*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bạc Hạc Hiên kéo Khương Mạn đi để ngồi bên ngoài, bản thân mình thì ngồi vào giữa cô và Tự Thiên Sách, còn Hoàng Tư Vân ngồi ở đầu bên kia.
“Mọi người cứ tiếp tục cuộc phỏng vấn đi, đừng quan tâm tới chúng tôi.” Bạc Hạc Hiên nói.
Advertisement
Kỷ Hiểu Văn gật đầu, giữ nụ cười trên môi: “Tiểu Hoàng vừa bảo bình thường rất thích đọc sách, có thể chia sẻ cho người hâm mộ biết là anh thích loại sách gì không.”
Hoàng Tư Vân bẽn lẽn cười nói: “Thật ra em không đọc nhiều sách, chỉ đọc lại một số cuốn hay đọc lúc nhỏ, mấy quyển em thấy hứng thú.”
Advertisement
“Mọi người lúc rảnh có thể đọc mấy cuốn nổi tiếng như là (Cuộc phiêu lưu của Lỗ Tấn)”
Trong phòng làm một mảnh im lặng, Khương Mạn đang uống trà cũng phải phụt ra.
“Trà nóng à?” Bạc Hạc Hiên cầm cái cốc giữ nhiệt từ tay cô đi, nhíu mày: “Hình như hơi nóng, không cẩn thận gì cả.”
Mấy người trong đoàn nhìn thấy cảnh này, không tự chủ hít vào một hơi sau đó quay qua nhìn nhau ánh mắt ai nấy đều chứa đầy ẩn ý.
Hành động này của Bạc Hạc Hiên……cũng tự nhiên quá rồi đấy? Đấy là cốc của Khương Mạn, cứ thế lấy uống sao? Thân mật vậy?
Sắc mặt của Kỷ Hiểu Văn cũng không tốt, nhưng cô ta vẫn còn đang làm việc nên không biểu hiện gì nhiều, chỉ nhíu mày mấy cái.
Khương Mạn khụ một tiếng không nhịn được cười: “Không phải bị nóng, chỉ đột nhiên nhớ tới một cuốn sách nổi tiếng trước đây từng đọc qua.”
Bạc Hạc hiên cười thâm ý, “Tên là gì vậy?”
Khương Mạn: “Ông lão và hải vương.”
Bạc Hạc Hiên gật đầu: “Đúng là một cuốn nổi tiếng ở trong nước, cũng có vài cuốn khác, gần đây tôi có đọc cuốn (Hồng Lâu nằm mộng*)”
(*Bạc Hạc Hiên muốn nhắc tới Hồng Lâu Mộng)
Tự Thiên Sách cũng không kém: “Tôi không thích đọc sách, nhưng lại xem rất nhiều phim, gần đây có xem lại một bộ phim nổi tiếng mấy chục năm trước, có cái tên kinh điển là ( Shawshank saves his uncle*)!”
(*Tự Thiên Sách nhắc tới phim kinh điển The Shawshank redemption)
Mấy người xung quanh choáng vàng. Cứng ghê!
Có khi đến Gấu Trúc Quân cũng bị mấy người này đổi tên mất thôi!
Tên đúng của mấy cuốn sách và mấy bộ phim phải là (Cuộc phưu lưu của Robinson), (Ông già và biển cả), (Hồng Lâu Mộng), (The Shawshank redemption) chứ?
Điều này hiển nhiên là ba người Khương Mạn đang cố tình. Nhưng Hoàng Tư Vân thì hình như không có đọc sách thật, nếu nói nặng thì chính là……
Sau khi kết thúc phỏng vấn anh ta cảm thấy mình cần học hỏi mấy người hay đọc sách. May mà có Khương Mạn cho anh ta một cái thang để leo xuống, không thì đúng là chả biết chui vào cái lỗ nào để trốn.