*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mồ hôi trên trán túa ra, mắt Khương Mạn lộ ra một tia hung dữ, máu trong cơ thể như sôi sục. Sự phấn kích đã lâu chưa có, lúc này cô cười một cái. Vào khoảnh khắc cô nở nụ cười, cô cũng nhảy về phía mỏm đá kia!
Cái nhảy này, như nhảy qua ranh giới của sống chết. Trên bầu trời xa xăm, những tia sáng như xuyên qua những tầng mây chiếu xuống mặt đất.
Trên vách đá cao 100 mét, người phụ nữ dùng tay treo mình trên vách đá, nụ cười rạng rỡ hướng tới cảnh bình minh. Tay phải dùng sức cả người cô nhảy lên trên vách đá. Không quay đầu nhìn xuống cảnh vật phía dưới, quay đi không ngoảnh lại.
Cô chỉ vừa leo lên một ngọn núi nhỏ mà thôi, cho nên phong cảnh chả đáng ngắm. Có thể nhìn ra, khi cô leo được lên những đỉnh núi đẹp hơn, sẽ ngắm cảnh sau!
Sau khi Khương Mạn rời đi không lau, một chiếc flycam cũng tới chỗ vách núi.
Còn ở một bên khác, Lý Thiên Nguyên kích động suýt chút nữa làm rơi cái điều khiển trên tay: “Mẹ nó! Đúng lúc này lại hết pin!!”
“Nguyên Tử cái đồ này đồng nát thế, sao bảo là quay liên tục được 3 tiếng, mới được bao lâu mà hết pin rồi!”
“Mẹ kiếp! chị gái vừa rôi ngầu quá, không dùng dây mà tay không leo 100 mét luôn!!”
“Đúng là loại trâu bò, ông đấy phục luôn, lúc chị ấy nhảy lên một cái mà lông gà lông vịt trên người tôi dựng hết cả lên!”
Cả đám tán gẫu một lúc, Lý Thiên Nguyên tức muốn chết, “Còn hơn cả dựng lông gà lông vịt, da đầu tôi còn tê hết rồi đây!”
“Ài! Cái máy đồng nát này, tôi phải khiếu nại nhà sản xuất! thiếu chút nữa chụp được cận mặt!”
Lý Thiên Nguyên bức xúc lắm rồi, anh ta và đám bạn này đều là người yêu thích thể thao mạo hiểm. Đến đây để chuẩn bị leo núi tuyết Bạch Hổ, đem flycam theo để xem địa hình núi.
Kết quả lại nhìn thấy một người ở chỗ vách đá Hoa Cương dùng tay không để leo lên, còn chả đem theo sợi dây thừng nào. Để tránh ảnh hưởng tới đối phương, cho nên Lý Thiên Nguyên mới điều khiển flycam bay ở xa, thế nên máy chỉ quay được bóng lưng của Khương Mạn. Và cả cảnh kinh điển kia nữa.
Khi ánh ban mai lấp lánh xuyên qua những đám mây, người phụ nữ nhảy cả người lên, dùng một tay treo mình trên vách đá. Vào khoảnh khắc đó, Lý Thiên Nguyên và cả đám bạn đều hít một ngụm khí lạnh.
Quá sốc rồi!
Đừng hỏi tại sao bọn họ lại quỳ xuống để xem một chị gái leo núi được không. Chả nhẽ trên thế giới này có người nhện à!
Cả đám nghĩ sau khi leo tới đỉnh thì đối phương sẽ quay lại ngắm nhìn phong cảnh của đỉnh núi mình vừa chinh phục được, lúc đó sẽ có cơ hội nhìn mặt đối phương. Lại không ngờ đối phương chả thèm quay đầu lại lấy một cái.
Cảm giác lúc này của cả đám Lý Thiên Nguyên…….Giống y cái flycam đang lúc quan trọng mà lại lên cơn. Giống như khi người ta ngứa ngáy mà gãi rách cả da ra nhưng vẫn không hết ngứa!!
“Không nghĩ nữa, đăng đoạn clip này lên mạng đi, không thể để mình mình ngứa ngáy được!”