Vợ Cũ Mất Trí

Chương 63: Chú Là Ba Tôi?




Ba tuần sau.

Thời gian này Lộ Khiết chỉ được ở nhà do mới sinh, cô không được phép ra ngoài, hôm nay cuối cùng cũng có thể đi được rồi.

Giao Tiểu Vương cho ông bà nội chăm sóc, cô tranh thủ thời gian rảnh đi ra khỏi nhà, đến địa chỉ Tần Thương Sinh đã gửi mình để tìm đến Chu Đa Đa.

Đi theo địa chỉ mà Tần Thương Sinh gửi, cô đi theo và đến một khu nhà trọ cũ, tuy cũ nhưng vẫn ổn áp lắm nha.

Nhìn thấy Chu Đa Đa hai tay dắt con hai bên, cô tiến tới:" Cô là Chu Đa Đa?".

Chu Đa Đa chân ướt chân ráo bước lên thành phố để tìm Quân Lịch Hạo cùng hai đứa con nhỏ, không có người thân người thích gì ở đây, tự lập và lao động tay chân để kiếm sống cho ba mẹ con.

" Vâng, cô là..."

Chu Đa Đa đẩy hai đứa nhỏ ra sau lưng mình, Chu Yết rất sợ người lạ, ôm chặt lấy chân mẹ mình, còn Chu Quân hết sức thản nhiên, quan sát Lộ Khiết.

" Tôi là Lộ Khiết, là người quen của Quân Lịch Hạo " Lộ Khiết nói.

" Cô...cô biết anh ấy? Anh ấy đang ở đâu? Cho tôi gặp anh ấy đi, chân của anh ấy..." Chu Đa Đa nghe đến Quân Lịch Hạo liền kích động, cô đã lên thành phố lâu như vậy rồi vẫn không thể tìm ra Quân Lịch Hạo đang ở đâu, cuối cùng ngày ngày ôm hy vọng sẽ gặp lại anh, mong anh có thể thấy được hai đứa con của mình.

" Tôi sẽ cho cô biết, nhưng tôi muốn cô giúp một chuyện..."

" Thời gian trước, cô và Quân Lịch Hạo sống ra sao? Tại sao anh ấy lại rời khỏi cô?".

" Chúng ta vào nhà rồi nói ".

Chu Đa Đa nói, không thể để hai đứa nhỏ này biết những chuyện trước kia được.

...

Lộ Khiết ngồi nhìn Chu Đa Đa, hai đứa nhỏ đã ra ngoài chơi cùng nhau, để cho tiện nói chuyện hơn.

" Tôi tìm thấy anh ấy ở bờ biển, nhà của tôi ở gần đó ".

" Sau đó tôi đưa anh ấy về chăm sóc, cũng có đưa Quân Lịch Hạo đi khám, bác sĩ nói do tai nạn nên chân anh ấy khó đi lại được ".

" Tôi cùng anh ấy sống chung, thời gian đầu anh ấy không chấp nhận được nhưng rồi cũng thishc ứng mọi thứ..."

" Chúng tôi bắt đầy nảy sinh tình cảm, thế nên...".

" Và rồi.." Lộ Khiết nhìn Chu Đa Đa.

" Bỗng một ngày anh ấy biến mất, tôi có đi tìm xung quanh đó, nhưng Quân Lịch Hạo như bốc hơi vậy, không một tung tích ".

" Tôi xem anh ấy như đã chết đi, nào ngờ anh ấy đi chưa lâu thì tôi phát hiện mình mang thai, sau đó cô cũng hiểu rồi đó " Chu Đa Đa nói.

Nghe đến đây, Lộ Khiết bắt đầu suy nghĩ, chân của Quân Lịch Hạo như vậy không thể tự ý rời đi...

Thư kí An? Là cậu ta đưa Quân Lịch Hạo đi sao?

" Rồi tôi bất ngờ thấy anh ấy xuất hiện trên tin tức, tôi quyết định rời khỏi quê hương của mình đến đây tìm anh ấy, hai đứa nhỏ...chúng cần ba " Chu Đa Đa nói.

" Thì ra là thế sao?" Chu Quân đâu ra xuất hiện, thằng bé lên tiếng nói.

Thì ra ba cậu là như thế.

" Con...con..." Chu Đa Đa bất ngờ nhìn Chu Quân, thằng bé làm sao mà...

" Này dì, dì biết ba tôi ở đâu đúng không?" Chu Quân đổi hướng sang nhìn Lộ Khiết.

Lộ Khiết mỉm cười, thằng bé này rất thông minh đây, thần thái chẳng khác gì Quân Lịch Hạo lúc trước cả.

" Con đoán đúng rồi đó " Lộ Khiết nói.

" Cả ba mẹ con có muốn gặp anh ấy không? Tôi sẽ đưa tất cả đi ".

...

Quân thị.

Chu Đa Đa đứng nhìn tòa nhà lớn to lớn, Chu Yết thì đầy trầm trồ như mẹ mình, còn Chu Quân vẫn bình tĩnh. Lộ Khiết âm thầm quan sát, xem ra Quân Lịch Hạo sau này được nhờ rồi.

Cô chỉ hy vọng tiểu Vương nhà mình thông minh như cô, tài giỏi như Cao Bác Văn một chút, như vậy còn đỡ bớt lo âu.

Ahaha, cô lảm nhảm gì không biết, Tiểu Vương chỉ mới được một tháng mà...

Lộ Khiết dẫn Chu Đa Đa vào trong,lấy tư cách là có cuộc hẹn giữa Quân thị và Phó Qúy, từ lúc công bố thân phận thật, người người trên thương trường đều chú ý đến cô và Cao Bác Văn.

Tiến vào phòng làm việc, Quân Lịch Hạo đang ngồi ở đó, Chu Đa Đa thấy anh liền bật khóc.

" Lịch Hạo..." Chu Đa Đa lên tiếng liền làm anh mất tập trung.

" Chu Đa Đa?".

Quân Lịch Hạo bất ngờ nhìn thấy cô, tại sao...tại sao cô ở đây cơ chứ?

Hai đứa nhỏ từ phía sau tiến lên, Chu Yết nhìn anh:" Mẹ...đó là ba sao?".

Chu Quân im lặng, quan sát phản ứng của Quân Lịch Hạo.

Quân Lịch Hạo lại càng bàng hoàng hơn khi thấy hai đứa bé một trai một gái đứng trước mặt mình, đứa bé gái giống Chu Đa Đa, còn đứa bé trai...

Như anh lúc nhỏ vậy!

Chu Quân tiến đến chỗ Quân Lịch Hạo, nắm lấy tay Quân Lịch Hạo:" Chú là ba tôi?".

Quân Lịch Hạo cứng đờ người ra, anh còn không biết rằng mình có con, thư kí An không hề nói với anh điều này.

" Nói đi, chú có phải ba tôi không?".

" Nếu là ba tôi...tại sao chú bỏ mẹ tôi mà đi?".

" Bỏ tôi và em gái không có ba suốt bao năm qua hả?".

" Tại..sao? Tại sao chứ?".

Chu Đa Đa thấy Chu Quân kích động, cô tiến đến:" Tiểu Quân...con...".