Vợ Cũ Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế

Chương 940




Chương 938

Nam Mẫn: “…”

Lạc Quân Hành nói: “Không phải”.

“Ồ, vậy thì tốt”.

Hạ Thâm nghe đến đây mới thở phào nhẹ nhõm, nhìn thấy Nam Mẫn giận dữ nhìn chằm chằm mình, anh ta cười, chìa tay xoa đầu cô: “Anh sợ em nằm mơ nói linh tinh lừa gạt anh”.

Giữa anh em với nhau còn có thể có chút tin tưởng hay không?!

Nếu là bình thường, Nam Mẫn nhất định sẽ đánh một trận kịch liệt với anh ba, nhưng bây giờ cô hoàn toàn không có tâm tình này.

Cô mong mỏi muốn về nước ngay lập tức.

“Nếu bố mẹ thật sự quay về, nhất định sẽ về nhà đầu tiên, em phải ở nhà trông ngóng họ”.

Nam Mẫn nói: “Còn có cả phía Kiều Lãnh kia, không quay về nhìn thấy hắn, tận mắt nhìn hắn lên xe tù, em vẫn không yên lòng”.

Cô nhìn Lạc Quân Hành: “Anh cả, em muốn cùng anh ba quay về”.

Hạ Thâm cũng nhìn Lạc Quân Hành.

Chuyện này anh ta nói không tình, vẫn phải để anh cả quyết định.

Lạc Quân Hành suy nghĩ chốc lát, anh ta ngước mắt nói: “Được, lần này anh và các em cùng nhau về”.

Anh cả muốn về Hoa Hạ!

Mắt Nam Mẫn và Hạ Thâm đồng thời sáng lên.

*

Ông Shelby nghe nói các anh em muốn về Hoa Hạ thì ngẩn người.

“Mới đến được bao lâu mà đã muốn quay về? Không ở lại bên cạnh ông già của các con sao?”

Khuôn mặt già nua của ông ấy ấm ức giống như đứa trẻ con.

Nam Mẫn vội vàng tiến lên dỗ: “Bố lớn, chúng con đều sẽ nhớ bố mà, lần sau con dẫn các anh và các bố cùng đi nước Y thăm bố”.

Ông Shelby nói: “Đưa chúng nó đến thì được, còn mấy lão già thì thôi đi, bố không nhớ bọn họ đâu”.

Bình thường những người nói chuyện tán gẫu nhiều nhất trong nhóm gia tộc là bọn họ.

Nam Mẫn cũng không vạch trần, chuyện liên quan đến bố mẹ, bọn họ quyết định không nói cho các bố, tránh để họ sau khi biết rồi lại lo lắng.

Dù sao người vẫn chưa thật sự trở lại, chuyện Kiều Lãnh nói, trẻ tuổi như bọn họ còn phải chật vật mãi mới chấp nhận được, huống chi là người lớn tuổi, khó tránh khỏi nghĩ ngợi lung tung.

Bọn họ muốn về, ông Shelby đã tặng máy bay tư nhân của mình, còn sai quản gia chuẩn bị cho bọn họ rất nhiều đồ mang về.

Ông ấy vỗ vai con trai, nói với Lạc Quân Hành: “Quay về thăm thú cũng tốt, không cần vội vã quay về, bên này có bố rồi”.

Lạc Quân Hành gật đầu.

Lúc đi, Nam Mẫn còn đặc biệt đến đảo Hoa Hồng hái một bó hoa hồng xanh lớn.

Bọn họ không khoa trương, chỉ chào hỏi mấy người thân thiết trong gia tộc Shelby, sau đó lên máy bay, Robert còn đặc biệt làm một album ảnh, xem như là quà tặng cho Nam Mẫn.