Vợ Chồng Hắc Đạo

Chương 96: Đám đàn em rõ là loa phát thanh.




*******************
"Sao em lại hỏi vậy??"

Hàn Bạc Băng kéo áo Vương Hạo Thiên rầu rĩ nói:"Em....em...."

"Anh rất mừng chúng ta có thêm một tiểu bảo bối. Em đừng suy nghĩ lung tung nữa!!" Vương Hạo Thiên dịu dàng vuốt tóc vợ nhỏ như ngày thường.

Hàn Bạc Băng tựa đầu vào lòng ngực săn chắc:"Từ lúc anh nghe bác sĩ Chu nói em có thai em không thấy anh cười."

"Không phải, anh rất vui. Đó là kết tinh giữa anh và em anh cảm tạ trời đất còn không hết em lại suy nghĩ đi đâu!!" Vương Hạo Thiên dịu dàng trả lời.

Hàn Bạc Băng :"......."

Thấy vợ nhỏ không nói gì anh liền nói tiếp:"Thật ra, giữa sự vui mừng vì có thêm tiểu bảo bối anh càng lo em sẽ phải chịu khổ nhiều hơn!!"

"......."

"Đối với anh có con hay không cũng như vậy miễn sao là em bình an khỏe mạnh là anh đã vui lắm rồi. Còn về phần đứa bé nó là con của anh làm sao anh lại không vui được."

"......."

"Anh nghe nói trong thời kì mang thai phụ nữ hay nghĩ ngợi lung tung còn tưởng em sẽ có ngoại lệ ai ngờ....." Vương Hạo Thiên nhìn vợ nhỏ đầy cưng chiều.

Hàn Bạc Băng bĩu môi:"Anh đang chê em phiền phức sao??"

"Đâu có, anh tự nói mình thôi!!" Vương Hạo Thiên nhún vai với vẻ mặt ngây thơ vô số tội.

Cô nhìn anh trong mắt đầy ý cười:"Anh có thai được sao??"

Hai vợ chồng bất giác cười rộ lên. Từ khi cưới nhau về không đúng từ lúc họ quay về với nhau đến tận bây giờ họ luôn cùng nhau hưởng thụ những ngày tháng vui vẻ hạnh phúc và ấm áp như vậy.

Hàn Bạc Băng nằm trong lòng Vương Hạo Thiên ngủ thiết đi từ lúc nào cũng không hay. Vừa tỉnh dậy đã nghe tiếng người rôm rã ở phía dưới ban đầu còn không biết chuyện gì đến khi nhìn thấy cả dàn người kia mới trố mắt.

"Ba, anh, mọi người cũng đến du lịch sao??" Hàn Bạc Băng nhìn từng người rồi cười ngây ngô hỏi.

Hàn Lãnh Phong lại xoa đầu cô như thú cưng, ánh mắt cưng chiều:"Chỉ số IQ của em đều chuyển hết cho đứa bé đó rồi sao?? Em nghĩ anh trai em rảnh đến vậy chắc."

Hàn Bạc Băng lại một lần nữa nhìn vẻ mặt vui như mở hội của từng người nào là ba cô Hàn Du Khương, Triệu Anh Hào rồi Triệu Anh Lâm cả nữ Hoàng và chú Pew đến đám thuộc hạ thân cận của anh và cô cũng có mặt. Ánh mắt cô lại dừng lại ở Vương Hạo Thiên :"Cái miệng anh sao giống cái loa phát thanh quá vậy!!"

"Lão đại, nói vậy tội anh rể cái tên Lý Nghị kia mới thật là loa phát thanh. Đàm em của cả Thiên Vương, Điệp Giả, Minh Vũ đề được cái loa kia thông báo." Hàn Y không thương tiếc tố cáo người yêu một cách trắng trợn.

Hàn Nhoãn cũng không chịu im lặng:"Không chỉ có Lý Nghị, đến Mặc Dằng cũng góp vui. Bây giờ cả mấy nghìn người đang đứng ở ngoài đó đợi để gặp mặt lão đại để chúc mừng kia kìa."

Hàn Bạc Băng ngây người tại chỗ nhìn đám đàn em mà chồng mình dạy dỗ bao lâu nay:"Đúng là chủ nào tớ nấy!!"

Vương Hạo Thiên bị ánh mắt tức giận của vợ nhỏ làm khó chịu nhìn hai tên loa phát thanh chết tiệt. Rõ ràng là bọn họ loa tin vớ vẩn chứ anh chỉ thông báo với ba người lớn nhất trong này thôi.

Vừa mở cửa chính ra Hàn Bạc Băng suýt nữa ngời chết vì số người ở trước. Lâu nay chuyện trong bang cô không mấy quản lý bây giờ thì hay rồi ba bang gộp một. Bình thường bang cô đã nhiều bây giờ lại thêm người của hai bang kia đúng là nhiều không tưởng nổi.

"Lão đại, chúc mừng lão đại!!" Cả đám người đông thanh hét lớn.

Hàn Bạc Băng day day trán nhìn Mặc Đằng và Lý Nghị rồi lại bất lức nhìn Vương Hạo Thiên.

"Mọi người vất vả rồi, cảm ơn mọi người đã đến đây chúc mừng." Vương Hạo Thiên dõng dạc cảm ơn một cách chân thành.

Một giọng nói non nớt vang lên phá đám:"Mommy, mommy....!!"

Hai mắt Hàn Bạc Băng sáng lên, nhìn con trai ôm chặt cứng chân mình, khuôn mặt trắm trẻo múp míp đến đáng yêu.

"Mommy, tiểu bảo bối nghe nói mommy lại có thêm một tiểu tiểu bảo bối trong bụng phải không ạ??" Vương Thiên Vũ ngây thơ nhìn vào bụng Hàn Bạc Băng nói.

Vương Hạo Thiên bế cậu con trai lên:"Con không thấy tiểu tiểu bảo bối là cái nick name quá dài sao??"

"Papa dạo này người khá lên rồi đấy!! Mommy là đại bảo bối, con là tiểu bảo bối bây giờ tấy nhiên là tiểu tiểu bảo bối rồi." Vương Thiên Vũ ngây ngô giải thích về cái tên mà mình đặt cho em nhỏ trong bụng.

Minh Nhị cùng Lam Mỹ đi vào nghe vậy liền bật cười, xem ra Vương Hạo Thiên không có chỗ đứng trong nhà rồi. Bên ngoài lộng hành bao nhiêu thì về nhà lại như con chuột cống sống chui sống lủi rồi. Chỉ sợ đợi đứa bé trong bụng Hàn Bạc Băng ra đời thì anh ta thật sự không thể tương tượng vị trí của Vương Hạo Thiên trong nhà sẽ là gì!!!

Bỏ mặc người tình đang lo mây lo mưa cho nhà người ta, Lam Mỹ bước đến mừng rỡ vỗ vô tay Hàn Bạc Băng:"Chị dâu, chúc mừng chị có thêm một hỉ sự. Xem ra phải mở một bữa tiệc thật lớn đãi mọi người đó nha.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~