*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khương Nhuệ Trạch lấy giấy lau mặt rồi tức giận trừng mắt nhìn ai đó, Bạc xấu xa! Cậu cố ý đúng không!!
"Anh cả, anh hai, em tư, các người nghe em giải thích..."
Advertisement
Khương Lệ Sính cau mày: "Khi gặp cha mẹ người ta, em có chú ý đến sự lễ phép không? Về là mà nói, nhà chúng ta nên đến thăm hỏi trước mới phải."
Khương Nhuệ Trạch: Anh à, không nhanh đến mức như vậy đâu... Chúng em chỉ mới bắt đầu thôi mà...
Advertisement
Khương Vân Sênh: "Sính lễ phải chuẩn bị thật tốt. Như vậy đi, anh hai sẽ tặng phòng tân hôn ở trong nước cho em."
Khương Tử Mặc: "Em không có tiền, nhưng phòng tranh dưới tên em có thể tặng lại cho chị dâu ba. Có lẽ chị ấy hiểu về nghệ thuật hơn anh."
Khương Nhuệ Trạch cạn lời rồi. Anh ta tìm kiếm bóng dáng của Khương Mạn, cố gắng tìm cái phao cứu mạng cuối cùng.
Vừa quay đầu lại nhìn, đã không thấy bóng dáng của Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên đâu nữa!
Cả hai đã chuồn mất rồi!
Tên Bạc xấu xa không biết xấu hổ, thủ đoạn của cậu hay lắm!
Trong nhà, bên lò sưởi, Bạc Hạc Hiên đang giúp Khương Mạn bóc vỏ cam nướng.
"Anh đừng tưởng rằng bóc vỏ hai quả cam thì em sẽ rộng lượng tha cho anh nhé!"
Bạc Hạc Hiên thở dài đau khổ, đưa cho cô quả cam đã bóc vỏ: "Em phạt thế nào anh cũng nhận hết."
Khương Mạn chế nhạo: "Thôi được rồi, nhưng không phải ai cũng đủ tư cách làm t ình địch của em đâu."
"Việc Kiều gì đó thích anh là việc của cô ta, em cũng chẳng muốn quan tâm, nhưng vì cô ta dám nhúng tay vào chuyện của Khương Nghiệp Thành nên món nợ này em nhất định sẽ giải quyết dứt điểm với cô ta."
Khương Mạn hừng hực khí thế nói, kiên quyết không thừa nhận là mình đang ghen.
Cô thản nhiên ném quả cam vào miệng và nhai. Khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn ngay lập tức được biến thành một cái meme.
"Ơi mẹ ơi... chua quá đi mất..." (; ´ ༎ ຶ Д༎ ຶ `)
Bạc Hạc Hiên không thể nhịn được: "Phụt"
"Bạc Hạc Hiên, anh còn dám cười à?!" Cô lấy quả cam nhét vào miệng anh, bắt anh nuốt xuống.
Vốn dĩ, cam xanh đã chua đến buốt cả răng, bây giờ lại bị nướng chín thì vị chua còn thấu tận trời xanh, chua đến mức khiến Bạc Hạc Hiên chảy nước mắt.
Khương Mạn thấy vậy thì bật cười ha ha, không ngừng nhét cam vào miệng anh.
Bạc Hạc Hiên bị chua đến phát điên, ôm cô rồi tấn công cái miệng nhỏ nhắn của cô.
Vợ chồng như đôi chim trong rừng, gặp nạn thì phải cùng nhau đương đầu.