*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau khi “dịch dung” xong hai người đi báo danh. Phí đăng ký là 100 tệ, đây là tổng tài sản của cả nhóm, nhất định phải lấy được phần thưởng.
“Lần này mà không thành công thì thành ăn mày luôn……”
Advertisement
Tang Điềm dưng dưng nắm tay Khương Mạn: “Chị, nếu như mà thua thì em tiêu luôn đấy!”
“Yên tâm.” Khương Mạn nhấc cái móng vuốt ra khỏi tay mình: “Không để tuổi trưởng thành của em thiếu thốn gì đâu.”
Nói xong, cô ấy và Bạc Hạc Hiên đi xếp hàng nộp phí thi. Để không gây sự chú ý nhóm PD chỉ có thể tìm góc quay kín đáo để quay hình. Chương trình này tên là vận động mạo hiểm, tiền thưởng 10.000 vô cùng hấp dẫn thế nên người tới tham gia vô cùng đông.
Ngoài việc có thể về đích, trò chơi còn tính thời gian. Khương Mạn ngước mắt nhìn bảng báo danh, đứng thứ nhất đang là 5 phút 30 giây.
“Anh nghĩ chúng ta cần bao lâu để về được đích?”
“3 phút?”
“Hình như hơi lâu.”
Bạc Hạc Hiên cười cười: “Vậy thì khống chế trong hai phút.”
Khương Mạn gật đầu: “Cũng được đấy, mau chóng lấy được giải thưởng, chúng ta còn phải đi mua đồ nữa.”
Những người đứng xếp hàng ở trước nghe thấy hai người này nói chuyện. Đều quay đầu lại dùng ánh mắt như nhìn hai đứa nhà quê cười một cái.
“Người trẻ tuổi tốt thật, lúc tôi trẻ như hai người cái gì cũng dám nghĩ!” một ông chú cười ha hả nói, sờ sờ cái bụng bia của mình.
“Tiếc là tôi già rồi, nếu không chỉ cần nửa phút thôi cũng thắng rồi!”
“Bố chém gió!” anh thanh niên đứng bên cạnh thò mồm vào nói, nhìn thì hình như là con trai ông chú này, “Bố chỉ cần ở được trên đó một phút thôi cũng được tính là giỏi lắm rồi!”
“Thằng nhóc này dám coi thường bố, thì không được giải nhất cũng phải được giải nhì!”
Hai bố con không ai nhường ai, anh thanh niên không kiên nhẫn: “Lãng phí thời gian của con, làm con bỏ lỡ livestream của nữ thần Hiểu Hiểu.”
“Nữ thần cái gì, còn chả đẹp bằng một phần của Khương Mạn!” ông chú trung niên nói, lấy tay diễn tả hành động: “Kỹ năng diễn xuất của cô ta còn chả bằng mẹ con……”
“Còn lâu nhé! Rõ ràng là Khương Mạn bắt nạt người khác!”
Anh thanh niên trợn mắt, cầm điện thoại trong ta lắc lắc, hình như 4g bị yếu, không mở được giao diện livestream.
“Mạng kém thật!”
Khương Mạn đứng bên cạnh: “???” tự mình hóng chuyện về mình?