Vợ À Đừng Nghĩ Trốn Thoát Anh

Chương 199




Chương 199:

 

Tình trạng cấp bách, Cố Tiểu Mạch chỉ có thể gọi điện thoại cho Mộ Bắc Ngậi Lúc này Mộ Bắc Ngật đang ngồi trên xe với vẻ mặt nghiêm túc, lúc nhận được điện thoại, giọng nói có chút lạnh lùng.

 

Sau đó nghe thấy giọng nói lo lắng của Cố Tiểu Mạch, “Mộ Bắc Ngật, là tôi, anh có thể gọi xem Cố Lan Tâm đang ở đâu không, cô ta đón Nám Nám đi, tôi sợ cô ta sẽ làm gì đó với Nám Nám”

 

Lúc này Cố Tiểu Mạch đã không còn quan tâm bất cứ điều gì nữa, cô chỉ muốn biết con gái của cô như thế nào, dây thần kinh căng như dây cung chỉ cần có chút sai sót sẽ lao về phía trước.

 

Mộ Bắc Ngật có thể nghe ra giọng nói vội vàng lo lắng của Cố Tiểu Mạch, ánh mắt tối sầm, anh ngồi thẳng người, cố gắng duy trì sự điềm tĩnh nhưng giọng nói vẫn có chút lo lắng, “Cô đang ở đâu?”

 

“Tôi xin anh, mau gọi điện cho Cố Lan Tâm, được không, xin anh đó Cố Tiểu Mạch khóc lóc cầu xin, cô vứt hết tất cả cảm xúc của mình.

 

Tắt điện thoại xong, Mộ Bắc Ngật không chút do dự gọi điện thoại cho Cố Lan Tâm, điện thoại hiển thị không gọi được, trái tim Mộ Bắc Ngật gần như tụt xuống đáy vực, khuôn mặt u ám, “Dịch Bách, mau gọi xem Cố Lan Tâm đang ở đâu!”

 

Giọng điệu cứng rắn, lạnh lùng đến cực độ, Dịch Bách không dám có chút chậm trễ, nhanh chóng đáp lời.

 

Cố Tiểu Mạch vội vàng tìm một chỗ để sạc điện thoại, điện thoại vừa lên nguồn đã nhận được điện thoại của bệnh viện.

 

Cố Tiểu Mạch thậm chí không hề biết cô đã đến bệnh viện với tâm trạng như thế nào, lúc biết tin Nám Nám phát bệnh, được đưa đến bệnh ện, Cố Tiểu Mạch chạy như điên ra đường lớn, cô không quan tâm đôi chân đau muốn chết của mình, điên cưồng lao về phía trước.

 

Chân cao chân thấp, bộ dạng vô cùng khó coi.

 

Trán lấm tấm mồ hôi, Cố Tiểu Mạch ngồi lên xe taxi, hai tay nắm chặt lại, trên mặt hiển lên sự lo lắng.

 

Nám Nám đang rất khỏe mạnh mà, tại sao lại bất ngờ phát bệnh vậy??

 

Trong phòng cấp cứu của bệnh viện, Nám Nám đang năm trong đó, Cố Lan Tâm đứng ở bên ngoài, bộ dạng cực kỳ đáng thương ủy khuất.

 

Gô ta nhìn thấy Cố Tiểu Mạch đang điên cuồng chạy đến, lúc đến cửa phòng cấp cứu, đôi chân Cố Tiểu Mạch run rẩy mềm nhũn.

 

Điện trong phòng cấp cứu vẫn sáng, tim Cố Tiểu Mạch nhảy lên tận cổ họng, nhìn thấy Cố Tiểu Mạch chạy đến, Cố Lan Tâm đứng dựa vào tường, ánh mắt hiện lên ánh hào quang, thu lại tất cả cảm xúc trên mặt, bắt đầu bộ dạng đơn thuần, không làm hại người khác.

 

Cố Tiểu Mạch từ từ quay người lại, nhìn Cố Lan Tâm với ánh mắt lạnh lùng, lên tiếng trách mắng: “Cố Lan Tâm, tại sao cô lại đưa con gái tôi đi? Ai cho phép cô đưa đi?

 

Cố Tiểu Mạch không che giấu đi đôi mắt sắc nhọn của mình, cho dù giọng điệu có chút kích động, nụ cười ủy khuất lướt qua, cô ta giải thích: “Tiểu Mạch, chị chỉ là muốn đưa Nám Nám đến khu vui chơi một chút, chị cũng đã nhận được sự đồng ý của Nám Nám mới làm như vậy, thật không ngờ, lúc ở trên Vòng quay mặt trời con bé lại phát bệnh”

 

Khu vui chơi?

 

Cố Tiểu Mạch chợt lên cơn phẫn nộ, cô có chút mất kiểm soát lao về phía Cố Lan Tâm, hai tay nắm chặt cổ tay của cô ta, “Khu vui chơi?

 

Tại sao cô lại đưa Nám Nám đến đó, Cố Lan Tâm, tôi chọc tức cô rồi à, tại sao cô lại xuống tay với con gái của tôi?”

 

Cố Tiểu Mạch gào thét khản cả giọng, ánh mắt chất chứa sự tức giận.

 

Phía xa xa bỗng có một bóng người đi đến, Cố Lan Tâm hiếm có khi lại không phản kháng lại, để mặc Cố Tiểu Mạch trách móc cô ta.

 

Thậm chỉ Cố Lan Tâm còn đẩy nhẹ tay Cố Tiểu Mạch ra “Chị không cố tình, Tiểu Mạch, chị không biết con bé lại như vậy”

 

“Đó là con gái của tôi, cô cho rằng mình là ai mà có thể đưa con gái tôi đi?”

 

“Cố Tiểu Mạch!”

 

Cố Tiểu Mạch vừa hét lên một câu.

 

Sau đó một tiếng hét phẫn nộ vang lên ngắt lời cô, tim của Cố Tiểu Mạch đập thình thịch, còn chưa đợi cô buông cánh tay Cố Lan Tâm ra, Cố Chấn Hải đã bước thật nhanh đến đó, đẩy Cố Tiểu Mạch ra phía sau.

 

Chân của Cố Tiểu Mạch vốn đã bị thương, bị Cố Chấn Hải đẩy một cái cô ngã xuống đất, cơn đau ập đến.

 

Cô kìm nén cơn đau, nheo mắt, nhìn rõ bộ dạng tủi thân ủy khuất của Cố Lan Tâm đang đứng bên cạnh Cố Chấn Hải, nói một cách dịu dàng: “Bố ơi, con chỉ muốn đưa Nám Nám đi chơi một chút, Nám Nám không nói cho con biết con bé không đi được khu vui chơi, con không ngờ sẽ xảy ra chuyện này”

 

Sắc mặt Cố Chấn Hải trở nên khó coi vô cùng, ông ta nhìn Cố Tiểu Mạch vẫn đang phẫn nộ, ông ta nói: “Tiểu Mạch, nó là chị gái của con, tại sao vừa nãy con lại làm như thế với nó?”

 

“Làm sao? Tôi là một đứa con gái bất hiếu, chẳng phải nên làm những chuyện không được giáo dục như vậy sao? Nếu không đã làm nhục cái tội danh mà ông ụp lên đầu tôi rồi” Cố Tiểu Mạch thốt ra từng câu từng chữ rất lạnh lùng, mặc dù khuôn mặt gầy gò trắng bệch nhưng lại tràn đầy năng lượng và sức mạnh, không để người khác đánh bại!

 

Đặc biệt là những người nhà họ Cố, Cố Tiểu Mạch không cho phép.