Cố ý khỏa thân ở nơi công cộng, nếu tình tiết nghiêm trọng sẽ phạt tạm giam từ trên năm ngày đến không quá mười ngày... "
Vẻ mặt của Tang Điềm tức giận: "Thật không đứng đắn!"
Khương Mạn: "Làm bại hoại thuần phong mỹ tục."
"Thô tu.c đến mức không thể chịu nổi!"
"... Anh nghĩ là cơ thể đó đáng được người ta cảm nhận kỹ càng à?"
Đây là trò nối thành ngữ à?
“… Không biết giữ đức hạnh của đàn ông à?” PD bên cạnh thầm nói một câu, rõ ràng là đã xem livestream trước đó.
Khương Mạn im lặng một lúc, sau đó lắc đầu: "... Anh ta không xứng."
Các fan đã cười như điên.
(Không giữ đức hạnh đàn ông, anh ta không xứng! Ngụy dầu mỡ thì đức hạnh nỗi gì, anh ta chỉ cần nước rửa bát thôi?)
(Tuyệt vời, vẫn là diễn viên võ thuật Khương tuyệt nhất! Tôi còn không nghĩ tới chuyện báo cảnh sát)
(Công dân tốt bụng Khương Mạn đang phổ biến pháp luật trực tuyến, mọi người đều học một chút đi!)
(Khương Mạn có quyền gì mà phổ biến pháp luật, cô còn bị dính líu tới công kích cá nhân! Bản thân còn là một minh tinh vi phạm pháp luật…)
(Sắp đến mùa đông rồi và bên trên còn không chuẩn bị dự trữ để ngủ đông đi, thò mặt ra để mất thể diện làm gì?)
Tôn Hiểu Hiểu ngoảnh đầu lại nhìn thì thấy hai người đang đi tới, vừa ngoảnh đầu đã cảm thấy hai người họ nói chuyện vô cùng dễ nghe! Giống như nghe một bản nhạc của đàn tì bà.
Các người nói nhiều hơn chút đi!
Ngụy An Nhiên ở đối diện không nghe thấy đám người Khương Mạn nói gì, nhưng nhìn vẻ như đang nói những lời không mấy tốt đẹp về mình.
Nụ cười của anh ta có chút đơ, ánh mắt trùng xuống, cố hết sức không bản thân không gục mặt xuống.
Ngụy An Nhiên nhìn về phía PD đang quay mình, cũng nhìn thấy đối phương cười, biết rằng có thể đối phương đã thấy tin tức trong livestream.
Kìm nén nỗi hận, anh ta cười giả tạo hỏi: "Bọn họ đang nói gì vậy?"
PD liếc nhìn anh ta một cái, nhịn cười và nói nhỏ: "Cô Khương nói... cô ấy muốn báo cảnh sát... phụt..."
Nụ cười giả tạo trên mặt Ngụy An Nhiên sụp đổ.
Trong bụng dường như có một khối phẫn nộ đang điên cuồng dâng trào lên, xông thẳng đến đỉnh.
A a a! Khương Mạn!!
Không được tức giận, không được tức giận...
Tức giận đến đổ bệnh sẽ không có ai thay thế... nhưng mẹ khiếp vẫn tức quá!
Làm sao có thể không tức giận!