Cậu ta còn chưa kịp suy nghĩ thì ngay sau đó, Khương Mạn đã vác cậu ta và Lý Hân Nguyệt lao ra ngoài.
Thời gian không đợi một ai, vừa rồi cô chỉ tạm thời khống chế ngọn lửa, nếu không chạy nhanh thì nó sẽ tiếp tục cháy!
Advertisement
Khi đi qua phòng khách, có một bàn tay nắm lấy mắt cá chân của cô.
Đó là Dương Hổ - người đã bị cháy đến không thể nhận ra... Anh ta thực sự vẫn còn thở!
"Cứu,… cứu tôi với…"
Advertisement
"Anh ta... anh ta là..." Khương Tiểu Bảo bị Khương Mạn vác trên vai nên khi nói cũng rất khó khăn.
Cậu ta muốn cô mặc kệ người này! Đây là kẻ xấu, là tên côn đồ! Chính tên khốn này đã phóng hỏa!
Không đợi cậu ta nói hết câu, Khương Mạn đã rút chân ra khỏi tay Dương Hổ, tỏ vẻ thờ ơ rồi trực tiếp đá anh ta vào tường.
"Đồ ngáng đường."
Khương Tiểu Bảo: (๑ŐдŐ) b!!!
Do ở ngã tư tắc đường, cộng thêm các tuyến đường gần đó đang sửa chữa nên các xe cứu hỏa, xe cứu thương và xe cảnh sát đều bị chậm trễ.
Khương Nhuệ Trạch đã giải cứu thành công bé gái ở tầng 5 rồi và đi xuống dưới.
"Cháu gái, cháu ngoan của ta..."
"Bà nội ơi!"
Bà lão chạy về phía trước khóc lóc, cô bé cũng vội chạy đến sau khi nhìn thấy người thân của mình.
Những người xung quanh vỗ tay tán thưởng, khi Khương Nhuệ Trạch chọn cách trèo qua tường cứu người đã có rất nhiều người chứng kiến.
Lúc này, trên mặt anh ta cũng bị dính khói đen, ánh mắt lo lắng tìm kiếm bóng dáng quen thuộc trong đám đông.
"A Trạch!"
Nhìn thấy Khương Vân Sênh, Khương Nhuệ Trạch vội vàng chạy tới: "Em gái đâu! Con bé đã xuống chưa?"
Khương Vân Sênh lắc đầu, sắc mặt Khương Nhuệ Trạch khó coi, lại muốn quay lại đám cháy.
"Chàng trai, đám cháy bên trong quá lớn, anh không được lên đó nữa! Đã có lực lượng cứu hỏa chuyên nghiệp đến dập lửa rồi, anh đừng kích động!"
"Xin hãy phối hợp với chúng tôi và rút lui ra khu vực an toàn."
"Không được! Em gái tôi vẫn ở tầng tám, con bé vẫn đang ở trên đó cứu người!!" Khương Nhuệ Trạch không hề nghe lời.
Vẻ mặt của người lính cứu hỏa thay đổi, vẫn có người chưa xuống sao?
Vẫn còn điểm cháy ở tầng tám ư?!
"Đội viên chú ý, trên tầng tám vẫn còn có người bị mắc kẹt!"
Ngay khi người lính cứu hỏa vừa dứt lời, trong đám đông vang lên tiếng ồn ào.
"Ôi trời ơi!!"
"Quá dũng cảm?! Người chị em này cứu một lúc hai người sao?"
"Ôi trời, lực sĩ à?!! Mỗi tay một người?!!"