Khương Tiểu Bảo thực sự hoảng sợ, chân cậu ta đã mềm nhũn ra.
"Chị ơi, chị và thằng nhỏ này là thần tiên à?"
Advertisement
" Hai người có phải là thần tiên không? Cô nàng lực sĩ? Siêu nhân nhỏ? Ultraman?"
Lông mày Khương Mạn nhíu lại, cảm giác thằng nhóc này đã sợ tới mức mất trí rồi.
"Arthur, cháu hãy canh giữ hắn ta."
Advertisement
Sau khi xác nhận rằng Khương Tiểu Bảo không sao cả thì Khương Mạn quay lại gặp kẻ giết người.
Cô chưa kịp quay lại thì đã nghe thấy Quỷ Hồ hét lớn: "f ** k!"
Khương Mạn bước nhanh tới đó, trầm ngâm nói: "Đừng nói với tôi là có hắn ta chết rồi nhé."
Quỷ Hồ ngẩng đầu lên, ánh mắt hoảng sợ, vẻ mặt hoang mang, giơ tay lên đầu hàng:
"Tôi không hề làm gì cả, tôi vừa mới lục soát người hắn ta xong, trên người hắn ta thật sự không có thứ đồ gì để có thể tự sát!"
"Sói! Người anh em của tôi, anh phải làm chứng cho tôi!"
Vẻ mặt Khương Nhuệ Trạch lạnh lùng, nghiêm nghị: "Tên Quỷ Hồ ngu ngốc này không hề nói dối."
Anh ta nhìn chằm chằm vào thi thể của kẻ giết người, biểu cảm có chút kỳ lạ.
Khương Mạn ngồi xổm xuống để kiểm tra các dấu hiệu tử vong của tên đó. Từ vẻ ngoài có thể nhìn ra hắn ta có chút dòng máu Đông Nam Á, có lẽ đã ngoài 30 tuổi.
Nguyên nhân tử vong... Không có dấu hiệu trúng độc.
Bỗng nhiên đột tử?! Không, không đúng!
"Anh ba, anh đã nghĩ tới điều gì chưa?"
Khương Mạn nhìn ra biểu cảm của Khương Nhuệ Trạch khác hẳn.
"Em gái, em sờ cổ hắn ta xem, có phải gần đốt sống cổ có một cục cứng cứng không?"
Vẻ mặt của Quỷ Hồ cũng thay đổi: "Sói, không lẽ anh cho rằng hắn ta là..."
Khương Mạn lật thi thể lại, dùng ngón tay ấn vào đốt sống cổ của hắn ta, quả nhiên sờ thấy một cục cứng, nếu không ấn kỹ thì cũng không thể cảm nhận được. Giống như có thứ gì đó ẩn dưới lớp thịt này, nhưng không phải là xương!
"Đó là một con chip trong cơ thể con người."
Sắc mặt Khương Nhuệ Trạch trầm xuống: "Trước đây Zeus dùng thứ này để làm chết một số tử sĩ. Một khi nhiệm vụ thất bại, chương trình trong chip sẽ tạo ra dòng điện, cắt đứt hệ thần kinh trung ương, gây ra chết não."
Sắc mặt Quỷ Hồ cũng tái nhợt: "Năm đó, khi Zeus bị tiêu diệt, không phải những con chip này cũng đã bị phá hủy rồi sao? Sao còn có thể xuất hiện trên thế giới này!"
Vẻ mặt Khương Nhuệ Trạch trở nên u ám, sắc mặt Khương Mạn cũng không tốt lắm: "Anh ấy từng nói cho tôi biết... Ở Zeus có người lọt lưới."
Anh ấy ở đây rõ ràng là đang ám chỉ Bạc Hạc Hiên.
Khương Mạn nhìn về phía Khương Tiểu Bảo, ánh mắt ảm đạm: "Kẻ giết người có liên quan đến Zeus, tại sao lại tới giết Tiểu Bảo?"
"Cô!"
Khương Mạn và Khương Nhuệ Trạch nhìn nhau.