Vợ À Đừng Nghĩ Trốn Thoát Anh

Chương 446




Chương 446:

 

“Cô Có kích động như thế, đúng là không thể nhìn mặt mà bắt hình rong.”

 

“Ông Mộ, đừng lấy đứa cháu dâu này nữa, đến lúc đó nhát định sẽ có một đồng sừng trên đầu đó.”

 

Mộ Bắc Ngật nhéch miệng cười lạnh, nhìn người đàn ông với ánh mắt cảnh cáo.

 

Người đàn ông biết sẽ không thẻ lật ngược tình thế nữa, tai nghe còn không ngừng vang lên giọng nói uy hiếp hắn, hắn chống tay xuống đất, ngắng đâu lên, nhìn Có Lan Tâm với ánh mắt thâm tình.

 

Giọng nói người đàn ông vang lên đã đầy sự việc lên đến đỉnh điểm: “Lan Tâm, chúng ta… thừa nhận đi, mọi chuyện đã rõ ràng rồi, em với Tổng giám đốc Mộ không kết hôn được đâu, anh đưa em đi được không, anh thật sự yêu em, anh sẽ đối xử tốt với em, cũng sẽ đối xử tốt với con của chúng ta.”

 

Từng câu từng chữ như con dao sắc nhọn đâm vào tim Có Lan Tâm, cô ta hoàn toàn sụp đỏ, trên người mặc chiếc váy cưới lộng lẫy, cơ thể lảo đảo.

 

Sau đó, hội trường vang lên tiếng gào thét thát thanh chói tai của Cố Lan Tâm, tiếng gào thét khiến người ta cảm thấy sống lưng lạnh buốt.

 

Cố Lan Tâm giống như con chó điên, không ngừng phủ nhận: “Cút, anh mau cút đi cho tôi, tôi không quen anh! Đứa con trong bụng tôi không phải là của anh!”

 

“Muốn xét nghiệm ADN ngay tại đây sao? Có Lan Tâm, muốn dồn mình đến đường chết à?”

 

Giọng nói lạnh lùng của Mộ Bắc Ngật lại đâm sâu vào tim Cố Lan Tâm.

 

Cố Lan Tâm không màng tắt cả mà lao về phía Mộ Bắc Ngật, nhưng không ngờ người đàn ông đang quỳ dưới đất bỗng nhiên đứng lên, hình như muốn bảo vệ Có Lan Tâm, hắn lao đến ôm lấy cô ta.

 

Màn hình lớn chiếu hình ảnh hai người ôm nhau, hội trường xôn xao ồn ào bàn luận.

 

Nhục nhã quá! Bê bối của giới thượng lưu!

 

Ông Mộ tức giận đến run người, cuối cùng ông ta cũng biết tại sao ba ngày trước đám cưới Mộ Bắc Ngật lại đích thân bó trí hội trường và khách mời rồi, tất cả mọi người đều đổi thành người của anh, cho dù ông Mộ sai bảo như thế nào cũng không có người nghe theo!

 

Cố Lan Tâm nhìn người đàn ông cứ như gặp phải ma, cô ta nghiền răng cắn đầu lưỡi ứa máu để bản thân trở nên tỉnh táo, nhưng vẫn không thể nào chấp nhận được một hôn lễ hoàn hảo trở thành vở kịch bê bối cho mọi người xem.

 

Cô ta không ngừng trèo lên cao, cuối cùng cũng được gả vào nhà họ Mộ.

 

Nhưng vào ngày tổ chức đám cưới, cô ta lại nhận được đả kích quá lớn!

 

Cố Lan Tâm điên cuồng giãy giụa thoát khỏi người đàn ông, bàn tay đánh liên tiếp lên người hắn, “Cút, buông tôi ra, Bắc Ngật, anh mau cứu em, anh ta sẽ làm hại em, anh ta sẽ giết chết đứa bé trong bụng eml”

 

Tháy Cố Lan Tâm quá kích động, người đàn ông lập tức dùng giọng nói dịu dàng dỗ dành Cố Lan Tâm: “Lan Tâm, làm sao anh có thể hại chết đứa bé trong bụng em chứ, đó là cốt nhục của anh, anh sẽ đối xử tốt với đứa bé, đi cùng anh, được không, Lan Tâm?”

 

Hoàng Mai và Có Chấn Hải vô cùng nôn nóng, sốt ruột, lòng lo như lửa đốt, nhát là khi họ nhìn tháy Có Tiểu Mạch đứng trên sân khấu với vẻ mặt điểm tĩnh, còn con gái bọn họ thì rớt xuống địa ngục, trong lòng không hề cam tâm!

 

Mộ Bắc Ngật lên tiếng rất đúng lúc: “Đưa bọn họ ra ngoài!”

 

Ông Mộ tức giận, đám bảo vệ đang đứng yên ở đó, sau khi nhận được mệnh lệnh của Mộ Bắc Ngật, lập tức bước đến không chút chậm trễ, kéo Có Lan Tâm ra bên ngoài.

 

Mộ phu nhân ngồi ở phía dưới, chốc chốc lại cúi đầu nhìn đồng hồ đeo tay của mình.

 

Thời gian sắp đến nhưng Có Lan Tâm đang đứng giữa sân khấu bây giờ lại bị bảo vệ lôi ra bên ngoài.

 

Cố Lan Tâm phát điên, cô ta không dám tin tất cả mọi chuyện vừa diễn ra, ánh mắt phẫn nộ, cô ta bỗng nhiên cắn vào vai bảo vệ, bảo vệ buông tay, Có Lan Tâm thoát khỏi đám đông, mặc váy cưới lao về phía Cố Tiểu Mạch.

 

“Có Tiểu Mạch, tao phải giết mày, là mày cướp chồng sắp cưới của tao, là mày!”

 

Đôi mắt Có Lan Tâm đỏ bừng, giọng điệu cay nghiệt chua ngoa, so với hình tượng trước đây thì là hai người hoàn toàn khác nhaul Nhưng khách khứa không thể nào ngốc nghếch mà không biết, bộ dạng trang nhã mà Cố Lan Tâm luôn giả vờ đã hoàn toàn bị vạch trần.

 

Tiếng cười vang khắp hội trường, một đồng bê bối.

 

Cố Lan Tâm bỗng nhiên mắt không ché lao về phía Có Tiểu Mạch, Có Tiểu Mạch nhanh chóng lùi lại một bước, cô cảm nhận được Mộ Bắc Ngật dùng tốc độ nhanh nhát bước đến bên cạnh cô, bảo vệ cô.