Vợ Chồng Hắc Đạo

Chương 85: Sinh nhật thế kỉ.




******************
Từ trong ra ngoài, từ trên xuống dưới đều được sắp xếp và lắp đặt các thiết bị bảo vệ tân tiến. Nhìn thì như một miếng đất bình thương thế chứ cứ thử đến đó mà không có sự đồng ý của ba cô xem.

Đó là miếng đất mà lúc Hàn phu nhân còn sống mua để trông hoa bỉ ngạn mà bà thích. Thấy vậy Hàn Du Khương liền không ngân cản giúp bà xây dựng lớp phòng bị bảo vệ tân tiến đến nỗi một con ruồi cũng không thể lọt vào.

Thấy con gái nhìn mìn bằng mắt trong chờ ông liền biểu ý gật đầu.

Một buổi sáng khác.

Reng.....reng.....reng....

"Sao vậy??" Hàn Bạc Băng mơ màng nghe máy, giọng uể oải.

Hàn Lãnh Phong biết em gái đang ngủ nướng liền dịu giọng:"Ở nhà tổ chức xong rồi, lát nữa qua xem thử đi!!"

"Chuẩn bị gì?? Xem gì?? Em đang ngủ??" Hàn Bạc Băng cua mày nói nhưng đôi mắt vẫn nhắm chặt.

Hàn Lãnh Phong vẫn nhẫn nại nói tiếp:"Mai sinh nhật em, ở nhà đã tỏ chức xong hết rồi!! Em qua xem có thích không??"

"Em tổ chức chơi máy bay chấn ở trên không rồi, anh nói hủy hết đi!!"

"Băng..... Tút tút...." Hàn Lãnh Phong đen mặt nhìn điện thoại bị em gái ngái ngủ tắt ngỏm.

Hàn Du Khương mặt hí hừng nhìn con trai:"Thế nào?? Khi nào con bé đến!!"

"Con bé.....nó.....nó....nó định tổ chức máy....máy bay chấn trên không!!" Hàn Lãnh Phong khó khăn nói hết câu. Nghe xong ông bố già cũng đen mặt cái gì mà "máy bay chấn" con bé này bị hâm chắc.

"Băng Băng!!" giọng nói dịu dàng vang lên bên tai Hàn Bạc Băng theo thói quen quay lại ôm anh "ừ" một tiếng rồi thôi.

Vương Hạo Thiên nói khẽ bên tai:"Em muốn dậy chưa?? Về nhà một lúc!!"

Hàn Bạc Băng như nhớ ra điều gì đó hai mắt mở to nhìn thẳng vào Vương Hạo Thiên. Lúc nãy hình như anh hai gọi cho mình liền tìm máy mở xem nhật ký gọi đến.

"Đi đi nhanh lên, không đó dọn thật thì chết mất!!" Hàn Bạc Băng nhanh chóng vệ sinh cá nhân rồi thay tạm một bộ đồ thúc giục Vương Hạo Thiên trong khi anh là người đã ngồi sẵn trong ghế lái.

Trên đường đi Vương Hạo Thiên dịu dàng hỏi, ánh mắt có ý cười:"Em nói gì với Lãnh Phong??"

"Em nói sinh nhật này em không tổ chức ở Hàn gia mà em tổ chức máy bay chấn trên không!!! Nói anh ấy dọn hết đồ ở nhà đi."Hàn Bạc Băng trả lời.

Vương Hạo Thiên mặt mũi đen như đít nồi, đôi mày nhíu chặt như muốn dính với nhau.

"Nhưng em xin thề, đó là vì em ngái ngủ nên mới lỡ lời. Em thật sự chỉ mớ ngủ!!" Hàn Bạc Băng đưa tay lên nói tiếp.

Vương Hạo Thiên cũng chẳng tốt hơn, nhưng khóe miệng khẽ nhếch. Vợ nhỏ này thật hết nói nổi, "máy bay chấn" cũng có thể nói ra như vậy đúng là virut lời.

"Anh nhanh lên chút, hay là....em lái cho!!" Hàn Bạc Băng suy nghĩ nói tiếp.

Vương Hạo Thiên nhìn cô với ánh măt cưng chiều:"Để anh lái, em ngồi yên là được rồi!!"

Vừa đến Hàn gia xe còn chưa dừng Hàn Bạc Băng đã mở cửa nhảy phốc xuống, Vương Hạo Thiên thấy thế mặt lại đen xì. Còn trên dưới Hàn gia lại một pha tái mét mặt mũi.

"Ba, anh hai đã dọn chưa vậy??? Lúc đó con chỉ ngái ngủ nên mới nói như vậy!!" Không chịu chào hỏi gì quà mở mồn luyên thuyên.

Hàn Du Nhương lắc đầu vẻ mặt bất đắc dĩ:"Anh hai con giận rồi, ba thấy con thật hết nói nổi!!"

"Anh hai, bảo bối xin lỗi anh hai....!!!" Hàn Bạc Băng lẩm bẩm bĩu môi vẻ mặt tội nghiệp. Vẻ mặt như ăn năn hối lỗi, biết sai sẽ sửa.

Hàn Lãnh Phong liền mền lòng, an ủi em gái giống như người sai là mình. Ai bảo anh ta chỉ có một cô em gái này chứ.

Ngày trọng đại cũng đến, lần đầu tiên công chúa cành vàng lá ngọc của Hàn gia lộ diện nên rất nhiều người muốn thấy dung mạo thật sự của tiểu thư bí ẩn này. Thiệp mời rất nhiều, cũng không ít người tốn tiền và mối quan hệ để vào đây.

Hôm nay tuy là sinh nhật Hàn Bạc Băng nhưng thiệp chỉ gửi cho những người bên Bạch đạo hay có chút dính dáng đến bạch đạo. Lúc đầu Cô còn định mở thêm một hiệp nữa đãi đám Hắc bang nhưng cô lại nhớ đến chuyện mấy ai biết cô là lão đại của Điệp Giả đâu, đành thôi vậy!!

Hàn gia rất rộng còn chưa kể ở nhà chính phía sau. Khách chỉ tiếp ở phần nhà trước còn phần sau không phận sự miễn đến.

Bữa tiệc được trang trí khá đơn giản vì bên trong đã quá lộng lẫy rồi. Trên trần nhà có 5 chùm đèn được làm từ pha lê nguyên chất có giá trị rất cao.

Mọi người đến đây đều hoa mắt chóng mặt, nhìn thì có vẻ đơn giản như vậy nhưng chỉ riêng chiếc bánh sinh nhật to đùng kia cũng gần 50 triệu rồi....haizzzzz.....sinh nhật của dân đại gia có khác mà.

Khách khứa đã đến gần đủ, mọi người vừa đi dự sinh nhật vừa đi móc mối quan hệ, nói gì chứ Hàn gia nổi tiếng lại quen biết rộng ai mà chả muốn có chút dính líu đến.

"Papa Minh Nhị, mommy với papa con sao chưa xuất hiện...??" Vương Thiên Vũ lôi lôi ống quần Minh Nhị hỏi.

Minh Nhị nhún vai:"Papa chịu, hai người họ hành tung bất ổn không ai tra ra được!!"

"Anh cũng đến sao bạn mới!!" Nhược Vân Hy châm chọc.

"Tôi mà không có thiệp đảm bảo tôi dọn chỗ này!!" Minh Nhị hùng hồn tuyên bố.

"Cậu cứ thử coi!!" Hàn Lãnh Phong không biết xuất hiện từ lúc nào mà lên tiếng.

Tất nhiên là Minh Nhị chỉ có thể im lặng cười trừ, chủ nhà đến rồi cậu ta dám ho he thì tiêu mất.

"Hàn thiếu, cậu nhìn cậu đi hôm nay giống sinh nhật cậu hơn đó!!" Nhạc Tiểu Mễ nhìn Hàn Lãnh Phong như kiểu người ngoài hành tinh.

Đám người này tụ họp nào biết vên ngoài đang sắp nổ tung.

"Ôi trời ơi, bình thường mặc vest đen và đen xám đã dọa chết người ta rồi!!" Một tiểu thư lên tiếng.

"Có tin được không, lần đâu thấy Vương tổng mặc vest đỏ đấy!!" Một người nữa nói.

"Không uổng công tôi tốn bao nhiêu công sức mới đến được đây!!"

Vương Hạo Thiên xuất hiện với bộ vest màu đỏ đô lịch lãm, lãng tử làm bao cô gái say đắm ngắm nhìn không rời mắt. Đối với bọn họ anh như một chàng hoàng tử cưỡi bạch mã đến gặp công chúa vậy.

"Nam chính xuất hiện rồi!!" Hà Tô Diệp đưa mắt nhìn lối đi được người ta nhường ra.

Nhìn qua thôi cũng biết ai có khí thế mạnh như vậy. Vương Hạo Thiên không liếc mắt đến mấy người này mà đi thẳng lên tầng hai mọi người tò mò nhìn theo bóng lưng anh.

"Tiệc ở đây chứ đâu phải trên đó!!" Giang Hàn lười nhác nói.

Hà Tô Diệp tất nhiên biết cậu bạn này vẫn không từ bỏ giấc mộng xa xôi kia liền xỉa xoáy:"Người ta lên đón mợ cậu xuống, cậu dám có ý kiến!!"

Cả đám cười rộ lên chỉ mình Giang Hàn buồn bực, bạn bè thế éo nào cứ hở người ta nói gì một cái là không bỏ qua mà móc mối. Đồ ma thật.

Nhược Vân Hy khoanh tay trước ngực giọng chanh chua:"Sinh nhật mà còn nhẹ nhàng thế này, đám cưới chắc tổng thống các ngước cũng đến dự mất."

"Xí......xem kìa boss đang gato với vợ nhà người ta sao??" Nhạc Tiểu Mễ liền nhân cơ hội châm chọc, nghe qua giọng nói thôi cũng biết cô ấy đang đắc ý thế nào!!!

Ném cho cô bạn thân một ánh mắt cảnh báo "cậu đang muốn tôi tung tin đồn đó ra phải không??". Dù sao cũng là bạn lâu năm Tiểu Mễ liền im lặng không nói thêm lời nào đến cười cũng không nhếch nổi mép.

"Thần tiên tỷ tỷ!!" Vương Thiên Vũ chạy đến ôm chân Lam Mỹ giọng ngọt như mật.

Cả người Lam Mỹ mền nhũn, xoa xoa hai cái má bánh bao phúng phính:"Cục cưng, con đáng yêu quá đi mất!!"

Được Lam Mỹ khen, đôi mắt lam to tròn híp lại, khuôn mặt lập tức hiện lên nụ cười ngây thơ, ngọt ngào!!
~~~~~~~~~~~~~~~~~~