Bạc Hạc Hiên nhướng mày và nhìn vẻ mặt đầy tự hào của cô, anh chỉ có thể thở nhẹ và xoa xoa giữa hai lông mày.
Đầu tiên là văn học "Báu vật trong bàn tay", bây giờ còn giả giới tính nữ? Vẫn đắm chìm trong vai diễn.. người đàn ông (thái giám)?
Advertisement
Chiếc áo khoác cầu vồng không còn thỏa mãn được gu thẩm mỹ của cô nữa sao?
Tôn Đại Ngọc không nói linh tinh với cô mà vào chuyện chính luôn, cô ta nói: "Rốt cuộc là cô đã dùng tên tôi làm bao nhiêu chuyện xấu rồi hả?"
Advertisement
"Bên bán bảo hiểm đó ngày nào cũng gọi cho tôi, gần đây còn có một người bán xe nữa!"
"Cô không sử dụng tên của tôi đi vay tiền bất hợp pháp đó chứ?"
Khương Mạn sửng sốt một chút, sau đó trả lời làm như không nhớ: "Cho dù có vay tiền bất hợp pháp thì tên trên căn cước của cô cũng không phải là Tôn Đại Ngọc."
Đầu dây bên kia im lặng hồi lâu.
Khương Mạn cười lên thành tiếng: "Cô sẽ không đổi hết tên trên căn cước của mình đúng không?"
“Không phải việc của cô!” Đại Ngọc tức giận cúp điện thoại!
Sau khi chọc giận Đại Ngọc, Khương Mạn không còn cách nào khác, đành phải tự mình dỗ dành cô ta.
"Ôi thôi, tôi biết mình sai rồi, sau này tôi chắc chắn sẽ không để cô phải gánh hoạ nữa."
"Ngoan ngoan ~ quay xong phim tôi sẽ mang đặc sản về cho cô."
"Prada là gì ý nhỉ? Bán túi à? Còn phải mua một cái túi để dỗ dành cô nữa nhỉ? Đại Ngọc, tôi đáng bị phê bình... Khụ, tôi sai rồi..."
"Mua, mua, mua, tôi sẽ mua!"
Khương Mạn giống như một người chồng ngoại tình đang dỗ dành người vợ đang tức giận. Bạc Hạc Hiên ngồi bên cạnh, nhìn cô chằm chằm, ánh mắt vô cùng u ám.
Sau khi dỗ dành Đại Ngọc, Khương Mạn thở dài.
"Có vẻ như sau này phải phải đổi tên để hành tẩu giang hồ rồi, không phải lúc nào cũng có thể bắt được một con cừu."
Khương Mạn tự nói với mình, cô suy nghĩ một chút, lần gần đây nhất dùng tên của "Tôn Đại Ngọc" là để lừa gạt một ông lão đang luyện công buổi sáng trong khu nhà của Bạc Hạc Hiên.
Tại sao lại liên quan đến bán bảo hiểm nhỉ? Còn bán xe... thì hình như không liên quan gì đến cô?
Người đàn ông hừ lạnh một tiếng, li3m li3m răng hàm sau: "Hoá ra Yêu Nhi cũng biết dỗ dành người khác à..."
Khương Mạn thản nhiên nói: "Con gái đáng yêu như vậy, đương nhiên phải dỗ rồi."