Vợ Cũ Ngoan Hiền Thay Đổi Rồi

Chương 279




Chương 279

Một khi tổng giám đốc Nam làm việc đều sẽ ‘mất hết nhân tính’, không ném anh ta ra ngoài đã rất nhân từ rồi.

Ngược lại cũng không phải là nhân từ, có thể chỉ vì không ra tay được thôi.

Người anh em, đúng là ngốc nghếch mà!

……

Bầu không khí như bị đóng băng, bên ngoài truyền đến từng tràng tiếng vỗ tay như sấm rền, buổi họp báo kết thúc thành công, Cố Hoành bước vào mời Nam Mẫn, khi chạm phải bóng dáng Dụ Lâm Hải, cả người đều choáng váng.

Tổng giám đốc Dụ thoát khỏi vướng mắc kia rồi sao?

Sao lại tới vào thời điểm này rồi?

“Thông báo cho bộ phận vận hành có thể mở kênh đặt hàng rồi, kêu bộ phận thị trường chuẩn bị”.

Nam Mẫn bình tĩnh căn dặn, bản thân ở hậu trường chủ trì toàn cục, xuyên suốt quá trình đều không để ý liếc mắt tới Dụ Lâm Hải, coi anh như không khí.

Bản thân Dụ Lâm Hải trái lại không cảm thấy bối rối.

Nam Mẫn vừa đi anh liền ngồi xuống vị trí cô ngồi vừa rồi, lặng lẽ nhìn cô bận rộn, còn rút ra điện thoại di động, lần đầu tiên gửi một đường link vào nhóm của gia tộc, kèm thêm một câu.

‘Công ty của Tiểu Mẫn phát hành trang sức mới, ủng hộ một chút’.

Mà bản thân anh cũng click vào đường link đặt hàng tất cả các sản phẩm, trợ lý Hà đứng ở một bên lặng lẽ nhìn rồi kín đáo gật đầu: trẻ nhỏ dễ dạy.

Có vẻ như những lời anh ta lải nhải truyền thụ lại cho ông chủ vẫn nghe lọt tai.

Hà Chiếu dường như đã nhìn thấy tiền thưởng cuối năm đang vui mừng vẫy tay chào anh ta.

….

Buổi ra mắt sản phẩm mới của vàng bạc đá quý Nam Thị khép màn viên mãn.

Ngay khi đường link về sản phẩm đá quý mới được tung ra, lượng người đặt mua đã tràn vào như dời núi lấp biển, đường dây nóng cũng quá tải.

Nam Mẫn dẫn đầu tất cả lãnh đạo cấp cao của vàng bạc đá quý Nam Thị đến hiện trường, nhịp nhàng điều phối hoạt động của từng mắt xích, bận rộn cả buổi chiều, hoàn toàn quên bẵng đi ở hậu trường vẫn luôn có một người đang đợi mình.

Tổng giám đốc như Nam Mẫn bộn bề đến tận buổi tối cùng các nhân viên ăn cơm, cùng nhau tăng ca, chưa từng có giây phút nhàn rỗi.

“Tổng giám đốc Nam”, Cố Hoành tranh thủ thời gian ăn cơm đến nói nhỏ với Nam Mẫn: “Tổng giám đốc Dụ anh ấy còn chưa rời đi mà vẫn đang ở hậu trường đợi cô, hỏi cô có đói hay không, anh ấy muốn mời cô cùng dùng bữa”.

Nam Mẫn ngồi trên một chiếc ghế dài nhỏ, tay vẫn không ngừng trả lời email và tin nhắn, trên mặt rõ ràng hiện lên sự bất mãn cùng không nhẫn nại.

“Ăn cơm xong liền mời anh ta rời đi đi, tôi rất bận, không có thời gian hầu hạ anh ta”.

Cố Hoành đáp một tiếng, vừa quay người liền thấy Dụ Lâm Hải đang đứng phía sau cách đó không xa.

Dụ Lâm Hải nghe rõ từng chữ câu trả lời của Nam Mẫn, anh biết Cố Hoành không thể mời được cô, không bằng tự mình đích thân đi tới.

Anh biết Nam Mẫn bận rộn cả một buổi chiều, cũng không dám tùy tiện tới quấy rầy cô nên một mực tự xử liệc việc của mình ở hậu trường, nhưng mắt thấy cô bận tới mức không có ý định ăn cơm, như vậy làm sao được?