Vợ Chồng Hắc Đạo

Chương 76: Phóng hỏa người ta rồi chạy trốn.




***************
Minh Nhị nhấp ít rượu vang chất lỏng dần đần xuống họng giúp anh ta giảm bớt lo lắng:"Lam Mỹ, em thấy đồ ăn ở đây thế nào??"

Lam Mỹ cười dịu dàng:"Tạm ổn, cũng mấy năm không được ăn đồ Trung Quốc chính thống rồi."

"Em làm gì sai hay sao mà cậu ta đày em đi xa vậy." Minh Nhị thẳng thắn hỏi.

Lam Mỹ cũng không ngần ngại trả lời:"Em còn chẳng biết lý do. Anh Thiên buồn vui thất thường có trời mới biết anh ấy nghĩ thế nào!!"

Minh Nhị chỉ cười không nói gì.

"Em nghe nói, anh từng yêu chị dâu phải không??" Lam Mỹ cũng chẳng e dè giaf hỏi vào vấn đề riêng tư của Minh Nhị.

Minh Nhị đen mặt, chuyện này chắc lại do đám cẩu nô tài của Vương Hạo Thiên bù lu bù loa chứ gì. Anh cười gượng đáp:"Anh chỉ bị ép."

"Anh mà cũng bị ép sao?? Em tò mò về người đó rồi đấy!!" Lam Mỹ hơi bất ngờ về chuyện Minh Nhị nói bản thân bị ép.

Minh Nhị đau khổ kể lại:"Chắc là chuyện năm đó Băng Băng bỏ đi em cũng biết. Con bé có thai nhóc con nhưng lại không cho Vương Hạo Thiên biết còn bắt mọi người cắt toàn bộ liên lạc của con bé."

Lam Mỹ gật gật đầu tỏ vẻ đã biết. Khi nghe Minh Nhị kể về khoảng thời gian mang thai những ngày tháng đau khổ của Hàn Bạc Băng khóe mắt cô cay cay lòng xôn xao cảm xúc.

Sau đó Minh Nhị nói tiếp:"Sau khi về đây hai ông già vì muốn thử lòng Vương Hạo Thiên xem cậu ta có thật lòng thật dạ với con bé hay không. Liền lệnh cho anh phải giả vờ quan tâm chăm sóc con bé giống như anh có tâm ý với nó. Đã thế còn bắt anh đối đầu với bang Thiên Vương làm con bé đến bang phá một trận. Cuối cùng thằng tiểu cẩu đó qua vòng anh lại mang tiếng yêu không được chỉ có thể bên cạnh làm anh nó. Haizzz....."

"Anh khổ như vậy sao??? Chắc là khi đấy anh cứ tưởng mình giẫm phải shit ấy nhỉ??" Lam Mỹ còn trêu chọc anh.

Minh Nhị xấu hổ không tả nổi:" Anh vốn chỉ xem con bé là một người em gái anh giống như anh trai nó vậy."

"Em thật ghen tỵ với chị dâu, xung quanh chị ấy đều có những sự bảo vệ bao bọc chắc chắn và kiên định." Lam Mỹ bĩu môi vẻ mặt đáng yêu nói.

Minh Nhị cười ma mị anh cảm thấy cô gái này càng ngày càng dễ thương:"Anh sẵn sàng bảo vệ làm bất cứ điều gì vì em!!"

Lam Mỹ trợn tròn mắt mai má bắt đầu đỏ lên như trái cà chua. Đây không phải lần đầu tiên được người khác tỏ tình nhưng sao với Minh Nhị cô lại trở nên ngại ngùng thế này.

Minh Nhị thấy mặt cô gái ngồi đối diện đã đỏ lên liền biết cô đang ngại nhưng vẻ mặt như vậy lại làm trái tim anh càng loạn nhịp. Người con gái này đáng để yêu anh tự nhủ với bản thân.

"Tối nay có cuộc gặp mặt của vài người bạn em muốn đi cùng không?? " Vương Hạo Thiên ôm vợ nhỏ trong lòng hỏi.

Hàn Bạc Băng bình thản hỏi người lại:"Ở đâu??"

"Địa bàn của em Victor, em đi không??" Vương Hạo Thiên ngoan ngoãn trả lời.

"Ok, anh giúp em chọn đồ đi."

"Lát nữa đến Viktory anh chọn cho em, nhưng em vẫn không mặc gì là đẹp nhất." Vương Hạo Thiên nhu mị nói thì thầm bên tai cô.

Hàn Bạc Băng lập tức đen mặt, máu điên lên đến não, cô đáo trả không thương tiếc:"Vậy tối nay anh định cho em không mặc gì đến đó với anh sao??"

Vương Hạo Thiên lẳng lặng ôm cô không nói gì, sai quá sai anh thật hồ đồ càng ngày càng hồ đồ.

"Sao??? Nghĩ lâu quá vậy!!" Thấy anh không nói gì Hàn Bạc Băng liền quát.

Vương Hạo Thiên mặt mũi um tùm như tán cây cổ thụ lắc đầu lia lịa:"Lát nữa chúng ta ăn mặc chỉnh tề cùng đến đó. Được không??"

Hàn Bạc Băng cười tủm tỉm không đáp lại. Con người này ấy hả?? Nói năng không bao giờ suy nghĩ trước sau thích nói gì là nói cái đó. Gặp bổn cô nương đây bổn cô nương chỉnh chết anh.

Đúng như lịch Vương Hạo Thiên sắp xếp đúng 5h chiều hai vợ chồng cùng nhau đến Viktory sắm sửa quần áo trang sức các kiểu con đà điểu.

Lúc đến đây nhân viên từ trên xuống dưới từ trong ra ngoài đều là những người chuyên nghiệp được chọn lọc cẩn thận. Ai nấy đều lễ phép mọi hành động cử chỉ biểu hiện đều cần thận dè dặt.

Lần này tuy chỉ đi bar gặp mặt bạn chồng nhưng đó lại là địa bàn của cô nên Hàn Bạc Băng trang điểm đậm hơn bình thường nhìn sắc xảo quyến rũ hơn rất nhiều. Cô mặc bộ váy dây đen bó sát người, dài qua đầu gối một tý những đường con uyển chuyển làm dục vọng trong Vương Hạo Thiên lại sôi trào.

Anh cúi đầu hôn cô, nụ hôn sâu nóng bỏng đầy ám muội, nhân viên nhìn thấy liền đỏ mặt.

Rồi anh cũng buông cô ra, đi thẳng vào nhà vệ sinh. Hàn Bạc Băng thấy vậy liền cười khổ, khả năng kiềm chế của ông chồng này càng ngày càng kém rồi. Anh ta làm như kiểu chưa bao giờ làm ở đây vậy.

Nhân viên lại một lần nữa tiến đến cầm thỏi son màu đỏ tươi lên định đánh lại son cho cô như cô tránh đi:"Để anh ta đánh giúp tôi là được rồi."

Cô nhân viên nghe vậy liền lui đi cùng những người khác.

Cuối cùng tiếng vòi nước trong nhà vệ sinh cũng tắt anh đi ra ngoài thấy vợ nhỏ đứng ngay trước mặt trên người cô chỉ quấn một chiếc áo mỏng như tờ giấy. Hỏa dục vừa được dập tắt lại hừng hực vợ nhỏ này của anh càng ngày càng biết trêu chọc anh rồi.

"Em, không muốn đến gặp bạn anh nữa sao??" Vương Hạo Thiên ghé sát tai cô nói.

Hàn Bạc Băng trợn tròn mắt:"Có!!"

Tiếp đó là một tiếng "Rầm." cửa nhà vệ sinh đóng chặt cứng. Nhìn cánh cửa kia mà anh chỉ biết cười khổ rồi lấy tay đỡ trán. Cạn lời .

Sau 30p vẫn chưa thấy vợ nhỏ ra anh bắt đầu lo lắng :"Băng Băng, em không sao chứ?? Chúng ta đi thôi."

"Anh..... hết rồi chứ??" Cô ngập ngừng hỏi.

Vương Hạo Thiên đi đến gõ cửa giọng dịu dàng:"Đi thôi."

Nghe vậy Hàn Bạc Băng mới an tâm ra ngoài, bắt gặp ánh mắt đầy sủng nịnh của Vương Hạo Thiên cô cười hạnh phúc.

Còn định để Vương Hạo Thiên giúp mình đánh son nhưng ai ngờ anh tay chân luống cuống đánh cho nhòe  nhuốc làm nhân viên phải tẩy trang đánh lại cả khuôn mặt.

Tối hôm nay chẳng biết trời xui đất kiến thế nào mà Viktor đông ngẹt người xe cộ cũng chen chúc nhau đậu tùm lum.

Vương Hạo Thiên đi xuống trước đứng trước cửa lại bị bảo vệ chặn lại:"Thẻ thành viên thiếu gia có thì cho tôi kiểm tra??"

"Thẻ thẻ cái con mẹ cậu, tôi cắt cổ cậu bây giờ!!" Hàn Bạc Băng đưa tay lên không miệng lẩm bẩm dọa giết cậu bảo vệ.

Thấy lão đại cậu ta run cả người cúi gầm mặt miệng khẽ chào:"Lão đại!!"

"Em vào trước, anh nghe máy xong sẽ vào tìm em." Anh nhìn số máy đang gọi đến dịu dàng nói với cô.

Hàn Bạc Băng ngoan ngoãn gật đầu, rồi đi vào trước. Như vậy cũng tốt tiện thể kiểm tra lại toàn bộ quán xem thế nào!! Trước khi vào cô còn không quên nhắc bảo vệ:"Giám chặn anh ấy thêm lần nữa tôi cắt tiết cậu."

Nhận được tin chị đại đến quản lý hấp ta hấp tấp chạy ra chào đón.

"Thể nào làm ở đây thích chứ???"
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~