Nói chuyện với mẹ xong cô cảm thấy buồn chán vì không có việc gì làm nên vừa uống sữa vừa mở mạng ra xem. Nhớ lại ý định tìm người trong hội " Hãy là chính mình " Cô liền vào mạng tra thông tin về hội đó. Đây là một hội người chuyên giúp đỡ những người LGBT, và chống kỳ thị.
Cô chăm chú đọc các thông tin và bài viết của hội, và cách thức liên hệ.
- Y Lan.
Nghe tiếng gọi cô ngẩng lên nhìn
- Ủa cậu chưa đi làm sao,
- Mình đang đi làm, nhưng công việc cũng không có gì, chỉ loanh quanh trong khách sạn thôi cũng không có phải ra ngoài.
- Cậu sao rồi, sao lại ngồi đây
- Mình đang rảnh mà, nên ngồi đây ngắm biển một chút.
Nghe vậy Giai Tuệ bĩu môi, mình thì đang đau cả đầu đây. Thiết kế chưa được duyệt giờ phải sửa lại.
- Sửa lại sao, thiết kế gì vậy.
- Mẫu thiết kế trang phục mùa thu cho nữ,.. nói đến đây cô mắt cô bỗng sáng lên
- Này chẳng phải cậu cũng học ngành này sao, sao mình không nghĩ ra nhỉ. Này giúp mình đi! sửa lại chúng một chút.
Bị Giai Tuệ lay cô liền phì cười.
- Được rồi! mình cũng rảnh, giúp cậu vậy.
- Hay quá vậy chúng ta cùng xem nào.
Giai Tuệ vừa nói vừa đặt laptop nên bàn.
Chẳng may chạm vào máy điện thoại của cô khiến màn hình sáng lên, vô tình những gì cô đang xem đập vào mắt của Giai Tuệ.
Giai Tuệ tò mò hỏi
- Này! cậu cũng bắt đầu nghi ngờ anh ta có vấn đề thật à.
Y Lan đỏ mặt tắt máy đi
- Nghi ngờ gì, mình chỉ vô tình nhìn thấy hội này nên vào xem chút thôi.
Cô cúi đầu tránh ánh mắt của Giai Tuệ
- ay da! còn giấu mình làm gì. Nghi ngờ thì có sao đâu. Dù sao anh ta cũng là chồng cậu, nếu anh ta có vấn đề chẳng phải cậu chịu khổ cả đời sao.
- Thôi tập trung chuyện của cậu đi, đừng suy đoán lung tung nữa.
- Uh thôi được! cậu cứ từ từ tìm hiểu chuyện đó đi. Nếu cần mình sẽ tìm kiếm thêm thông tin giúp cậu
- Được rồi làm việc đi. Đâu cậu cần sửa mẫu nào.
Hai cô gái cùng cúi đầu vào màn hình sửa thiết kế, không để ý rằng những lời vừa rồi đều lọt vào tai của mấy người ngồi cách đó không xa.
Đó là Huỳnh Đông cùng tổng giám đốc của Phước Thịnh đang ngồi cùng mấy phóng viên để thỏa thuận viết bài quảng cáo cho công ty.
Nghe hai người nói vậy, Thịnh Thế Hào liền nảy ra ý định kích phóng viên viết bài về Phương thị.
- Cậu thấy sao, thấy bài viết này thế nào.
- Tôi cho rằng với chút thông tin đó chưa thể gây ảnh hưởng nhiều đến Phương Cảnh Hàn.
- Cậu nói đúng, với bài viết này chỉ làm cho người đọc có chút nghi ngờ thôi, sau đó họ sẽ bỏ qua như những tin trong showbiz khác. Nhưng chúng ta gây chút sóng gió cho họ một chút cũng vui.
Đã điều tra ra thân thế cô gái kia chưa. Ông ta quay sang hỏi trợ lý bên cạnh.
- Đã có thông tin ạ. Cô ta là Diệp Y Lan. Con gái tổng giám đốc Diệp thị.
- Là cô ta sao! người vừa có tin đồn cưới Phương Cảnh Hàn.
- Dạ đúng ạ! chính là cô ta. Diệp thị nhờ vào danh tiếng Phương thị đã vượt qua nguy cơ phá sản.
- Cô ta là người thế nào?
- Là một sinh viên khoa thiết kế thời trang mới tốt nghiệp. Ba mẹ cô ta cũng không ép cô ta tham gia vào việc công ty. Nên có vẻ cũng không biết gì lắm về việc kinh doanh của ba mình.
- Tình cảm của bọn họ thế nào.
- Họ khá kín tiếng, hầu như không có đi chung với nhau. Nên có rất ít thông tin. Chỉ có gần đây ra đảo thì có chụp được mấy bức ảnh, nên cũng không có nhiều thông tin
Trước đây cũng chưa từng nghe nói Phương Cảnh Hàn có yêu cô ta.
- Chuyện thú vị đấy! Huỳnh Đông cậu tiếp cận cô ta làm quen. Lôi kéo cô ta về phe mình, làm việc cho mình, cung cấp tin tức cho chúng ta.
- Nhưng! liệu cô ta có biết gì không.
- Một con cừu non miệng còn hơi sữa như cô ta được cha mẹ đưa vào cuộc hôn nhân thương mại này e rằng cũng chỉ là làm bình hoa bên cạnh Phương Cảnh Hàn. Chúng ta khiến cô ta giúp tìm kiếm thông tin. Ngay cả bản thân cô ta cũng không biết tin nào quan trọng, thông tin nào không. Như vậy cô ta sẽ không thể quay lại uy hiếp chúng ta.