Vợ Cũ Thật Quyến Rũ

Chương 1063




Chương 1063

Lynda cầm tay Trịnh Húc, cười trả lời: “KHông được, bà nội, cháu cần ở bên anh ấy.”

“Hôm nay là tân hôn của hai người, bà nội sẽ không giữ.” Bà nội cười nói.

Hoắc trì Viễn cười nói với Trịnh Húc: “Theo tôi đến thư phòng một chút.”

“Hoắc tổng, thật ra anh đã cho chúng tôi rất nhiều. cái cổ phần kia … coi như chuyện đùa là được.” Trịnh Húc lạnh nhạt nói: “Tôi và Lynda tới hôm nay, thật là muốn cảm ơn riêng anh.”

Lynda cũng gật đầu, phong tình vạn chủng rúc vào trong lòng TRịnh Húc, quyến rũ cười nói: “Nếu như không có sự cổ vũ của anh hôm qua, có thể tôi còn phải rụt rè tám năm mười năm, khiến Trịnh Húc sốt ruột.”

“Tám năm mười năm? Xem ra anh phải lấy hai phần cổ phần mới được.” Trịnh Húc nhếch miệng, dáng vẻ không có cách nào với cô.

Tề Mẫn Mẫn nhìn thấy Lynda và Trịnh Húc ân ái như thế, hâm mộ nở nụ cười: “Anh TRịnh Húc, anh có thể lấy được vợ xinh đẹp như chị Lynda, nhất định là phúc phận đã tu luyện từ kiếp trước.”

“Anh cũng thấy như vậy.” Trịnh Húc cười, trên mặt viết hai chữ hạnh phúc.

“Vậy cậu nên cảm ơn tôi thế nào đây?” Hoắc trì Viễn nói.

Lynda phủi phiết môi đỏ mọng, tự hỏi một chút, sau đó bất đắc dĩ nói: “Xem ra chỉ có bán mình làm nô, thay anh làm trâu ngựa cả đời.”

Hoắc trì Viễn nghe xong, thoải mái cười nói: “Còn không mau ký khế ước bán mình cho tôi?”

Tuy Trịnh Húc cùng Lynda khéo léo từ chối, Hoắc trì Viễn vẫn kiên trì để cho Trịnh Húc ký vào văn kiện chuyển nhượng cổ phần công ty.

“Hoắc tổng, anh có nghĩ tới lấy tốc độ phát triển của công ty chúng ta, chỉ vài năm sau, những cổ phần này có thể đổi lấy một phòng tiền bạc rồi không?.” Lynda khoa trương cười hỏi.

“Vậy không phải hai người lại càng kiếm thêm nhiều tiền cho tôi sao?” Hoắc trì Viễn thản nhiên cười nói, tuyệt không vì giao ra cổ phần công ty mà cảm thấy đáng tiếc. Anh cười vỗ vỗ bả vai Trịnh Húc, cười nói: “Tôi dùng 1 phòng nhân dân tệ để đổi lấy 10 phòng đô la.”

“Tôi nhất định không cô phụ sự tín nhiệm của Hoắc tổng đối với tôi.” Trịnh Húc trịnh trọng thề.

Hoắc trì Viễn vẫn là một người lãnh đạo tốt.

Có thể để cho anh trung thành với anh ấy không chỉ vì anh ấy đại lượng, mà còn bởi vì anh anh minh cơ trí, ánh mắt luôn nhìn xa trông rộng.

“Đúng rồi, Trịnh Húc, tôi tính toán năm sau cho ra sản phẩm mới hạng nhất.” Hoắc trì Viễn lôi kéo Trịnh Húc đến một bên, thấp giọng nói.

“Sản phẩm gì?” Trịnh Húc bồn chồn nhìn Hoắc trì Viễn. Anh có việc công gì mà cần phải nói ở sau lưng Lynda?

“Cái kia… Là tránh thai T( BCS). Tôi cảm thấy chất lượng cùng cảm giác của sản phẩm trong nước kém nước ngoài một bậc. Nếu chúng ta chế tạo ra một loại siêu mỏng, an toàn, cảm giác thoải mái mà lại tránh thai tốt, lấy giá rẻ tất sẽ nhanh chóng chiếm lĩnh được thị trường. Người trong nước về sau cũng sẽ không mua sản phẩm khác nữa.”

Trịnh Húc xấu hổ đỏ mặt, đồng ý nói: “Cái chủ ý này quả thật không tồi. Chỉ là có chút khó.”

“Tôi biết. Khó khăn mới có thể mang đến kết quả cao.” Hoắc trì Viễn tín nhiệm vỗ bả vai Trịnh Húc, “Nhân viên nghiên cứu và phát triển giao cho cậu chiêu mộ. Tôi sẽ chủ tri cùng chủ trì vô điều kiện. Đúng rồi. Sản phẩm nghiên cứu bán ra, cậu cùng Lynda có thể thử nghiệm.”

“Được.” Trịnh Húc gật đầu một cái.

Tề Mẫn Mẫn nhìn thấy Trịnh Húc đỏ mặt, liền tò mò thấp giọng hỏi Lynda: “Hoắc trì Viễn bọn họ thảo luận cái gì a?”