Vợ À Đừng Nghĩ Trốn Thoát Anh

Chương 443




Chương 443:

 

Thuộc hạ buông tên chủ blog ra, đứng xung quanh hắn, không cho hắn cơ hội bỏ trồn!

 

Có Lan Tâm gào khóc, ánh mắt hung dữ, “Bắc Ngật, em không hề quen anh ta, là anh ta cưỡng ép em, hơn nữa, anh ta không chỉ có một mình eml”

 

Chuyện đã đến nước này, Cố Lan Tâm không ngại kéo Có Tiểu Mạch xuống vực thẳm, cô ta không gả được cho Mộ Bắc Ngật thì cũng sẽ không để Có Tiểu Mạch gả vào nhà họ Một!

 

Ở trước mặt Mộ Bắc Ngật tên chủ blog đã khai ra hết, nhưng đến lúc này, hắn bỗng lật lọng.

 

Hắn quỳ dưới đắt, thốt ra từng chữ rõ ràng: “Tổng giám đốc Mộ, tôi đã bắt nạt cô Cố, nhưng… chỉ là nhát thời bị ma quỷ ám, không hề liên quan đến cô Có, tôi nói thật với anh, thật ra tôi vẫn luôn có quan hệ với Có Tiểu Mạch.”

 

Lời vứt dứt, hội trường lại xôn xao ồn ào, tắt cả mọi người đều nhìn về phía Có Tiểu Mạch.

 

Đến Hoàng Mai vừa mới cãi nhau với Có Tiểu Mạch cũng ngậm miệng lại, bà ta đứng bên cạnh nhìn Có Tiểu Mạch mắt mặt.

 

Có Tiểu Mạch nhíu mày, mặt lạnh lùng nhìn người đàn ông phía trên kia, muốn kéo cô xuống nước, muốn cô gặp rắc rồi?

 

Điều này dường như mới là điểm sáng nhát, những tiếng bàn luận càng lớn hơn.

 

Dưới ánh mắt lạnh thâu xương của Mộ Bắc Ngật, tên chủ blog tiếp tục nói không ngớt: “Tôi và Có Tiểu Mạch đã có rất nhiều lần rồi, thời gian gặp nhau rất nhiều, trước đây cô ta nói với tôi rằng cô ta ghen ty. chị gái được gả vào nhà họ Mộ một gia đình giáu có, còn cô ta rơi vào bước đường này, cô ta muồn tôi hãm hại chị gái mình, tôi thấy cô Có xinh đẹp, nhát thời nảy sinh ý định xấu, nêu mọi người không tin, tôi có ảnh chụp chung với Có Tiểu Mạch!”

 

Diễn kịch thì phải diễn đến cùng!

 

Người đàn ông lôi ra vài bức ảnh trong túi ra cho mọi người xem, máy quay chĩa đến đó, trên màn hình lớn xuất hiện bức ảnh.

 

Có Tiểu Mạch cảm thây khó thở, trái tim dường như ngừng đập, đây là ảnh chụp ở trên xe, lúc đó cô bị ngắt, không biết ai đã chụp lại!

 

Nhưng Có Tiểu Mạch rất có ấn tượng với tên chủ blog, làm sao cô có thẻ không biết, lúc đó trên xe không có người đàn ông này!

 

Có thể nói, lúc đó cũng là cô ta cho người bắt cóc cô?

 

Tiếng bàn luận ầm ï và huyên náo, vài câu phê bình khó nghe lọt vào tai Có Tiểu Mạch.

 

“Quan hệ của nhà họ Có thật là loạn, có một đứa em gái độc ác đến nỗi hủy hoại sự trong trắng của chị gái mình.”

 

“Drama quá! Có Tiểu Mạch còn có mặt mũi đến tham gia hôn lễ, xem ra muồn trở thành phượng hoàng rồi, nhưng không ngờ lại lộ mắt thân phận thật của mình.”

 

Có Tiểu Mạch cố gắng duy trì sắc mặt điềm tĩnh, nhưng không có nghĩa cô có thể nuốt được ngụm nước đắng này xuống bụng.

 

Giọng nói của Cố Lan Tâm vang lên, “Bắc Ngật, bây giờ anh tin em rồi chứ, tắt cả đều là âm mưu kế hoạch của Có Tiểu Mạch, nó hãm hại em, em thật sự vô tội.”

 

“Bắc Ngật, anh đừng giận em nữa được không, người em luôn yêu là anh, chưa bao giờ có người khác, trong bụng em còn có đứa con của anh, em…”

 

“Tôi cho anh cơ hội cuối cùng nói ra sự thật, nều không, tôi cho anh vào tù 10 năm, ok chứ?” Mộ Bắc Ngật coi những lời của Có Lan Tâm như gió thổi ngoài tai, anh nhìn người đàn ông kia với ánh mắt lạnh đến thấu xương, giống như anh có thể băm hắn ra thành trăm mảnh bắt cứ lúc nào.

 

Người đàn ông run lầy bẩy, nhưng vẫn cứng miệng lên tiếng: “Tổng giám đốc Mộ, tôi sai rồi, tôi không nên để ma quỷ sai khiến, bây giờ tôi thật tâm muốn chịu đựng trừng phạt, tôi và Có Tiểu Mạch đồng ý đi cải tạo, xin nhà họ Mộ hãy lương tay với chúng tôi! Nếu anh không tin tôi và Có Tiểu Mạch có quan hệ, anh hãy nhìn bức ảnh này!”

 

Người đàn ông biết Mộ Bắc Ngật biết sự thật, nhưng ở đây có tắt cả mọi người, chỉ cần hắn có thể kéo Có Tiểu Mạch xuống nước, làm gì cũng được!

 

Trên màn hình lớn bỗng nhiên được đổi thành một hình khác, là club Hoàng Đình, người đàn ông dồn Có Tiểu Mạch đền bệ rửa tay, muốn chiếm đoạt cô, bức ảnh không chụp rõ mặt của Có Tiểu Mạch nhưng lại càng khiến bức ảnh trở nên ám muội.

 

“Hoang đường! Bắc Ngật, cháu cũng nhìn tháy rồi đáy, tất cả chỉ là một cái bẫy, Có Tiểu Mạch đã gây ảnh hưởng đến hôn lễ của Mộ Thị, bảo vệ, mau bắt lây Có Tiểu Mạch rồi đưa đến đồn cảnh sát! Mộ Thị nhát định sẽ không bỏ qua chuyện này!” Ông Mộ đập gậy batoong xuống đất, nổi giận đùng đùng.

 

Lời vừa dứt, Cố Tiểu Mạch đã bước đến sân khấu, giọng nói trong trẻo: “Đợi chút!”

 

Nhưng ông Mộ không nghe, bảo vệ đi đến chỗ Có Tiểu Mạch.