Vợ À Đừng Nghĩ Trốn Thoát Anh

Chương 80




Chương 80

Trong lòng Cố Tiểu Mạch càng lo lắng và phẫn nộ hơn, cô nhấc chân đạp Mộ Bắc Ngật một cái.

 

Mộ Bắc Ngật giơ tay túm lấy cổ chân Cố Tiểu Mạch, Cố Tiểu Mạch chán nản, rốt cuộc tay anh to như thế nào? Tại sao có thể dễ dàng túm lấy cổ chân cô như vậy???

 

Mộ Bắc Ngật hình như nắm thóp được suy nghĩ của cô, lạnh lùng nói vào tai cô, “Tôi đại khái đã biết được đồ lót của cô size bao nhiêu.” Cố Tiểu Mạch bỗng trừng mắt, cảnh tượng ở hội quán đêm đó bỗng xuất hiện trước mặt cô, Mộ Bắc Ngật nhắc đến khiến phẫn nộ trong Cố Tiểu Mạch trào dâng.

 

Lúc này, chân của Cố Tiểu Mạch đã bị Mộ Bắc Ngật đè xuống, đặt trên chân anh, động tác thành thạo lẫn thân mật này khiến Cố Tiểu Mạch cảm thấy không quen, cô muốn rút chân ra.

 

Sắc mặt Mộ Bắc Ngật tối sầm, anh lạnh lùng lên tiếng, “Muốn tôi tiếp tục sao?”

 

“Mộ Bắc Ngật, rốt cuộc là anh muốn làm gì?” Mộ Bắc Ngật nhớ đến những lời Cố Tiểu Mạch vừa nói ban nấy, anh lặp lại lời của cô, “Không phải nói tôi chất vấn cô, sợ cô bỏ chạy sao, nếu đã phạm lỗi thì cô làm sao có thể tùy tiện bỏ chạy được chứ? Vì để cô không bỏ chạy nên tôi sẽ tận mắt canh trừng cô” Lời vừa dứt, Mộ Bắc Ngật ngồi thẳng người lên, một cái chân của Cố Tiểu Mạch vẫn đặt ở trên chân của Mộ Bắc Ngật…

 

Còn anh đã nói cho tài xế địa chỉ nhà của Cố Tiểu Mạch, cuối cùng vứt lại một câu, “Lái xe đi” Trên đường về nhà, Mộ Bắc Ngật không nói chuyện với cô, Cố Tiểu Mạch cứ như một chiếc bánh bao đang nổi giận, khoanh tay trước ngực, nghiêng đầu nhìn ra bên ngoài cửa sổ.

 

Cô rất ghét hành động của Mộ Bắc Ngật, nhưng tại sao lần nào cô cũng không kháng cự chứ??

 

Nghĩ đến đây, Cố Tiểu Mạch cảm thấy rất thất vọng, cô trước giờ đều làm những việc chính nghĩa, chưa bao giờ làm những điều như thế này.

 

Nhưng bây giờ cô đang làm gì vậy? Nghĩ đến đây, Cố Tiểu Mạch bất giác nhắm mắt lại.

 

Lúc đến toàn nhà chung cư của cô, Cố Tiểu Mạch mở mắt ra, đưa tay mở cửa xe nhưng cửa đã bị khóa lại.

 

Mộ Bắc Ngật mở cửa phía bên anh, đồng thời buông chân Cố Tiểu Mạch ra, đi xuống xe trước.

 

Cố Tiểu Mạch trừng mắt nhìn anh, sau đó vội vàng bước xuống xe. Thật không ngờ, chân gác lên chân Mộ Bắc Ngật có chút tê, chân cô vừa chạm đất đã nhữn ra.

 

Cố Tiểu Mạch sợ hãi hét lên, cơ thể lập tức lao về phía trước, trong lúc lo lắng tột độ con người thường mất đi lý trí, Cố Tiểu Mạch nhanh chóng túm lấy cánh tay Mộ Bắc Ngật, túm chặt đến mức anh cảm thấy rất đau.

 

Khóe miệng Mộ Bắc Ngật giật giật, Cố Tiểu Mạch chủ động lao vào lòng anh, Mộ Bắc Ngật tất nhiên không từ chối mà còn ôm cô vào lòng, sau đó lên tiếng chọc tức cô, “Cố Tiểu Mạch, bây giờ là cô tự lao vào vòng tay tôi đó” Cố Tiểu Mạch nhắm mắt, cô sợ hãi nhất chính là mình sẽ chủ động rơi vào tay giặc, trở thành người mà cô ghét nhất.

 

Cô vội vàng thoát khỏi vòng tay của Mộ Bắc Ngật, lùi lại vài bước, phãn nộ lên tiếng, “Nếu không phải anh giữ chân tôi thì chân tôi cũng sẽ không bị tê” Mộ Bắc Ngật tiến lên phía trước một bước, đưa tay đóng cửa xe lại, sải bước lại gần cô, tư thế này khiến Cố Tiểu Mạch bất giác nuốt nước bọt, cô sợ hãi lùi về phía sau.

 

Người phụ nữ này, một giây trước còn mạnh mồm mạnh miệng, bộ dạng không bỏ qua cho người khác, vậy mà lúc này lại sợ hãi, mở to mắt, mím chặt môi đỏ hồng.

 

Mộ Bắc Ngật nhìn rất rõ bộ dạng yếu đuối, biểu cảm không tự nhiên của Cố Tiểu Mạch, sau đó liếc nhìn tài xế đang ngồi trên ghế lái.

 

Tài xế cảm nhận được ánh mắt lạnh lùng của Mộ Bắc Ngật, lấp tức bước xuống xe, vội vàng nói với Mộ Bắc Ngật một câu, “Tổng giám đốc Mộ, tôi buồn quá, tôi đi giải quyết trước đã.

 

Mộ Bắc Ngật không trả lời, tài xế nhanh chóng rời khỏi nơi này.

 

Bây giờ chỉ còn lại Cố Tiểu Mạch và Mộ Bắc Ngật, Mộ Bắc Ngật cũng không để ý cho lắm, tốc độ bỏ chạy của người phụ nữ này nhanh kinh khủng, nếu không dùng biện pháp mạnh một chút, hoàn toàn không khống chế nổi cô.

 

Cố Tiểu Mạch bị ép sát chiếc xe, muốn vùng vẫy nhưng lúc bắt gặp ánh mắt lạnh lùng của Mộ Bắc Ngật, cô không dám nhúc nhích, cô thật sự rất sợ Mộ Bắc Ngật kích động quá mà vượt quá giới hạn.

 

Cố Tiểu Mạch mặc quần soóc, lộ ra đôi chân thon dài, Mộ Bắc Ngật thật sự tiến sát gần cô.

 

Đến khi Mộ Bắc Ngật nhìn thấy bộ dạng chịu thua của Cố Tiểu Mạch, Mộ Bắc Ngật mới từ từ trầm giọng nói, “Tại sao lại nghĩ tôi không tin cô?”

 

“Hả?” Bởi vì câu hỏi của Mộ Bắc Ngật quá kỳ lạ, Cố Tiểu Mạch sững sờ kinh ngạc, mãi một lúc sau mới hiểu Mộ Bắc Ngật nói gì.

 

Tay cô để ở đăng sau lưng, cụp mắt xuống, giọng nói khó chịu, “Mộ Bắc Ngật, anh hỏi cái câu ngu ngốc vậy? Tuy rằng tôi rất muốn anh tin tưởng tôi, chuyện ở nhà vệ sinh không phải tôi gây ra, nhưng Cố Hồng… Cố Lan Tâm là vợ sắp cưới của anh, bất cứ người đàn ông bình thường nào cũng sẽ lựa chọn tin tưởng vợ sắp cưới của mình” Ý của cô là anh không bình thường?

 

Mộ Bắc Ngật nheo mắt đầy nguy hiểm, bây giờ anh đúng thật là không bình thường, nếu không đã không ở đây với Cố Tiểu Mạch.

 

Khóe môi Mộ Bắc Ngật nhếch lên, “Vậy tôi đã nói cho cô nghe thương gia sẽ không dùng tình cảm để làm việc chưa? Lý trí luôn chiến thắng tình cảm, tôi chưa đến cái mức không phân biệt được đúng sai, trắng đen” Anh đang âm thầm nói với cô, anh tin tưởng những lời của cô.

 

Nhưng Cố Tiểu Mạch chỉ hững hờ “ừ” một tiếng, chẳng có phản ứng gì cả, sau đó còn diss lại, “Anh như thế này rất có khả năng sẽ chia tay đó, làm gì có cô gái nào dùng lý trí để nói chuyện với anh, mọi người đều là dùng tình cảm” Nếu có thể giải quyết xong chuyện xảy ra ở nhà hàng, Cố Tiểu Mạch không muốn dính dáng gì đến Mộ Bắc Ngật nữa, cô đẩy Mộ Bắc Ngật ra, cô muốn thoát khỏi cái khoảng cách bé nhỏ này, đặc biệt là áp lực từ trên đầy khiến cô hô hấp rất khó khăn.

 

Cô buộc phải nhanh chóng bỏ chạy, nếu không sẽ mất kiểm soát.