*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Có lẽ là có, nhưng có nhận người anh trai như cậu không thì chưa chắc."
Bạc Hạc Hiên nhướng mắt, cười và nhìn anh ta với ánh mắt đầy ẩn ý.
Advertisement
Trái tim của Khương Nhuệ Trạch đóng băng tại chỗ...
"Không, sẽ không tàn nhẫn như vậy đâu..."
Advertisement
"Lão Bạc, cậu đừng hù dọa tôi, tôi tìm thấy em gái là một chuyện rất vui, cậu đừng có dội gáo nước lạnh vào được không..."
Vui mừng?
Là anh em của Khương Nhuệ Trạch, Bạc Hạc Hiên cũng thấy vui cho anh ta. Nhưng với... một "thân phận" khác mà bấy lâu nay anh tính toán muốn trở thành... Trước mặt anh đột nhiên lại có thêm bốn ngọn núi lớn chắn ngang, có đáng để vui mừng không?
Về chuyện này... Bạc Hạc Hiên cụp mắt xuống, uống một ngụm rượu.
Khương Nhuệ Trạch nhìn anh với vẻ nghi ngờ. Anh ta rất hiểu tính tình của Bạc Hạc Hiên, người đàn ông này luôn giữ được bình tĩnh, rất ít người có thể nhìn ra suy nghĩ thực sự trong lòng của anh.
Nhưng anh càng bình tĩnh, Khương Nhuệ Trạch lại càng cảm thấy bất an, vô cùng nham hiểm... vô cùng thâm độc! Với tính cách của anh, chỉ cần là con mồi mà anh để mắt tới thì nhất định sẽ không bao giờ buông tay!
Trước đây, Khương Nhuệ Trạch chỉ ngồi vắt chân xem trò hay, nhưng bây giờ... trò hay này! Tên xấu xa này đang nhắm vào em gái của chính anh ta!
"Thật ra chuyện này rất đáng để vui mừng, nhưng suy nghĩ của cô ấy như thế nào, cậu có biết không? Nói cách khác, Khương Nhuệ Trạch, ngoài việc cô ấy là em gái cậu ra thì cậu còn biết gì về cô ấy không?"
Mắt Khương Nhuệ Trạch lóe lên, mở miệng, nhưng không nói nên lời.
"Cậu không biết gì về hai mươi năm qua của cô ấy, cô ấy thích gì, cô ấy ghét gì, cô ấy thích ăn gì..."
Bạc Hạc Hiên nhìn vào đồng hồ.
"Từ tối qua khi cậu biết cô ấy là em gái của mình đến bây giờ đã qua năm tiếng đồng hồ. Trong năm giờ này, ngoài việc ở một mình vui mừng ra, cậu đã cố gắng tìm hiểu về quá khứ của cô ấy chưa?"
Khương Nhuệ Trạch mím chặt môi, cúi đầu xuống thấp hơn...
Anh ta.. dường như chỉ quan tâm đến niềm vui của mình…Cũng chưa thông báo cho anh cả và anh hai biết...
Khương Nhuệ Trạch gãi gãi đầu: "Cậu nói đúng! Tôi nên tìm hiểu kỹ hơn mới phải, vậy thì… quan hệ giữa cậu và con bé tốt như vậy, cậu cảm thấy nó có suy nghĩ như thế nào?"
"Tôi không phải là người trong cuộc, cậu nên đi hỏi cô ấy."
Bạc Hạc Hiên nhấp một ngụm rượu: "Người trưởng thành làm gì cũng phải thận trọng một chút hơn, đi giám định quan hệ huyết thống trước đã."
"Trong khoảng thời gian chờ kết quả thì tìm hiểu về cô ấy một chút."