Lưỡi dao sắc bén đâm qua cổ họng kẻ địch, cảm giác lưỡi dao bằng sắt cắt qua da thịt truyền cái lạnh thấu xương đến người cô, khiến cô run lên dựng hết cả tóc gái. Máu người…….nên ấm mới phải.
Nhưng tại sao máu của những kẻ này lại lạnh tới vậy? Lạnh như cắt da cắt thịt!
Advertisement
Đêm đó cô đánh thức dị năng của mình, giết tất cả những kẻ săn mồi đó. Máu tươi bắn vào mắt, nhuộm ướt cả đầu và quần áo của cô, rồi sau cùng một thân một mình rời khỏi nơi luyện ngục này, bên ngoài thế giới thật là lạnh……
Rộng lớn tới mức nhìn mãi không thấy điểm cuối. Nhưng mà……cô quay đầu lại nhìn những xác chết chất như núi…….Thế giới này, còn nơi nào không lạnh sao?
Advertisement
……
“Chị, chị đừng doạ em thế!!!”
Tang Điềm không quan tâm điện thoại bị rơi vỡ, chỉ lo lắng nhìn Khương Mạn. Làm sao mà vừa nghe một bài hát đã biến thành ngốc luôn thế này? Sức mạnh của nam thần lớn tới vậy à?
Khương Mạn hít vào một hơi thật sâu cố làm mình bình tĩnh lại, cô lau mồ hôi trên đầu. Quay lại nhìn Tang Điềm, dùng sức cắn đầu lưỡi lấy cái đau làm mình tỉnh táo lại. Bây giờ mới là thực tại, không phải đang nằm mơ.
“Xin lỗi, lúc nãy tay trơn quá, để chị mua điện thoại khác cho em.”
“Chỉ là một cái điện thoại thôi mà, vỡ thì thôi, chị không sao chứ?” Tang Điềm lo lắng nhìn sắc mặt trắng bệch của Khương Mạn.
Khương Mạn lắc đầu, nhặt cái điện thoại vỡ lên, màn hình vẫn dùng được, bài hát (Tự khúc về em) vẫn còn đang phát.
“Người hát bài này là ca sĩ……Nine……”
Khương Mạn lẩm bẩm trong mồm tên của anh ấy.
“Đúng vậy ạ.” Tang Điềm gật đầu, “Fan hâm mộ thấy cái tên Nine này cực kỳ có ý nghĩa.”
Khương Mạn giống như ù tai, giọng của Tang Điềm như từ xa truyền lại cứ ong ong trong đầu cô.
Cuộc sống kiếp trước khó khăn, chỉ cần có tên là được rồi……., vậy thì là Khương Man……
“Anh ấy còn có bài nào khác nữa không?” Khương Mạn khàn giọng hỏi.
“Nhiều lắm.” Tang Điềm mau chóng trả lời “ sau (Tự khúc về em) thì là (Lời tuyên thệ của trái tim).”
Tang Điềm đổi sang bài hát đó, giọng người nam nhân lại vang lên, giọng hát cao vút trong sạch.
Khi giai điệu thay đổi âm sắc cũng thay đổi, trong lời bài hát từng đoàn kị mã, những giọt máu bắn lên áo lúc giết người, đều được miêu tả sinh động.
Anh ấy hát:
Con dao của tử thần nhảy múa
Máu tươi bắn trên mặt tuyết nào phải lỗi của em
Con dao như chơi trên sinh mạng người khác
Trên kị mã nhìn về dòng băng lạnh thấu xương
Nhiệt huyết trong trái tim không bao giờ tắt
Lời tuyên thệ bảo vệ trẻ nhỏ phụ nữ và lương thực