Vợ À Đừng Nghĩ Trốn Thoát Anh

Chương 598




Chương 598:

 

Mà nội dung của những dòn đó hãy mau cứu tôi, tôi sắp chết Cố Tiểu Mạch luôn luôn cảm thấy Cố Lan Tâm lại giả vờ đau khổ trên Weibo. Lương Dật An và nhà họ Cố có mối quan hệ sâu xa nên Cố Lan Tâm trực tiếp đi đến nhà họ Lương, nhưng đây lại là cách thông thường để cô ta chiếm được thiện cảm.

 

Sau khi trở lại phòng làm việc, các đồng nghiệp cũng không trở nên khác thường như Cố Tiểu Mạch tưởng tượng. Mọi người làm việc rất bình thường, điều này cũng làm cho Cố Tiểu Mạch thầm thở phào nhẹ nhõm, nhưng cũng càng làm cho cô nâng cao cảnh giác để có thể hoàn thành công việc một cách xuất sắc!

 

Thấm thoát đêm đã về khuya.

 

Trợ lý nhỏ chuẩn bị tan việc, đi vào phòng làm việc của Cố Tiểu Mạch: “Chị Tiểu Mạch, chị vẫn còn đang làm việc sao, bây giờ không còn sớm đâu, chị mau về nhà đi!”

 

hữ lại càng phù hợp với tình hình: “Ai “Được rồi, em về trước đi, trên đường chú ý an toàn” Cố Tiểu Mạch đang mê mệt với những bản vẽ thiết kế mới, cô còn không ngẩng đầu lên mà chỉ trả lời qua loa lấy lệ.

 

Trong lòng cô trợ lý nhỏ lập tức xác định địa vị của Cố Tiểu Mạch.

 

Cố Tiểu Mạch không biết rằng vị trí của mình ở trong lòng cô trợ lý nhỏ đã được nâng cao như thế nào.

 

Phòng làm việc hơi tối, chỉ còn có ánh đèn mờ ảo. Đột nhiên một tiếng “Ting” vang lên, Cố Tiểu Mạch mới nhìn ngó sang nhìn, nhưng lại bị tin nhắn ngắn ngủi hiển thị trên màn hình điện thoại bóp nghẹt cổ họng.

 

“Cho dù tôi có chết, tôi cũng phải kéo cô xuống địa ngục cùng tôi.”

 

“Cô cho rằng bây giờ lập tức thay đổi thì sẽ tốt hơn sao, không hề, có một số điều cô vĩnh viên không bao giờ biết được, ha ha hai”

 

Đối phương gửi tới liên tiếp hai tin nhắn uy hiếp ngắn, với những lời lẽ đanh thép, mang theo một chút điên rồ và hoang tưởng.

 

Cố Tiểu Mạch khẽ nhíu mày, sau đó lật úp điện thoại di động xuống mặt bàn, mắt không thấy thì lòng sẽ không để ý.

 

Bóng tối u ám trong phòng khiến cho Cố Tiểu Mạch hơi lạnh sống lưng, rõ ràng cô đã cố gắng chịu đựng nhưng trong lòng vẫn dễ dàng bị đánh gục bởi tin nhắn ngắn ngủi này.

 

Cô dựa cả người vào lưng ghế, yếu ớt nhắm mắt lại, ngay sau đó lập tức đứng dậy, cô muốn bật hết đèn trong phòng lên, chỉ cần đủ sáng thì chuyện đó cũng sẽ không… sẽ không xảy ra.

 

Ngay khi Cố Tiểu Mạch đứng dậy, toàn bộ đèn trong phòng làm việc cũng sáng lên.

 

Cô kinh ngạc nhìn sang thì thấy Mộ Bắc Ngật mặc quần áo vest và đi giày da, giống như anh mới vừa từ công ty đến, nét đẹp trai tao nhã cùng khuôn mặt không có cảm xúc gì, anh đang giơ tay lên bật đèn.

 

Mộ Bắc Ngật quay người lại, điều chỉnh độ sáng của đèn sao cho.

 

thích hợp rồi mới lững thững đi tới, anh nhìn liếc qua Cố Tiểu Mạch vẫn đang đứng đờ đẫn tại chỗ: “Em định làm thêm giờ suốt đêm đấy à?”

 

Cố Tiểu Mạch mím môi không nói gì, điều này coi như là đang ngầm thừa nhận.

 

“Anh sẽ ở lại với em.” Anh lặng lẽ thở dài, khàn giọng nói.

 

Có Mộ Bắc Ngật ở đây, trái tim lo lắng của Cố Tiểu Mạch chậm rãi bình ổn trở lại, tuy nhiên lại xuất hiện một chuyện xấu đó là Cố Tiểu Mạch cố gắng giữ bình tĩnh và tập trung vào bản vẽ nhưng tâm trí lại luôn nghĩ về chuyện liên quan đến Mộ Bắc Ngật.

 

Đôi chân dài của Mộ Bắc Ngật vắt lên nhau, áo khoác của anh rũ trên ghế sô pha. Trên đùi của anh là chiếc máy vi tính, ánh mắt anh chăm chú nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính. Cố Tiểu Mạch nhanh chóng bỏ chạy về phía sau nhưng Nam Thần An lại gửi đến một ngọn lửa nóng.

 

Mộ Bắc Ngật tìm thấy địa chỉ tại của Nam Thần An, trước mắt anh ta như bị che phủ bởi một tầng mây mù. Hai người đánh nhau ở trên Internet, tấn công hệ thống của nhau.

 

Ngược lại Mộ Bắc Ngật không hề lo lắng gì, lông mày vẫn ổn định, ngón tay thon dài nhanh chóng gõ gõ trên bàn phím. Trước đây, loại an ninh mạng này vẫn luôn được giao cho nhân viên lo liệu, nhưng lần này anh tự mình ra tay.

 

Anh tự tay đuổi tình địch đi, để cho anh không còn chướng mắt nữa.

 

Những đoạn mã lộn xộn trong máy tính xuất hiện càng ngày càng nhanh đã được làm chậm lại, đôi mày hơi nhíu của Mộ Bắc Thân dần dần dãn ra. Anh hơi gật đầu, nhìn hệ thống đang xâm nhập mà khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông này vẫn không có biểu cảm gì, vẫn chỉ khế đưa những ngón tay gõ trên bàn phím một cách bình tĩnh.

 

Nhìn mấy chữ hiện lên trên máy tính đã cho thấy rằng Nam Thần An bị đánh bại hoàn toàn, lại còn không có cách nào chống lại.