Chương 556
”Không phải ông ta chỉ muốn con trai sao?” Lý Á Lệ cũng cười lạnh.
Lcus trước, bà sinh Giai Tuệ, mẹ chồng đã lạnh mặt xuống, ép hai vợ chồng bà ly hôn. Lúc đó, bà còn nghĩ rằng chồng yêu mình sẽ không chấp nhận yêu cầu của mẹ chồng, không nghĩ tới hai mẹ con họ lại cá mè một lứa. Bà nhìn nhầm, yêu sai người. Lúc ôm con gái rời khỏi căn nhà kia, bà đã thề một ngày nào đó sẽ khiến cả nhà chồng trước hối hận.
”Cho nên con sẽ cố gắng không chịu thua kém, sống thật tốt!” Vương Giai Tuệ nắm chặt bàn tay, tự khích lệ bản thân.
”Con bảo vệ Tề Mẫn Mẫn thật tốt thì tương lai sau này của con sẽ sáng lạng!” Lý Á Lệ bắt đầu chờ mong ở tương lại tương sáng, “Chờ con thành công ở Hoắc Y thì mẹ cũng thơm lây!”
”Con biết! Con sẽ tìm một người con rể thật giàu để mẹ có thể an nhàn lúc về già!” Vương Giai Tuệ cười nói.
”Da mặt thật dày! Bây giờ mới bao nhiêu tuổi mà đã muốn tìm chồng giàu rồi?” Lý Á Lệ cười trêu con gái.
”Tề Mẫn Mẫn đã kết hôn, con mơ ước cũng không được sao ạ?” Vương Giai Tuệ nghịch ngợm cười nói.
”Được rồi! Ăn cháo đi!” Lý Á Lệ cười, đút một thìa cháo cho con gái.
Tề Mẫn Mẫn mới vừa đi lên lầu, liền bị Hạ Minh Minh chặn ở bậc cầu thang. Cô hơi hất mày, lạnh nhạt hỏi: “Có việc?”
Hạ Minh Minh không cam lòng nắm chặt quả đấm: “Tề Mẫn Mẫn, coi như cô lợi hại!”
”Tôi như thế nào mà lợi hại rồi?” Tề Mẫn Mẫn liếc xéo Hạ Minh Minh, trào phúng cười lạnh.
”Cô để cho ba chồng mình lấy việc công báo thù riêng, đùa như vậy thật vui sao?” Hạ Minh Minh âm ngoan trừng mắt nhìn Tề Mẫn Mẫn.
”Cái gì mà lấy việc công trả thù riêng? Bố chồng tôi lừa gạt ba cô??
Hay là nói xấu ba cô?” Tề Mẫn Mẫn khiêu khích nhìn đối phương.
”Cô chẳng lẽ còn không hiểu?” Hạ Minh Minh bất mãn nhìn Tề Mẫn Mẫn.
Tiền đồ của ba cô đều bị Tề Mẫn Mẫn phá hỏng.
Viện trưởng còn chưa có trả lại công đạo cho ba, vị trí chủ nhiệm này làm sao có thể đến lượt ba nữa?
Tề Mẫn Mẫn thật đáng giận!
”Tôi cần hiểu cái gì sao? Ngay cả chuyện gì xảy ra tôi cũng không biết, cô lại nói tôi lợi hại thật khiến tôi chẳng hiểu gì cả.” Tề Mẫn Mẫn lườm Hạ Minh Minh, cố ý làm bộ như không biết.
Thái độ của Hạ Minh Minh vẫn rất hung hăng, một chút tỉnh ngộ cũng không có. Nếu đã như vậy, cô cũng không cần thiết bày ra một vẻ mặt ôn hòa với cô ta để làm gì.
”Cô… Cũng chỉ vì bị đau bụng một ngày, mà cô nhẫn tâm trả thù đến trên người ba tôi, hại ông ấy tạm thời bị cách chức điều tra. Cô quá độc ác!” Hạ Minh Minh không kìm nén được tức giận liền quát lên.
”Tôi bị tiêu chảy cùng cô có liên quan sao?” Tề Mẫn Mẫn hơi cúi người, lạnh lùng nhìn Hạ Minh Minh, “Cô làm sao lại nghĩ bố chồng tôi trả thù ba cô? Sức tưởng tượng của cô cũng thật phong phú?”
Tề Mẫn Mẫn nói đến Hạ Minh Minh á khẩu không thốt ra được lời nào, chỉ còn biết cậy mạnh ưỡn ngực.
”Thì liên quan gì đến tôi?” Hạ Minh Minh miệng cọp gan thỏ hừ một tiếng.
”Vậy thì có liên quan gì đến lý do bố chồng tôi lấy việc công trả thù riêng? Hạ Minh Minh, cô chặn tôi là chỉ muốn nói những điều này thôi sao?” Tề Mẫn Mẫn buồn cười hỏi lại.