Trữ Đan Thuần nổi giận đùng đùng nhìn Nghiêm Túc : “Anh nghĩ
rằng tôi muốn gả cho anh sao , đừng quá tự cho mình là đúng , cho rằng phụ nữ
không có anh thì không lấy được chồng , nói cho anh biết , Trữ Đan Thuần tôi
không hiếm lạ ! Anh đừng tưởng đẹp trai là giỏi , có tiền là giỏi !”
Nói xong , ngón tay chỉ vào Tả Khâu Minh , “Em , đồng ý cưới
chị sao?”
Tả Khâu Minh hưng phấn quả thực muốn nhảy cao ba thước :
“Đan Thuần, chị nói thật sao?!
Trữ Đan Thuần nhún
nhún vai : “Giả .”
“A ..” Cố An Dương
xoay người lại .
“Phụt …” Tư Đồ An
phun nước miếng .
“Híc ….” Tả Khâu Minh
thương tâm .
“…” Tả Vân Nam hết chỗ
nói .
Nghiêm Túc nhìn phụ nữ
xấu này , chết tiệt , cô có cái gì tốt , tính tình còn như vậy , xem ra mấy người
hôm trước đúng là ‘giả trư ăn cọp’ (đóng vai lợn ăn thịt hổ ) ! Đồ xấu xí này ,
f.u.c.k !
“Cô nghĩ rằng tôi muốn
kết hôn với cô à , nhìn bộ dạng cô kìa , trên đường tùy tiện đi tìm một bà già
còn hơn cô nhiều !”
“Ai cho anh lấy tôi , anh nhàn rỗi không có việc gì làm sao?
Anh yêubà nào thì đi mà cưới , một đôi chó con lấy nhau . Ầy dà , anh mau
cưới đi , để tôi còn tự do!” Trữ Đan Thuần bắt đầu nghiêm
trang cầu nguyện , hai tay tạo thành chữ thập , miệng lẩm bẩm .
Nghiêm Túc một phen đen mặt nhìn xung quanh , f.u.c.k ! Bọn
họ đều liếc chế giễu ??? Không có cửa đâu ! Lôi kéo Trữ Đan Thuần đi về phía
ngoài cửa . Bọn họ muốn tiếp tục xem ? Kiếp sau nhé !!!
Tư Đồ An ngáp một cái
: “Tan kịch … tan kịch … Mọi người đi đi.”
Cố An Dương vỗ bả vai
Tả Khâu Minh, vẻ mặt cười xấu xa : “ Tiểu tử, anh ủng hộ cậu , cố gắng theo đuổi
người mình yêu nha !” Anh rất
muốn nhìn bộ dáng Nghiêm Túc bị cắm sừng . Ha ha , tên kia
nhất định sẽ phát cuồng.(Änh:lúc đó em sẽ bắt tay cầu nguyện cho anh*giơ tay
hình chữ thập*)
Tả Khâu Minh được Cố An Dương vỗ vũ , lại tràn ngập niềm tin
.
Tả Vân Nam nghi hoặc nhìn thằng em họ , người này đầu óc chắc
có vấn đề , nếu không làm sao lại có thể thích một cô gái xấu xí ? Thôi thôi,
anh cũng không muốn tham gia vào . Tuổi trẻ lâm vào lưới tình , chậc chậc ….
“Này , anh muốn giết người diệt khẩu sao?” Trữ Đan Thuần vật
lộn nửa ngày, lại vẫn không thể thoát khỏi bàn tay to đang nắm chặt kia .
Nghiêm Túc trừng mắt nhìn cô liếc mẳt một cái : “Tôi hận
không thể bóp cổ cô!” Ba bốn lần làm cho anh thật sự rất mất mặt .
Trữ Đan Thuần biết anh ta sẽ không làm , còn khích đểu : “
Bóp chết đi , nhớ là phải mua cho tôi quan tài như thủy tinh . Ngoài ra , hàng
tháng phải đốt tiền cho tôi , nhớ không được thiếu hoa .”
Nghiêm Túc không nói gì …
Cô nghĩ cô là nàng bạch tuyết trong truyện cổ tích sao? Còn có quan tài
thủy tinh ….. Hơn nữa , anh dựa vào cái gì mà hàng tháng đều phải đốt tiền cho
cô , cô cũng không phải là vợ anh . À , chỉ là vị hôn thê …
Còn lâu ! Tưởng mình là ai ! Nghiêm Túc mãnh liệt phản ứng lại
: “Tôi muốn cùng cô làm ba điều quy ước.”