Vô Biên Đại Lục Phiêu Lưu Ký

Chương 95: Luyện tạng




"Kỳ ngộ??" - Kim Hậu đưa đôi mắt hiếu kỳ của hắn về phía Bạch Lão.

"Đúng. Kỳ ngộ. Thiên Viêm Lang trong truyền thuyết cũng là một dị thú. Truyền thuyết lưu lại một câu: Chân Long cuồng ngạo, Phượng Hoàng niết bàn, Viêm Lang thiêu nguyệt, Thiết Hùng liệt địa,..." - Bạch lão nói tới đây liền nhìn Kim Hậu.

Kim Hậu lúc này đang trố mắt, tai vểnh hết lên để nghe Bạch lão nói. Bởi vì kiến thức này với hắn rất là mới nha. Bạch lão liền nói tiếp.

"Chân Long, sức phá hoại lẫn phòng ngự của chủng tộc này bá đạo tuyệt luân, một trảo xuất ra, thiên địa rung chuyển. Phượng Hoàng có Niết Bàn Hỏa, sức hồi phục của chúng phải gọi là mắt thường có thể thấy, vô cùng kinh dị. Hỏa Lang lửa của chúng bá đạo, thiêu đốt mọi thứ, được so sánh ngang với thiên địa chi hỏa Dị Hỏa nguyên tố. Nếu được bài danh, Thiên Viêm có thể lọt vào top 10. Thiết Hùng thì khỏi nói, một thân lực lượng của chúng ngay cả Chân Long cũng phải có chút e ngại, bởi vì Thiết Hùng là con của Đất Mẹ. Ngoài ra còn rất nhiều chủng tộc yêu thú khác, về sau có dịp ta sẽ nói cho." - Bạch lão liền giải thích cặn kẽ.

"Ồ. Vậy tức là nếu sư phụ kích thích huyết mạch của Hỏa Nhi, thì Thiên Viêm sẽ giúp con đạt được kỳ ngộ?? Vậy kỳ ngộ đó là gì??" - Kim Hậu nghe xong liền hỏi vấn đề mấu chốt nhất.

"Thiên Viêm giúp ngươi rèn luyện nội tạng. Nên nhớ rằng nội tạng rất mềm yếu, thân thể dù mạnh cỡ nào nhưng nội tạng vỡ nát cũng vong. Cho nên kỳ ngộ này có thể giúp ngươi rèn luyện nội tạng cứng một chút, so với đồng giai ngươi có thể chiếm nhiều lợi ích." - Bạch lão nhìn chằm chằm vào Kim Hậu, để xem sắc mặt hắn có hoảng sợ hay không. Bởi vì luyện tạng sơ suất thì chỉ có nước chết. Thế nhưng lão lại thấy Kim Hậu có vẻ rất bình tĩnh.

"Vậy là sư phụ muốn con luyện tạng??" - Kim Hậu không nhanh không chậm nói.

Bạch lão không nói gì, khẽ gật đầu nhằm thể hiện ý đồ. Lòng vô cùng thưởng thức, khuôn mặt già nua cũng dần mỉm cười hài lòng với tính khí của đồ đệ.

"Sư phụ muốn con đi chết hả?" - Kim Hậu liền quát lên. Bạch lão đang thưởng thức tính khí đồ đệ, nghe xong câu này liền rớt sạch cả cảm xúc.

"Ngươi.... ngươi... đồ không có cốt khí." - Bạch lão tức tối chỉ vào Kim Hậu mắng.

"Thôi đi. Cốt khí thì sao?? Cũng phải còn mạng mới có cốt khí chớ." - Kim Hậu liền nói.

"Ngu xuẩn. Ngươi nghĩ sư phụ là ai hả?? Có ta ở đây thì ngươi làm sao mà chết hả???" - Bạch lão lúc này liền la ầm cả lên.

"Vả lại dù thành công cũng gần chết rồi. Sao tu luyện được gì nữa." - Kim Hậu không nhanh không chậm nói.

"Cho ngươi nghỉ hẳn một tuần để hồi phục, chịu chưa??" - Bạch lão đang tức tối liền quát lên. Thế nhưng vừa quát xong, hắn thấy Kim Hậu cười gian tà nhìn hắn liền hô. - "Không xong. Mắc lừa rồi."

"Sư phụ nói là phải giữ lấy lời đó nha. Được rồi, con luyện." - Kim Hậu cười đắc chí. Hắn nhân cơ hội này kiếm một kì nghỉ ngắn hạn. Đã tu luyện điên cuồng mấy tháng rồi, nên nghỉ ngơi một chút. Dù sao hắn cũng nghĩ là tu luyện nhiều vậy thật nhàm chán, cũng phải nghỉ ngơi để nhìn thế giới này chứ.

"Không ngờ mình chừng tuổi này rồi vậy còn bị mắc lừa." - Bạch lão liền than thở. Sau đó lão liền thu lại tâm tình nói. - "Được rồi. Vi sư đã nói, nhất định sẽ giữ. Được rồi, ngồi xuống, hai tay đặt trước bụng, điều chỉnh trạng thái đạt đến mức tốt nhất đi."

Kim Hậu liền nghe lời, lập tức vận chuyển khí theo lộ tuyến Đấu Pháp Quyết, đem cơ thể làm nóng lên, kinh mạch cơ hồ lúc này đều trải qua hơn mấy vòng tuần hoàn. Cơ thể hắn dần đạt tới trạng thái tốt nhất.

"Nuốt cái này vào." - Bạch lão đưa ra một viên đan dược. Kim Hậu không do dự nuốt vào. Sau đấy lão liền đưa cho Hỏa Nhi Huyết Vân Thảo cho nó ăn vào, rồi liền kết ấn.

Lúc này, tiểu trận liền hoạt động, vô số Chú Ngữ xoay vòng theo trận pháp, từng tia linh khí bắt đầu tích tụ lại thâm nhập dần vào Hỏa Nhi. Bạch lão liền kết ấn một lần nữa, trận pháp bên trong lại chuyển động, bắt đầu quá trình kích thích huyết mạch.

Lúc này, cơ thể Hỏa Nhi bắt đầu có những tia lửa tràn ra, nó bắt đầu rên rỉ chịu đựng. Huyết mạch của nó đang sôi trào, có dấu hiệu muốn thức tỉnh.

Về phía Kim Hậu, Thiên Viêm bắt đầu xuất hiện trên ngươi hắn, từ từ thâm nhập vào cơ thể, bắt đầu thiêu đốt. Trên trán Kim Hậu lúc này đầy mồ hôi, cơ thể cũng đỏ hết cả lên, hắn nghiến răng chịu đựng.

"Vận dụng Đấu Pháp Quyết, đem dược lực chữa trị những nơi bị thiêu đốt." - Bạch lão liền nói.

Kim Hậu nghe lời, liền vận chuyển dược lực tận tình chữa trị những chỗ bị Thiên Viêm phá hoại. Quá trình vô cùng thống khổ. Khóe miệng hắn cũng chảy ra máu tươi.

Bạch lão cũng vô cùng lo lắng, trên tay lão lúc này là hai viên đan dược, Sinh Cơ Đan – Tam phẩm đan dược. Một loại đan dược chữa thương vô cùng hiệu quả, lấy Mộc hệ làm chủ, lấy Thủy hệ làm dẫn, dược lực ôn hòa. Lão phòng hờ hết dược lực cho nên mới luyện ra qua 3 viên.

Mặc dù chỉ là kích thích huyết mạch sơ bộ, nhưng uy lực của Thiên Viêm không phải bàn. Trải qua đợt tẩy luyện này, Hỏa Nhi huyết mạch sẽ nồng đậm hơn một chút, còn Kim Hậu nội tạng sẽ cứng cáp hơn một chút.

Cũng may, huyết mạch của Hỏa Nhi quá ít, kèm theo thực lực của Hỏa Nhi cũng mới có Nhất Giai, cho nên uy lực của Thiên Viêm bị giảm xuống rất nhiều, nhưng cũng đủ để Bạch lão lo lắng.

Bởi vì dù sao, nội tạng vẫn là nơi vô cùng yếu ớt, sơ sảy một chút là đồ đệ của lão đi đứt, lão làm sao mà không lo lắng được.

Trải qua hơn mười phút, trận pháp lúc này liền đình chỉ, Hỏa Nhi khí tức dần thu liễm lại, Thiên Viêm cũng từ từ tiêu tán. Hỏa Nhi nằm đó,yếu ớt thở ra, nhưng ít nhất nó cũng đã thành công kích thích huyết mạch, tĩnh dưỡng một chút sẽ không sao.

Về Kim Hậu thì Thiên Viêm trong cơ thể hắn theo từng huyệt đạo đi ra, biến mất. Lúc này, Bạch lão liền ném vào miệng Kim Hậu một viên Sinh Cơ Đan.

Có Sinh Cơ Đan, thương thế nội tạng của Kim Hậu dần hồi phục lại. Lại thêm mười phút, lúc này khí tức của Kim Hậu dần ổn định lại, nhịp thở cũng đều đều. Lục phũ ngũ tạng ít ra cũng đã cứng cáp hơn trước.

Mở mắt ra, Kim Hậu nhìn thấy Bạch lão đang chăm chú nhìn mình, trong ánh mắt của lão có lo lắng liền hóa thành vui mừng. Dù sao, hắn cũng đã trải qua bước đầu luyện tạng thành công, Bạch lão sao không vui được.

"Sư phụ. Con biết sư phụ có sở thích kia. Nhưng mà dù gì con cũng là đồ đệ của người. Người cũng đừng đánh chủ ý lên con nha." - Kim Hậu yếu ớt lấy hai tay che ngực, dáng vẻ bi phẫn cùng sợ sệt thể hiện hết ra ngoài, cứ như một thiếu nữ sắp bị... Khục.

Bạch lão đang vui mừng liền triệt để đen cả mặt, hắn nhìn Kim Hậu một hồi liền không nói gì.

"Sư phụ. Người tốt nhất nên giữ a. Để con tìm cho sư phụ một tráng hán cao to, khỏe mạnh, đen nhưng không hôi cho sư phụ "thưởng thức" có được không??" - Kim Hậu liền sợ sệt nói.

"Dừng. Ngươi nói thêm một câu nữa, ta liền tát ngươi bay khỏi động." - Bạch lão liền thanh đạm nói. Dù sao cũng từng là một cường giả, tâm trí phải kiên định. Cho nên đối với lời nói của đồ đệ, hắn mà động nộ thì đúng là vứt sạch cả mặt mũi rồi. - "Ngươi đã luyện tạng một lần rồi. Ít ra bây giờ đồng giai đối chiến, ngươi có lợi rất nhiều. Ngươi cứ nghĩ hai tên đồng giai đánh nhau, lực lượng ngang nhau, thế nhưng một người luyện thân, luyện tạng đến mức biến thái làm cho lực lượng người kia đánh vô như gãi ngứa thì thế nào??"

"Người luyện thân, luyện tạng sẽ ưu thế khi ra đòn, không sợ công kích quá nhiều, triệt để tấn công trấn áp khí thế của người kia??" - Kim Hậu liền đáp.

"Đúng. Bởi vậy vi sư mới đem ngươi luyện tạng một lần. Về sau còn nhiều lắm." - Bạch lão cười gian manh nhìn đồ đệ.

"Hả??" Còn nhiều??" - Kim Hậu thét lên lập tức ngất xỉu.