Khương Mạn nhắc nhở như vậy, mấy người ở đây đều đổ mồ hôi ướt sũng lưng áo.
Sao bọn họ có thể quên gia cảnh của Khương Tiểu Bảo chứ!
Cho dù không nhắc tới Khương Tiểu Bảo, thì bọn họ càng không đắc tội nổi với Khương Mạn!
Mấy kẻ giả tạo này, ngày thường tụ tập đàn đúm với Khương Tiểu Bảo, nghe được không ít thông tin từ miệng cậu ta.
Khương Mạn này không chỉ là một nữ minh tinh, còn là chị họ của cậu ta! Bản thân người này còn là đại tiểu thư của gia tộc Lancelot, sau lưng người ta là cả một tập đoàn Hoàn Vũ!!
Trong lúc nói chuyện, đoàn cố vấn pháp luật của tập đoàn Hoàn Vũ cũng tới rồi.
“Ngũ tiểu thư.” trưởng đoàn luật sư hiển nhiên là nhận ra Khương Mạn.
Khương Mạn gật đầu: “Nửa đêm còn gọi mọi người tới đây, thật sự đã làm phiền rồi.”
Trưởng đoàn luật sư mỉm cười: “Đâu có, tài liệu chúng tôi đã nhận từ tối qua rồi, chuyện còn lại cứ giao cho chúng tôi là được.”
Khương Mạn nghe vậy thì ừ một tiếng, đi thẳng ra ngoài khu vực nghỉ ngơi để ngồi, không quan tâm những chuyện tiếp theo nữa.