Vợ Của Ảnh Đế Lại Phá Hỏng Game Show

Chương 517




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Khương Lệ Sính và Khương Vân Sênh thở ra một hơi, tâm tình của hai người tự nhiên cũng vui lên.   

“Thích là tốt rồi.”  

Advertisement

Khương Nhuệ Trạch ở một bên vô cùng phẫn nộ, lẩm bẩm một câu: “Thật tâm cơ, lén lút mua đồ không bảo mình……”  

Đầu năm nay mấy đứa cuồng em gái cũng bắt đầu cạnh tranh nhau, có để người khác được sống không hả!  

“Buổi tối đạo diễn Trần mời đi ăn, anh cả anh hai đi cùng nhé.” Khương Mạn nói xong lại nhìn thấy ánh mắt đáng thương như cún của Khương Nhuệ Trạch, mau chóng bổ sung thêm một câu: “Anh ba cũng đi nhé.”   

Advertisement

Khương Nhuệ Trạch siết chặt tay: Oh yeah!   

“Có được không?” Khương Lệ Sính nhẹ giọng hỏi một câu.   

“Chắc là không sao đâu, đạo diễn Trần bảo được đem người nhà theo, trợ lý của em cũng đi mà.”   

Từ ‘người nhà” làm cho ba vị anh trai này lòng vui như mở cờ.   

“Một lúc nữa Lộ Lộ đưa các anh đến trước, em đến muộn một chút.” Khương Mạn đeo chiếc túi màu hồng Peppa lên lưng.   

“Tiểu Mạn không đi cùng bọn anh à?” Khương Vân Sênh thắc mắc.   

“Anh……Bạc tìm em có việc, nói là có chuyện cần bàn.”   

Ba vị anh trai cùng nhau nhăn mặt.  

Đợi cô ấy đi xong Khương Nhuệ Trạch nhìn hai anh mình: “Các anh không định cản à?”  

Khương Lệ Sính: “Đi bàn công chuyện, cản làm gì.”  

Khương husky phẫn nộ: “Bạc đê tiện đâu phải lần đầu mượn cớ bàn công chuyện để theo đuổi em gái chúng ta!”  

Khương Vân Sênh sờ lông mày: “Không nhất định như vậy, lúc nãy anh nhìn thấy Vân Chí Sam ở trong khán phòng.”  

“Ai cơ?”  

“Một vị đạo diễn nổi tiếng.”  

Khương husky không có kiến thức: “Nổi hơn cả anh à?”  

Khương Vân Sênh trợn mắt nhìn lại: “Lúc ông ấy thành danh, anh mày vẫn trong bụng mẹ.”  

Khương Nhuệ Trạch: “……”   

…….  

Khương Mạn đi thẳng lên quán cà phê tư nhân ở trên tầng cao nhất, đi bằng thang máy chuyên dụng để tránh giới truyền thông. Lúc ra khỏi thang máy liền bị ai đó kéo lại.   

“Chậm thế.”  

Bạc Hạc Hiên túm được bàn tay cô, năm đầu ngón tay luồn vào đan với tay cô, tay hai người như siết lấy nhau.  

Lòng bàn tay của Khương Mạn nóng rực, trợn mắt nhìn anh muốn thu tay lại.