Vợ Của Ảnh Đế Lại Phá Hỏng Game Show

Chương 1071




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Khương Nhuệ Trạch bị Quỷ Hồ lôi tới một góc vườn hoa.  

Advertisement

“Làm gì vậy?”  

“Sói sói sói sói……” Quỷ Hồ nói chuyện lắp ba lắp bắp, sợ tới mức không thể nói năng lưu loát.    

Khương Nhuệ Trạch rất mất kiên nhẫn, anh hai trước khi đi đã giao Khương Tiểu Bảo cho anh ta, bảo anh ta chăm sóc nó.    

Advertisement

Anh ta còn phải đi dỗ dành tên trẻ trâu kia nữa kìa.  

“Có rắm thì mau thả, rốt cuộc là anh muốn nói gì?”    

Hai tay Quỷ Hồ túm chặt lấy góc áo của anh ta, con ngươi như muốn rơi ra ngoài, ánh mắt vừa tức, vừa giận, vừa ấm ức.    

Giọng nói run rẩy: “Anh nói cho tôi biết...em rể của anh, anh ta rốt cuộc là ai?”    

Khương Nhuệ Trạch nhận ra tên hồ ly này đang căng thẳng chuyện gì rồi.    

Anh ta nhướn mày, cố ý trêu ngươi: “Không phải anh đã biết rồi đó sao? Vương tử của Đế Quốc đó, một thái tử đích thực đó.”    

“Có c*t ấy!”  

Quỷ Hồ hét lên, vỡ cả giọng.    

Anh ta vội bịt chặt miệng mình, sợ tiếng to quá sẽ thu hút sự chút ý của người khác.    

“Anh ta là Bạch Khởi* đúng không?”  

(*Biệt danh của Bạc Hạc Hiên tại Zeus, đã nhắc đến từ những chương đầu)  

“CMN, lật đổ Zeus, nhổ cả gốc rễ của Zeus chẳng phải chính là tên sát thần Bạch Khởi kia sao!!!”    

“Haizz, sát thần ở đâu.” Khương Nhuệ Trạch dùng ngón út ngoáy lỗ tai, thổi phù một cái về phía Quỷ Hồ, xấu xa nói: “Không phải anh luôn cho rằng anh ta là một kẻ yếu ớt, không có gì đặc biệt sao.”   

Quỷ Hồ: What? Cậu nói vớ vẩn, không phải tôi! Tôi không có nói vậy!    

“Mảnh đất phương Đông này đã khiến tôi tổn thương quá nhiều rồi……”  

Khương Nhuệ Trạch “dỗ” bạn trẻ Quỷ Hồ. Còn bên thằng bé ngổ ngáo kia……  

Sau khi Khương Tiểu Bảo tới Vân Miểu Thiên Châu, thì tự nhốt mình vào trong phòng.  

“Hôm qua và hôm nay đều chưa ăn gì?”  

“Để em đi xem nó.”  

Khương Mạn bê đĩa, là bữa trưa do Bạc Hạc Hiên chuẩn bị ở trong bếp.   

Cô đứng ngoài gõ cửa, bên trong im phăng phắc. Khương Mạn quay đầu nhìn Bạc Hạc Hiên, anh lại đưa tay lên gõ vào tường, rồi như nói với không khí: “Yêu Yêu số hai.”  

Một giây sau Khương Mạn nghe thấy âm thanh của chính mình: