Vợ À Đừng Nghĩ Trốn Thoát Anh

Chương 226




Chương 226:

 

Cuộc gọi này, ông Mộ nói những lời rất nghiêm túc, không hề có vẻ đang trêu đùa.

 

Mộ Thiếu Lãnh ngồi trên ghế sofa, cậu ta nghe được từ khóa quan trọng trong câu nói của ông nội, người phụ nữ đó?

 

Lẽ nào là Mộ Bắc Ngật đã có vấn đề?

 

Mộ Thiếu Lãnh lập tức cười trên nỗi đau của người khác, cậu ta nhìn ông nội vẫn còn chưa hết giận, cậu ta nói: “Ông nội, đã xảy ra chuyện gì vậy, có phải Mộ Bắc Ngật ở bên ngoài làm gì đó, ông nên đuổi bỏ anh ta từ sớm, cháu mới là cháu nội mà ông cưng chiều nhất.”

 

Ông Mộ đứng lên, lạnh lùng không lên tiếng, ông ta đang vô cùng tức giận.

 

Nhưng ông ta không trả lời lại càng khiến Mộ Thiếu Lãnh cảm thấy tò mò và hứng thú.

 

Giấy không bọc được lửa, Mộ Bắc Ngật tắt điện thoại xong lập tức lên mạng xem tin tức, lúc nhìn thấy bức ảnh, sắc mặt trở nên khó coi, góc độ này, mặc dù rất mờ những Mộ Bắc Ngật vừa nhìn đã biết là ai làm!

 

Chỉ có điều, Vương Duệ to gan thật đấy, một phát gửi cho rất nhiều tòa soạn, công khai thách thức anh sao?

 

Bình luận cái gì cũng có, Mộ Bắc Ngật không quan tâm danh tiếng của mình, điều anh quan tâm là Cố Tiểu Mạch.

 

Thấy Cố Tiểu Mạch bị ụp lên đầu những tội danh như “hồ ly tinh”, “người thứ ba”, “người phụ nữ xấu xa”, Mộ Bắc Ngật sa sầm mặt mày.

 

Cố Tiểu Mạch vốn định sắp xếp lại bản thiết kế, gửi cho Mộ Bắc Ngật, cô vừa cầm vào điện thoại thì nhìn thấy tin nhắn của Nam Thần An, sắc mặt vô cùng phức tạp!

 

Nhất là khi cô nhìn thấy tin tức trên mạng!

 

Cố Tiểu Mạch chau mày, cô chăm chú đọc các bình luận, không thể không nói, những anh hùng bàn phím thật đáng sợ, bạo lực ngôn ngữ có thể giết chết con người ta.

 

Bỏ qua những cái khác, Cố Tiểu Mạch không hề vui khi có người nói cô xấu đến mức không dám nhìn, cô hận không thể giáng một đòn xuống bàn, người này đã gặp cô rồi sao? Tại sao nói cô xấu?

 

Rõ ràng Cố Tiểu Mạch cho rằng cô khá xinh đẹp, dẫu sao thì cũng nhìn ngắm được!

 

Không ngờ, ánh mắt người phụ nữ tràn ngập lửa giận, đôi mắt to tròn đầy sức sống, ngũ quan tinh tế có thể thu hút người khác.

 

Haiz, đố kỵ rất dễ ảnh hưởng đến quan hệ giữa người với người… Cố Tiểu Mạch nghĩ thầm, nhưng sau đó một tin tức khác được lộ ra khiến Cố Tiểu Mạch không còn muốn đùa giỡn nữa, có một người nặc danh công khai thân phân của cô, chỉ một chốc lát, tất cả mọi người đều biết cô là em gái của Cố Lan Tâm, trên mạng còn có vài bức ảnh hồi cấp ba của cô, ăn mặc quê mùa, mặt mộc, chẳng hề xinh đẹp!

 

Những thứ này có là gì đâu, điều khiến Cố Tiểu Mạch nổi giận chính là có người tiết lộ gần đây cô đang ở bệnh viện, thế là mọi người bắt đầu nói, họ sẽ đến bệnh viện dạy dỗ người phụ nữ này một bài học.

 

Cố Tiểu Mạch chợt nhớ đến Nám Nám, cô mở to mắt, Cố Tiểu Mạch đứng dậy, vội vàng đi ra ngoài.

 

Nám Nám của cô, không ai được động đến!

 

Cố Tiểu Mạch lao như điên ra khỏi phòng làm việc của Mộ Bắc Ngật, tầng cao nhất vốn đã ít người, Dịch Bách thì không biết đã đi đâu, nhất thời không có ai cản Cố Tiểu Mạch lại.

 

Cố Tiểu Mạch vô cùng lo lắng, hai tay nắm chặt, cô sợ Nám Nám ở bệnh viện một mình sẽ xảy ra chuyện gì đó.

 

Sắc mặt từ từ lạnh đi, Cố Tiểu Mạch nắm chặt điện thoại, chỉ nhìn góc độ chụp ảnh, Cố Tiểu Mạch nghĩ cô biết người chụp anh là ai!

 

Muốn chết à?

 

Cố Tiểu Mạch lao ra khỏi Mộ Thị, lên một chiếc xe taxi đi đến bệnh viện.

 

Mộ Bắc Ngật cất điện thoại, sắc mặt u ám quay về phòng làm việc, nhưng anh không ngờ, lúc anh bước vào, phòng làm việc trống không, không còn thấy bóng dáng của Cố Tiểu Mạch đâu nữa.

 

Mộ Bắc Ngật lẩm bẩm: “Cố Tiểu Mạch…”

 

Lông mày chau lại, cô biết rồi sao? Cô lại chạy đi đâu rồi?

 

Dịch Bách vội vàng đi vào, vừa bước vào đã nhận ra hơi lạnh đang lan tỏa bên trong phòng.

 

Dịch Bách vội vàng gọi: “Sếp.”

 

“Tìm xem người gửi tin tức này là ai, còn nữa, Cố Tiểu Mạch đi đâu rồi?”

 

Dịch Bách nhìn xung quang phòng, ơ ơ, vừa nãy Cố Tiểu Mạch vẫn còn ở đây mà… “Em sẽ tìm ngay đây ạ.”

 

“Không cần nữa, tôi nghĩ tôi đã biết rồi, cậu đi điều tra đi, tôi muốn biết kết quả sớm nhất có thể!”

 

Mộ Bắc Ngật trầm giọng ngắt lời, khuôn mặt lạnh như băng, anh nhận lấy chìa khóa xe từ tay của Dịch Bách, sau đó bước ra bên ngoài.