*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bạc Hạc Hiên ừ một tiếng, nhếch môi đầy vẻ mỉa mai: "Bọn họ coi những người có siêu năng lực là ác quỷ, nhưng họ lại tìm kiếm cái gọi là phương thuốc cứu rỗi thế giới từ cơ thể của "ác quỷ"."
"Trên cơ thể của những người có siêu năng lực đều bị họ khắc một số hiệu, nhưng không giống như mã ở cột sống của cơ thể thí nghiệm. Những số hiệu này được ẩn giấu trong cơ thể của người có siêu năng lực."
Advertisement
Khương Lệ Sính và Khương Tử Mặc hít một hơi thật sâu.
Đây là tamlinh247.vn, vui lòng đọc ở app tamlinh247 để ủng hộ team dịch và cập nhật các chương mới sớm nhất
Mười phút sau, Khương Mạn đẩy cửa đi ra, sắc mặt không được tốt.
Advertisement
"Đốt sống thứ 3 của cô có gì đó không ổn lắm. Siêu năng lực của em xuyên vào trong đó, cảm thấy nó không giống xương."
Trái tim của Khương Lệ Sính và Khương Tử Mặc chùng xuống.
"Đó là máy ức chế thần kinh."
Bạc Hạc Hiên trầm giọng nói: "Thứ Zeus dùng để hạn chế khả năng của người có siêu năng lực cũng chính là số hiệu mà bọn họ đánh dấu trên cơ thể của người có siêu năng lực."
"Thứ đó có thể uy hiếp đến tính mạng của cô em không? Có lấy ra được không?"
“Máy ức đế đó chỉ hạn chế năng lực của người có siêu năng lực, sẽ không đe dọa đến tính mạng.” Bạc Hạc Hiên ôm lấy cô: “Em yên tâm, anh biết một bác sĩ có thể giúp bà ấy.”
“Vị bác sĩ này có đáng tin không?” Khương Lệ Sính hỏi: “Ý tôi đang nói đến là cơ thể bà ấy có sự đặc biệt, cậu cũng hiểu mà.”
"Ít nhất trong tất cả những vấn đề liên quan đến Zeus, ông ấy sẽ không bao giờ phản bội."
Ánh mắt Bạc Hạc Hiên khẽ động: "Bởi vì ông ấy cũng giống như bà ấy và Yêu Nhi, đều là người có siêu năng lực."
Với sự đảm bảo của Bạc Hạc Hiên, cuối cùng anh em nhà họ Khương cũng có thể thở phào nhẹ nhõm nhưng tâm trạng họ vẫn nặng trĩu.
Mọi người đều đang cố gắng để tiêu hóa tất cả những gì đã xảy ra.
Sau khi Khương Mạn đi thăm Arthur và Khương Tiểu Bảo rồi cô đến phòng của Khương Nhược Lai một lúc.
Bận rộn cả một ngày, bây giờ cô mới có thời gian để hít thở.
Trong nhà hoa bằng kính trên tầng thượng, cô cầm bình tưới để tưới cho đám xương rồng.
"Em lại muốn chúng ngập trong nước mà chết à?"Bạc Hạc Hiên đẩy cửa bước vào, trên tay cầm một cốc trà nóng.
Khương Mạn đặt bình tưới xuống: "Chỉ một chút nước thôi mà, cây xương rồng bà và cây thùa không dễ chết như vậy đâu."
Bạc Hạc Hiên đặt cốc trà lên tay cô và đội một chiếc mũ dệt kim lên đầu cô, hình dáng chiếc mũ hơi giống chiếc mũ ma thuật trong phim hoạt hình.
Khương Mạn đưa bình tưới cho anh, uống một ngụm trà, đôi lông mi dài chớp chớp: "Coca à? Sao còn có cả vị gừng?"
"Coca trà gừng."
Bạc Hạc Hiên đặt bình nước xuống, giúp cô sửa lại mũ: "Hôm nay không phải kỳ rụng dâu của em sao?"
Khương Mạn sửng sốt một chút, cô nở nụ cười đầu tiên trong cả ngày hôm nay.