Vợ Cũ Mất Trí

Chương 61: Bỏ Trốn




Diệp Ý Lan mang cái thân đầy thương tích trở về tổ chức, nơi đây là căn cứ riêng của Diệp Ý Lan và người đứng sau mọi chuyện.

" Còn sống nhỉ?".

Người đó hỏi.

" Dĩ nhiên rồi, Mạc Hạc Hiên không phải là loại người dễ giết tôi như vậy đâu, cũng chính vì thế anh ta mới để tôi chạy trốn được ".

Diệp Ý Lan ngồi bệch xuống sàn, hít thật sâu để giữ bình tĩnh, rồi quay sang kéo hộc tủ lấy hộp thuốc băng bó vết thương trên người mình.

" Cô cũng biết nếu như bị bắt lại cô sẽ chết mà?".

" Tôi biết chứ, nhưng ít nhất khi chết tôi cũng phải kéo Mạc Hạc Hiên và Quý Liêm Liêm chết cùng".

Hai con người đó, Diệp Ý Lan mãi mãi không thể tha thứ.

Rất lâu về trước, Mạc Hạc Hiên đã giết chính ba cô, anh không từ thủ đoạn nào mà ép ba Diệp Ý Lan đi vào đường cùng, khiến ông tự sát trước mặt Mạc Hạc Hiên và Diệp Ý Lan cô.

Còn Quý Liêm Liêm, trước kia Diệp Ý Lan cùng học bắn súng với Quý Liêm Liêm, trước giờ không đụng chạm gì nhau, nhưng những kế hoạch Diệp Ý Lan định làm đều bị Quý Liêm Liêm ngăn cản.

Cũng như lần này, Diệp Ý Lan muốn giết Mạc Hạc Hiên nhưng đều bị Quý Liêm Liêm chen chân vào, người phụ nữ này quá là rắc rối rồi.

...

Mạc Hạc Hiên và Quý Liêm Liêm trở về nhà phát hiện Diệp Ý Lan đã trốn khỏi tầng hầm.

" Chết tiệt ".

Anh đá mạnh vào ghế, bấy lâu nay giam giữ cô ta, không nghĩ cô ta sẽ trốn khỏi đây được.

Quý Liêm Liêm bình tĩnh ngồi ở sofa, vừa lướt máy tính bản vừa xem xem có gì để mua được không.

" Em còn ngồi đó mua đồ online được à?".

Mạc Hạc Hiên bất mãn quay sang.

" Không thì làm gì nữa đây? Anh có giỏi đi tìm Diệp Ý Lan về đây đi " Quý Liêm Liêm đáp.

" Em..."

Diệp Ý Lan đã trốn ra được thì làm sao mà tìm dễ dàng gì? Cô ta cũng chẳng khác gì một con cáo già đâu.

" Anh yên tâm, cô ta trốn được nhưng cái mạng cô ta không giữ được đâu ".

Quý Liêm Liêm đứng dậy, đi đến hộc tủ kéo ra, cầm lên một lọ thuốc.

Mạc Hạc Hiên cau mày, nhìn cô.

" Đó là?".

" Đây là thuốc của Cố Hà Thiên, anh biết cậu ta nhỉ?".

Quý Liêm Liêm hỏi.

" Biết, dĩ nhiên biết ".

" Cậu ta chế ra loại thuốc này, một khi đã uống thì không thể dừng được, nếu không uống thì cơ thể sẽ đau đớn ".

" Nói cách khác, nó còn đáng sợ hơn cả ma túy " Quý Liêm Liêm nói.

" Ý...em là?".

Ngày ngày Quý Liêm Liêm là người đưa cơm cho Diệp Ý Lan.

" Bingo! ".

" Anh đoán đúng rồi, mỗi ngày em đều để Diệp Ý Lan uống loại thuốc này, bốn tháng qua ngày ngày đều đặn ".

" Nếu không có thuốc này, cô ta sẽ đau đớn đến chết ".

Quý Liêm Liêm đặt lọ thuốc xuống, cô sẽ dễ dàng chỉ giam giữ Diệp Ý Lan sao?

Không, làm gì có chứ.

Quý Liêm Liêm cô là loại người không từ thủ đoạn này nào để tiến hành mưu mô của mình mà!

Diệp Ý Lan, lần này coi như cô trốn khỏi đây được, nhưng cô cũng sẽ chết dần chết mòn thôi.

Mạc Hạc Hiên không nghĩ Quý Liêm Liêm đã tính trước bước này, anh có chút kinh hãi.

Đúng là Quý Liêm Liêm với Lộ Khiết một đôi bạn thân, một cặp đôi...

Song kiếm hợp bích, bất khả chiến bại!

" Lão công, anh có muốn thử?".

Quý Liêm Liêm đi đến, kéo cổ áo anh, hỏi:" Anh thích thử thuốc này...hay là thử em?".

Mạc Hạc Hiên ôm lấy eo Quý Liêm Liêm:" Dĩ nhiên là em...".

" Anh chắn chắn em còn gây nghiện hơn cả loại thuốc đó. Mãi mãi không dứt ra được ".

...

Cao Bác Văn nhận được tin từ Mạc Hạc Hiên về việc Diệp Ý Lan bỏ trốn.

Anh nhìn Lộ Khiết đang ru con, Tiểu Vương đã ngủ say, anh nhìn cô, cô nhìn anh.

Hiểu ý, cả hai từ từ nhẹ nhàng ra ngoài.

" Có chuyện gì sao?".

Lộ Khiết liền hỏi.

" Diệp Ý Lan bỏ trốn khỏi Mạc Hạc Hiên rồi " Anh nói.

" Ồ, vậy sao?".

Lộ Khiết không mấy bất ngờ, cô biết thể nào cũng vậy, nhưng cô cũng chắc chắn Quý Liêm Liêm đã nghĩ đến chuyện này, đã làm gì đó rồi.

" Sao em không có chút gì bất ngờ vậy?".

Cao Bác Văn hỏi, không phải cô là người muốn giết Diệp Ý Lan nhất sao?

Lộ Khiết tiến đến ôm lấy anh, cô nói nhỏ:" Em thích chơi trò đuổi bắt ".

" Vừa săn rồi bắt lại, sau đó..."

" Từ từ lột da cô ta ra".

Lộ Khiết chậm rãi nói, nhưng đủ khiến Cao Bác Văn nổi ca da gà.

Lộ Khiết thật sự đang muốn chơi đùa với Diệp Ý Lan, bởi vì cô từ đầu đã nắm chặt mọi thứ trong tay.

Suy nghĩ của cô khó mà hiểu rõ được.