*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khương Mạn lườm anh.
Người đàn ông không hề sợ hãi, ánh mắt còn tỏ ra vô tội: “Tay nhức mỏi vừa đúng lúc, không cần chơi game nữa.”
Advertisement
“Anh cố ý phải không?”
“Cho phép em hiểu nhầm.” Người đàn ông gật đầu, mỉm cười xấu xa, “Vất vả rồi, Yêu Nhi bảo bối.”
Ánh mắt Khương Mạn tỏ ra nguy hiểm, Bạc Hạc Hiên cầm lấy cái bịt mắt, “Đây quả là một biện pháp tốt, nếu có thể ngăn anh tư của em mơ thấy và nhìn thấy từ góc nhìn của em, chúng ta có thể đổi nhiều cách chơi khác nhau.”
Advertisement
Khương Mạn nhắm mắt, day trán: “Từ nay về sau, em và game sẽ tuyệt giao.”
“Cũng không cần tới mức đó.” Bạc Hạc Hiên chậm rãi nhìn xuống, trong ánh mắt nhìn cô mang theo sự trêu trọc: “Sau này anh chơi cùng em là được.”
Đối với những ‘trò chơi’ trong miệng anh, Khương Mạn thật không còn lời nào để bình luận.
Người đàn ông này lợi dụng sự kiêng dè của cô để cháy nhà hôi của.
“Chỉ một lần này thôi!”
Khương Mạn tiến lên đoạt lại cái bịt mắt, cô cứ cảm thấy cái trò tự mình lừa dối mình này không đáng tin cậy! Rất dễ bị nhục chết!
Ngay khi cô mất cảnh giác, cô bị túm lên giường, ngồi bệt lên người anh, không đợi cô lật mặt, Bạc Hạc Hiên liền giúp cô xoa bóp bàn tay phải, cố ý lờ đi cơn giận trong mắt cô.
“Vừa mới nhận được tin, Khương Mỹ Lâm về nước rồi,”
Khương Mạn nhăn mày, “Đang yên đang lành sao lại nhắc tới cô ta?”
“Cô ta vừa mới lấy được một dự án lớn.” Ánh mắt Bạc Hạc Hiên tối lại, trong nụ cười có một chút gian ác, “từ trong tay Hades.”
Khương Mạn híp đôi mắt xinh đẹp: “Hades? Công ty ở bên nước ngoài của anh?”
“Ừm.” Bạc Hạc Hiên đón nhận cái nhìn của cô, “Sự việc lần trước đã có một sức ảnh hưởng vô cùng nghiêm trọng, nội bộ làm ăn của chi thứ hai nhà họ Khương có sự chất vấn đối với quyền điều hành của cô ta. Trong nước thì có tập đoàn Đế Quốc cân bằng và áp chế, cô ta chỉ có thể nhắm vào thị trường nước ngoài.”
“Ở nước ngoài có Hoàn Vũ Lancelot, cho nên cô ta đã tìm đến Hades. Khương Mạn cong môi: “Ai mà nghĩ tới ông chủ lớn đằng sau Hades lại là ngài đây chứ.”
“Già chỗ nào mà gọi ngài” Bạc Hạc Hiên cắn lên ngón trỏ của cô.
Khương Mạn thuận thế vuốt nhẹ đôi môi anh, vuốt đến khi đôi môi ấy ửng đỏ thành màu sắc tuyệt đẹp mà cô thích, hài lòng khi nhìn thấy đôi mắt anh hiện lên vẻ u ám, cúi đầu thưởng thức mùi vị của người đàn ông yêu tinh yêu quái này, sau đó mới đắc ý nói: “Già một chút mới tốt, đàn ông chín chắn mới là gu của em!”
Bàn tay Bạc Hạc Hiên đặt trên eo cô dần dần siết chặt.
Khương Mạn giống như là không phát giác được sự nguy hiểm, hỏi: “Ông chủ Bạc chuẩn bị ra tay như thế nào đây?”
“Nguồn lực lao động miễn phí dâng đến tay, sao có thể lãng phí.” Bạc Hạc Hiên cười nhạt: “Thương trường như chiến trường, vô tình bị người ta lợi dụng cũng là chuyện thường gặp.”
Nghe lời thật lòng này của nhà tư bản,cảm thấy quả đúng là ông chủ gian ác.
“May mà em không kinh doanh, nếu không, gặp được đối thủ như anh sẽ khiến em không nhịn được mà muốn phạm pháp.”
Bạc Hạc Hiên bật cười thành tiếng, “May quá, nếu em là một doanh nhân, nhất định sẽ là một đối thủ có thủ đoạn độc ác.”
“Coi trọng em vậy sao?”