*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sao cái thằng nhóc này vừa về nhà một chuyến đã trở nên ngu ngốc rồi vậy? Cơm của chi thứ hai nhà họ Khương có độc à?
Advertisement
Lần này Khương Mạn không đi gặp cô của mình. Trong điều kiện cho phép, trong tình huống không làm hại đến Khương Tiểu Bảo thì cô sẽ trực tiếp đưa người đi!
"Em với anh ba đi là được rồi, gọi thêm cả Quỷ Hồ nữa để anh ta bớt ăn không ngồi rồi."
Khương Vân Sênh muốn đi nhưng Khương Mạn từ chối.
Advertisement
“Phía anh cả cũng không cần sắp xếp người, cũng không cần thiết phải ra tay”. Khương Mạn suy nghĩ rồi nói: “Có điều đội ngũ điều trị của Hoàn Vũ nên chuẩn bị một chút”
Khương Vân Sênh nói: "Anh sẽ tới bệnh viện, anh cũng sẽ thông báo cho anh cả, chuẩn bị chu đáo một chút."
Anh ta cũng biết rõ với khả năng của mình nếu qua đó sẽ chỉ gây thêm rắc rối. Làm vệ sĩ... thực sự không cần thiết. Bọn họ đều biết rõ em gái có khả năng như thế nào...
“Thím ơi, cho cháu đi với thím nhé.” Arthur đột nhiên nói.
Khương Mạn suy nghĩ một chút rồi gật đầu.
Vẻ mặt của Khương Vân Sênh lập tức trở nên kỳ lạ.
“Chú hai, cháu cũng rất giỏi.” Arthur nói một cách chân thành.
Khương Vân Sênh: "Nhưng cháu mới chỉ cao 1m50."
Arthur: "(○ ・ ` Д´ ・ ○)!!!" Nếu không nhắc đến chiều cao thì chú vẫn là chú hai tốt!
"Còn Bạc Hiên..."
Khương Mạn: "Anh ấy đi chỉ phiền phức thêm thôi."
Hãy để Bạc Hạc Hiên đi an ủi anh tư của cô đi!
Sau khi thảo luận xong, cô cùng mọi người lên đường.
Quỷ Hồ lái xe, Khương Nhuệ Trạch ngồi ở ghế phụ, Khương Mạn và Arthur ngồi ở hàng ghế sau.
Khoảng thời gian này Quỷ Hồ nhàn rỗi đến mức sắp bị trĩ rồi, lúc này anh ta vô cùng phấn kích: "Các bạn thân mến ơi, chúng ta đi giết người à?"
Khương Nhuệ Trạch nhìn anh ta với ánh mắt chán ghét: "Anh muốn ngồi tù sao? Tôi tống anh vào đó nhé."
“Ồ ~ các người thật là vô vị.” Quỷ Hồ nói lơ lớ bằng tiếng Đế Quốc, liếc nhìn Arthur qua gương chiếu hậu: “Nhưng, các người chắc chắn muốn mang theo trẻ vị thành niên à?
Khương Nhuệ Trạch nói một cách đầy ẩn ý: "Đừng coi thường trẻ vị thành niên."
Khi trẻ vị thành niên điên lên thì phải gọi cậu ta là "ông" đấy.
Quỷ Hồ mím chặt miệng. Arthur này là người phương Tây giống như anh ta nên có lẽ sẽ không có pháp thuật phương Đông gì đó!
Anh ta không tin, lần này mình sẽ tiếp tục sợ hãi, có điều…
"Tại sao tôi lại cảm thấy Arthur trông khá quen nhỉ? Hình như đã gặp ở đâu đó rồi."