Phòng của Dương Dũng ở cạnh phòng ba người này. Trước khi đến đây cô đã kiểm tra rồi, Dương Na Ni và Sở Khiên Hồng đều đang ở trong phòng, còn bà Kim Lan thì đã ngủ từ lâu.
Không thấy bóng dáng Dương Dũng, điều thú vị là cô lên nơi ở của các nhân viên trong ekip thì cũng không thấy đạo diễn Châu đâu cả!
"Có lẽ là chột dạ rồi." Khương Vân Sênh nói: "Anh cả vừa gọi điện đến nói mọi việc đều rất thuận lợi. Hiện tại Evergreen Capital cũng không rảnh tay để giúp họ."
Advertisement
Khương Mạn gật đầu, tất cả những điều này đều nằm trong dự liệu của cô.
"Tuy nhiên, chúng ta vẫn phải đề phòng những kẻ chó cùng rứt giậu này."
Khương Tử Mặc nói:
Advertisement
"Bề ngoài trông đạo diễn Châu và Dương Dũng có vẻ xốc nổi, nhưng trước mặt người khác họ lại không hề để lộ chút gì về mối quan hệ của mình với Hứa Thuần Hoa. Anh nghĩ họ sẽ có trợ thủ."
“Anh yên tâm đi, em đã có chuẩn bị rồi.” Khương Mạn cười đầy ẩn ý.
Nam Mục ôm gối ngôi ở bên cạnh, vẻ mặt bối rối.
Anh ta cảm thấy bản thân như một kẻ bơ vơ khi lắng nghe hội nghị bàn tròn của ba vị đại lão này! Hơn nữa còn biết được một bí mật động trời!
Khương Mạn gặm xong quả táo, đang định ném lõi quả táo đi thì Nam Mục đứng dậy cầm thùng rác mang đến trước mặt cô.
Khương Mạn nhướng mày.
Nam Mục vội vàng nói: "Sếp, cô yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ không phản bội đâu!"
Khương Mạn nhìn anh ta cười nửa miệng.
"Thực ra tôi cũng có chút kỹ năng. Anh ký hợp tôi thì tôi sẽ cố gắng hết sức để không khiến anh bị lỗ vốn!"
"Anh nghĩ tôi ký hợp đồng với anh để anh phối hợp với Lăng Tuyết diễn cảnh hôm nay sao?"
Nam Mục dừng lại, thận trọng nói: "Không phải sao?"
Khương Mạn cười nhưng không nói gì, hai anh em nhà họ Khương ở bên cạnh cũng dở khóc dở cười nhìn anh ta.
Nam Mục tự vỗ vào trán mình: "Tôi ngu ngốc quá."
Hôm nay sau khi phú bà Khương trao cho anh ta cơ hội, cô không hề nhắc đến chuyện của Lăng Tuyết cũng không coi anh ta như một công cụ.
Pha “ăn vạ ngược” của Hứa Thuần Hoa sau đó cũng là chủ ý của anh ta.
"Chăm chỉ làm việc, chăm chỉ kiếm tiền." Khương Mạn vỗ vai anh ta:
"Tập đoàn Hoàn Vũ sẽ không cho anh ăn không ngồi rồi đâu. Nếu trong cuộc bình chọn top 10 MC hàng đầu vào năm sau không có tên anh, tôi sẽ trừ tiền lương của anh."
Việc ký hợp đồng với Nam Mục không phải Khương Mạn nhất thời nổi hứng mà là vì bên kia thực sự có năng lực! Chỉ là con đường của anh ta gập ghềnh, gian nan, thiếu cơ hội thực sự để tỏa sáng mà thôi!
Ngoài ra, Nam Mục còn là một người khá khiêm tốn, trong giới này anh ta thuộc dạng người không thích giao du. Nói trắng ra chính là không biết tâng bốc, xu nịnh hay lấy lòng người khác!
Thái độ của anh ta khác thường đối với Khương Mạn là bởi vì cô đã giúp ra tay giúp đỡ khi anh ta gặp khó khăn. Hơn nữa, ở một góc độ nào đó thì ba anh em nhà họ Khương… còn là ba bông hoa “xuất sắc ” của làng giải trí!
Khi bọn họ đang nói chuyện thì điện thoại của Khương Mạn rung lên.
Cô lấy điện thoại ra, nhìn thấy một tin nhắn được gửi tới từ một số máy lạ.
Tin nhắn đó viết: --Cẩn thận với Dương Dũng, đề phòng Dương Na Ni.
Khương Mạn đưa tin nhắn đó cho anh của mình đọc.
Khương Vân Sênh nghi hoặc: "Người này là...?"
Khương Mạn chỉ tay xuống phía dưới.
Nam Mục không hiểu, hai anh em họ Khương gật đầu tỏ vẻ đã hiểu ý.
“Là ai vậy?” Nam Mục tò mò hỏi.
Khương Mạn xóa tin nhắn, nhún vai: "Một người ẩn danh."
Người này là ai, Khương Mạn đã đoán được rồi, là Sở Khiên Hồng!
Cô quay về bằng đường cũ, chuẩn bị trèo qua cửa sổ theo ống dẫn nước để leo về phòng. Ở tầng hai, cửa sổ bên trái là phòng của Dương Na Ni và Sở Khiên Hồng còn cửa sổ bên phải là phòng của cô và Lăng Tuyết.