Vợ À Đừng Nghĩ Trốn Thoát Anh

Chương 234




Chương 234:

 

Cố Lan Tâm hừ lạnh một tiếng, đợi ông Mộ ép cô ký tên xong, Cố Lan Tâm sẽ bắt đầu giải quyết Cố Tiểu Mạch – thứ đồ chướng tai gai mắt này, còn có cái đứa vẫn luôn đe dọa đến sự tồn tại của cô ta.

 

Ai to họng hơn ai? Có điều giọng nói của Cố Tiểu Mạch không cao vút như thế, đại khái là vì giọng nói không lớn được như ông Mộ, hơn nữa ông ta còn cầm gậy batoong, Mộ Bắc Ngật đã ăn đánh hai lần, mặc dù anh không kêu đau nhưng Cố Tiểu Mạch chỉ nhìn thôi cũng đã thấy đau muốn chết rồi.

 

Cố Tiểu Mạch nói, “Ông Mộ sợ tôi có thể thay đổi suy nghĩ của Mộ Bắc Ngật như vậy sao? Nếu như vật thì thật là hoang đường!”

 

“Tiểu Mạch, ông Mộ cho em 100 vạn, với em đó là một chuyện tốt, hơn nữa Nám Nám làm phẫu thuật cần rất nhiều tiền, số tiền này có thể giúp đỡ em, em mau ký tên đi.” Cố Lan Tâm không nhịn được mà lên tiếng khuyên nhủ.

 

Ông Mộ nhìn Cố Tiểu Mạch với sắc mặt tối sầm, ông ta lên tiếng đe dọa, “Nếu cô Cố còn không ký tên, tôi không dám đảm bảo ca phẫu thuật của con gái cô Cố sẽ thành công!”

 

Tất cả đều đe dọa uy hiếp cô! Bọn họ đã nắm chắc điểm yếu của Cố Tiểu Mạch trong tay!

 

Cố Tiểu Mạch nghe xong, sắc mặt chợt thay đổi, cô nhìn ông Mộ với ánh mắt lạnh lùng, sắc mặt của ông Mộ không hề có vẻ như đang nói đùa, ông ta nhìn chằm chằm Cố Tiểu Mạch, Cố Tiểu Mạch chợt cảm thấy mình thật cô đơn, không người giúp đỡ.

 

Ông Mộ gọi một người làm tới, “Đợi cô Cố ký tên vào hợp đồng, nếu cô ta không ký thì bảo người của chúng ta ở bệnh viện đưa con bé đi chỗ khác.”

 

Ánh mắt Cố Tiểu Mạch trở nên sắc nhọn, cô nói: “Ông Mộ, ông cho người đến bệnh viện?”

 

Ông Mộ thấy người phụ nữ này bắt đầu nôn nóng, lập tức lộ ra ánh mắt mỉa mai, “Thế nên cô Cố à, cái lúc mà không biết trời cao đất dày thì cũng nên biết cô sẽ phải gánh chịu hậu quả như thế nào, nếu cô không ký…”

 

Những lời nói quen thuộc lọt vào tai Cố Tiểu Mạch, cũng chỉ là ép cô ký tên mà thôi.

 

Cơ thể cô run rẩy, bị ông Mộ trách mặng, còn tự mình ép cô ký tên… Cố Tiểu Mạch lo lắng cho Nám Nám, trước khi Mộ Bắc Ngật đến, Cố Tiểu Mạch hít một hơi thật sâu, lạnh lùng nói: “Tôi ký!”

 

Trên mặt Cố Lan Tâm hiện lên sự vui mừng khôn xiết, sau đó cô ta nhìn thấy bóng dáng quen thuộc xuất hiện ở cửa phòng khách, Cố Lan Tâm lập tức thu lại biểu cảm trên khuôn mặt mình, lạnh lùng nhìn Cố Tiểu Mạch đang cầm bản hợp đồng lên, cô nhận chiếc bút từ tay của người làm, cô nhanh chóng ký tên lên tờ giấy, mặc dù ngón tay hơi run run!

 

Lúc Mộ Bắc Ngật đi vào thì nghe thấy Cố Tiểu Mạch nói ra câu này!

 

Ánh mắt anh lạnh như băng, anh nhìn chằm chằm bóng lưng của Cố Tiểu Mạch, vội vàng bước đến, người làm đứng bên cạnh nhìn thấy Mộ Bắc Ngật đi đến liền lùi về phía sau một bước.

 

Cố Tiểu Mạch ký tên xong, cơ thể run rẩy, cô nhìn ông Mộ hỏi, “Được rồi chứ?”

 

Lúc cô còn chưa đưa hợp đồng cho ông Mộ thì một bàn tay xuất hiện cướp lấy bản hợp đồng của cô.

 

Cố Tiểu Mạch ngạc nhiên nhìn qua, Mộ Bắc Ngật đã đứng ngay bên cạnh cô.

 

Cố Tiểu Mạch cảm thấy lo lắng và bất an, ánh mắt ngơ ngác nhìn Mộ Bắc Ngật đang cúi đầu đọc hợp đồng, ánh mắt ông Mộ cũng thay đổi, chuẩn bị cho một làn sóng sắp trào dâng.

 

Mộ Bắc Ngật sa sầm mặt, anh đọc từng câu từng chữ rất rõ ràng, “Sẽ không có bất kỳ quan hệ gì với Tổng giám đốc Mộ nữa, không xuất hiện ở trước mặt nhà họ Mộ, nhận 100 vạn.”

 

Anh không hề thể hiện ra bên ngoài anh đang tức giận nhưng mặt anh tối sầm đủ để mọi người có thể nhận ra, ông Mộ lặng lẽ ra ám hiệu cho Cố Lan Tâm.

 

Không biết tại sao, lúc Mộ Bắc Ngật độc dòng này lên lại khiến đầu Cố Tiểu Mạch muốn nổ tung, anh hiểu nhầm rồi, nhưng Cố Tiểu Mạch chỉ có thể đứng yên tại chỗ, không thốt lên lời.

 

Mộ Bắc Ngật bất ngờ nhìn Cố Tiểu Mạch, “Cố Tiểu Mạch, nhận 100 vạn? Xem ra hợp tác với Mộ Thị không hề thỏa mãn lòng tham của cô!”

 

Cố Lan Tâm sung sướng trong lòng, cô ta lập tức bước đến, cô ta ôm lấy cánh tay Mộ Bắc Ngật, hiếm có khi Mộ Bắc Ngật không né tránh, để mặc Cố Lan Tâm dựa vào người, “Bắc Ngật, anh đừng giận nữa, dù sao hợp đồng với Cố Tiểu Mạch cũng đã hết, để nó nhận 100 vạn cũng không sao cả, coi như là…”

 

Mộ Bắc Ngật nhớ đến lúc Cố Tiểu Mạch ký tên, cô không có chút chần chừ do dự, nét chữ đẹp đẽ những Mộ Bắc Ngật không có tâm trạng để ngắm nghía, anh nheo mắt nhìn chỗ trống bên A.

 

Giọng nói sắc nhọn truyền đến tai của Cố Tiểu Mạch, “Bên A ký tên, không biết là cháu ký hay ông nội ký?”

 

Cố Tiểu Mạch cảm thấy lông tơ của mình dựng lên, Mộ Bắc Ngật nổi giận rồi, nếu anh thật sự nổi giận thì sẽ không hề nể nang bất cứ ai.

 

Ông Mộ nhìn thấy thái độ lạnh lùng của Mộ Bắc Ngật, nhất thời không biết là hài lòng hay vui vẻ, chỉ nhìn thấy Mộ Bắc Ngật từ từ cất bản hợp đồng đi, “Ông nội, cháu ký tên sẽ có hiệu lực hơn đó, dù sao thì hiện tại Mộ Thị do cháu quản lý.”

 

Ông Mộ tất nhiên sẽ không từ chối, “Được, vậy cháu ký tên đi.”

 

Cố Lan Tâm đứng ở bên cạnh cười nhẹ nhàng, cô ta ôm chặt cánh tay của Mộ Bắc Ngật và nói: “Tiểu Mạch, đến lúc đó chị sẽ gửi tiền vào tài khoản của em, bây giờ em có thể đi rồi.”

 

Bàn chân của Cố Tiểu Mạch như bị dính chặt xuống đất, cô nhất thời không nhúc nhích được, xung quanh cô đều là hơi lạnh trên người Mộ Bắc Ngật tỏa ra khiến cô không thở được.