Có lẽ là phía Khương Mạn ra tay!
Với tính khí của nhà bác cả nhà Khương thì nhất định sẽ ra tay phản kích.
Sở Thánh Kỳ không có thiện cảm với giới giải trí trong nước, cũng không để ý đến những tin tức đó. Nhưng có Mạnh Sơn Sơn ở đây, anh ta đã nhanh chóng nắm bắt được tình hình.
Advertisement
Sau khi xem đoạn clip cứu người của Vương Tuệ Kỳ, biểu cảm của anh ta rất kỳ lạ.
"Đây không hề bình thường."
"Cái gì không bình thường cơ?"
Advertisement
“Giáo viên vật lý ở trường cấp 3 không dạy em sao?” Sở Thánh Kỳ hừ một tiếng: “Không phải trên mạng nói đứa trẻ này rơi từ tầng năm xuống sao? Ở tầng năm, một cậu bé tám tuổi, nặng ít nhất là 40 đến 45kg."
"Ít nhất ở tầng năm cũng phải cao mười mấy mét. Lực va đập do gia tốc trọng lực từ trên cao rơi xuống ở độ cao đó lớn đến mức nào? Ngã trúng cô họ Vương này khiến cô ta chết là chuyện bình thường."
"Cô ta không những đỡ được cậu bé mà còn đỡ một cách rất ổn định. Thậm chí, cô ta còn quỳ xuống lăn lộn để giảm lực va đập. Điều này cũng quá phản khoa học".
Sở Thánh Kỳ lắc đầu, càng xem, biểu của của anh ta càng trở nên kỳ lạ, anh ta còn nói thêm.
"Trừ khi người phụ nữ này cũng luyện võ thuật cổ, thậm chí đạt đến cảnh giới Hoá Trăn trong truyền thuyết."
"Điều đó không phải là không thể sao? Ông còn là hội trưởng Hội Võ thuật Quốc gia mà vẫn chưa đạt đến cảnh giới đó."
Mạnh Sơn Sơn nói: "Cảnh giới Hoá Trăn gì đó chỉ có trong tiểu thuyết thôi..."
Trong lòng Sở Thánh Kỳ nghĩ chưa hẳn là như vậy.
Ít nhất thì thành tích về mặt võ thuật của Khương Mạn cũng không đơn giản. Theo lời của ông anh ta, nếu cô ấy có thể chuyên tâm luyện võ, nhất định có thể tạo ra đỉnh cao của võ thuật cổ!
"Nếu video này không phải là video cắt ghép, thì chắc chắn nữ minh tinh tên Vương Tuệ Kỳ này có vấn đề."
Sở Thánh Kỳ ném trả điện thoại vào tay Mạnh Sơn Sơn.
"Người phụ nữ này là người luyện võ à?"
"Không... Không phải." Mạnh Sơn Sơn lắc đầu. Vài ngày trước gameshow đó đã gây tiếng vang lớn trên mạng và anh ta đã đặc biệt tìm hiểu về Vương Tuệ Kỳ.
"Nói mới thấy thật sự có chút kỳ lạ."
"Vương Tuệ Kỳ này từng xây dựng hình tượng là một nữ minh tinh trong sáng, thuần khiết, chân yếu tay mềm, nhưng đột nhiên lại trở nên vô cùng mạnh mẽ, sức ăn cũng vô cùng lớn!"
"Lần trước, khi cô ta chơi vật tay, ngay cả Khương võ thần cũng khen cô ta rất khoẻ!"
Sở Thánh Kỳ trầm ngâm: "Em gửi thông tin của Vương Tuệ Kỳ này cho anh."
"Hả? Anh họ, anh có hứng thú với cô ta à?"
"Đừng có nói vớ vẩn."
Sở Thánh Kỳ đi vào biệt thự.
Những chuyện mà Mạnh Sơn Sơn vừa nói khiến anh ta nhớ đến một chuyện, chuyện mà gần đây ông nội của anh ta vô cùng phiền não.
Sở Thánh Kỳ trở về phòng và gọi điện cho thư ký của ông nội: "Lão Vương, chuyện của Lý Kỳ có manh mối gì chưa?"
"Tại sao anh lại quan tâm đến chuyện của Hiệp hội Võ thuật Quốc gia vậy?"
"Đừng dài dòng nữa, anh có nói không?"
"Vẫn chưa... Gần đây hội trưởng cũng bận sấp mặt. Không biết Lý Kỳ có chuyện gì mà đột nhiên anh ta phát điên rồi đánh người ta chết trên sân!"
Thư ký Vương vô cùng đau đầu: "Bác sĩ cũng đã kiểm tra rồi. Trước trận đấu anh ta không dùng chất cấm, nhưng tinh thần quả thực có chút không ổn định."
"Ngay cả khi có dùng chất cấm... thì cũng không thể khiến một người đủ mạnh để đánh đầu lìa khỏi cơ thể?"
Sở Thánh Kỳ nhẽo mắt nói: "Trước kia, khi ông nội bắt tôi học võ, ngày nào Lý Kỳ cũng coi tôi là bao cát nên tôi cũng biết rõ anh ta mạnh mẽ như thế nào."