Vợ À Đừng Nghĩ Trốn Thoát Anh

Chương 594




Chương 594:

 

“Tìm Cố Lan Tâm”

 

Tối qua, Cố Lan Tâm khóc suốt, trên cổ bị Cố Tiểu Mạch siết thành một vết hẳn đỏ. Cô ta quay lại nhà Lương Dật An khóc thảm thiết.

 

Lương Dật An nghe rõ ngọn nguồn, sau khi biết Cố Tiểu Mạch đã trở lại, trong lòng cũng từ từ thả lỏng. Nhưng nhìn Cố Lan Tâm trước mặt, cô ta tuy giữ vẻ lương thiện, nhưng từ đầu đến cuối đều cố tình đẩy Cố Tiểu Mạch lên đầu sóng ngọn gió.

 

Lương Dật An an ủi vài câu, sau đó để Cố Lan Tâm đi nghỉ ngơi.

 

Bây giờ, Cố Lan Tâm lại nhận được Mộ Bắc Ngật yêu cầu gặp mặt, mặt cô ta chợt lóe, sau khi cân nhắc thiệt hơn, người của Mộ Bắc Ngật đến, tự mình đến mời Cố Lan Tâm.

 

Lần gặp đầu tiên sau hôn lễ, Cố Lan Tâm vẫn giả vờ đau khổ, ngồi đối diện với Mộ Bắc Ngật.

 

Nơi mà Mộ Bắc Ngật hẹn gặp là nhà hàng mà Cố Lan Tâm ngày xưa rất thích ăn trong lòng Cố Lan Tâm cảm động, nhìn Mộ Bắc Ngật như tình cảm xưa quay về.

 

“Bắc Ngật, anh nhớ không, đây là nhà hàng yêu thích của em”

 

Cố Lan Tâm ngẩng lên, cô ta mặc một chiếc áo len không cổ, chiếc.

 

cổ mảnh mai lộ ra, trên đó có một vết đỏ rõ ràng.

 

Đôi mắt đen của Mộ Bắc Ngật nhìn lướt qua, Cố Lan Tâm giả vờ cúi đầu xuống, tỏ vẻ muốn khóc: “Đây là ngày hôm qua. Bệnh của Tiểu Mạch năng hơn, dùng dao siết cô em, để lại vết sẹo này. Bệnh tình Cố Tiểu Mạch ngày càng tồi tệ, chẳng biết lại làm ra chuyện điên rồ gì nữa”

 

“Khiến cô ấy thành ra thế, ngọn nguồn không phải do cô sao?” Mộ Bắc Ngật đột nhiên châm chọc mở miệng, vô tình cực kỳ.

 

Mặt Cố Lan Tâm trở nên cứng đờ khi nghe thấy những lời đó, cô ta đột nhiên ngẩng đầu lên.

 

“Hôm lễ khai trương, đem video và hình ảnh về bệnh của Tiểu Mạch đã chiếu lên màn hình lớn, đồng thời chủ mưu việc ở bệnh viện tâm thần, Cố Lan Tâm cô muốn thế nào!”

 

Mộ Bắc Ngật lạnh nhạt vứt bằng chứng xuống bàn, đập thẳng vào tim Cố Lan Tâm.

 

Vẻ mặt Mộ Bắc Ngật u ám, lạnh lùng, quanh người thoáng lộ ra một tầng thù địch. Khi đối mặt với Cố Lan Tâm, anh không hề tỏ ra thương xót, tiếp tục mím môi nhẹ nói: “Cố Lan Tâm, trước khi tôi hết kiên nhẫn, tốt nhất nên dừng lại. Cấu kết cùng Hoàng Mai làm ra mấy chuyện vô đạo đức thế này, để mọi người ở Kinh Đô cùng chiêm ngưỡng thì sao nhỉ?”

 

Mộ Bắc Ngật vừa dứt lời, sắc mặt Cố Lan Tâm hoàn toàn tái nhợt, trong con ngươi hiện lên vẻ căng thẳng. Làm sao có thể lộ ra được!

 

Đến cơ hội giả vờ trước mặt Lương Nghiên An cũng không còn, từ nay cô ta không thể đứng dậy được nữa.

 

Cố Lan Tâm hốt hoảng đứng dậy, vì quá căng thẳng, chiếc ghế phía sau đổ “uỳnh” xuống đất, khiến lòng Cố Lan Tâm giật thót.

 

“Bắc Ngật, không, Bắc Ngật, anh không thể nhãn tâm với em như.

 

vậy. Em ở bên anh năm năm, anh không thể tàn nhẫn với em như vậy!”

 

Một tia mỉa mai lướt qua mắt Mộ Bắc Ngật. anh dửng dưng đứng dậy, đưa ra lời cảnh cáo cuối cùng: “Vậy thì đừng chạm vào Cố Tiểu Mạch”

 

“Tôi sẽ cho cô một ngày để cút khỏi tâm mắt của cô ấy”

 

Mộ Bắc Ngật là người quyết đoán trong mọi việc, chưa bao giờ là một người kiểu dịu dàng, chu đáo. Mộ Bắc Ngật lạnh lùng đến mức nào, Cố Lan Tâm cuối cùng cũng có cơ hội trải nghiệm.

 

Hiện tại Hoàng Mai đã bị đưa đến bệnh viện tâm thần phải. Nhìn thấy bóng Mộ Bắc Ngật dần dần biến mất, Cố Lan Tâm đột nhiên hét lên mất kiểm soát.

 

vn Gô ta lảo đảo ngã nhào xuống. Cố Lan Tâm nắm chặt lòng bàn tay, véo ra vết hằn đỏ, nhìn tài liệu trước mặt, đưa tay xé thành từng mảnh.

 

Bên kia, Cố Tiểu Mạch và Nám Nám được mời đến Lương gia với tư cách là khách. Cố Tiểu Mạch rất ngạc nhiên vì cô chỉ mới đi có hai ngày mà mối quan hệ giữa Nám Nám và ông Lương lại trở nên tốt đẹp như vậy?

 

Người lái xe của nhà họ Lương đưa hai mẹ con tới, Lương Dật An lịch sự nói: “Tùy tiện mời cháu Cố tới, có phần không mạo muội.”

 

“Ông đẹp trai” Nhìn thấy Lương Dật An, Nám Nám liền vui vẻ bước nhanh về phía trước. Lương Dật An ôm cô bé vào lòng.

 

Mắt Cố Tiểu Mạch giật giật khi nghe đến cái tên này, không đến mức mạo muội, cô chỉ không muốn gặp ai đó thôi.