Vợ À Đừng Nghĩ Trốn Thoát Anh

Chương 111




Chương 111:

 

“Thật sao?”

 

Cố Tiểu Mạch hất tay Hoàng Mai, lấy tập tài liệu trong túi sách ra, giơ bản hợp đồng của Hoàng Mai và bọn bắt cóc đến trước mặt Hoàng Mai.

 

Con ngươi Hoàng Mai co lại, bà ta nhìn bản hợp đồng với bộ dạng vô cùng kinh ngạc.

 

Tại sao lại rơi vào tay của Cố Tiểu Mạch?

 

Khóe miệng Cố Tiểu Mạch nhếch lên, “Hoàng Mai, cái này chắc bà quen lắm phải không, may mắn là Nám Nám của tôi không sao, nếu có chuyện gì tôi tuyệt đối sẽ không tha cho bà, bây giờ bà trả lại chiếc vòng ngọc của mẹ tôi cho tôi, nếu không tôi sẽ mang tờ hợp đồng này đến đồn cảnh sát, bà nghĩ bà có thể chạy thoát sao?”

 

Hoàng Mai gọi Cố Tiểu Mạch đến là để làm khó dễ cô, ai dè gậy ông đập lưng ông, không những không làm gì được cô mà còn bị cô uy hiếp lại.

 

Hoàng Mai phẫn nộ, hung dữ lao đến chỗ Cố Tiểu Mạch cướp đi bản hợp đồng, “Tao không biết mày đang nói nhảm gì cả, cái này là giả, là giả!”

 

Hoàng Mai bỗng nhiên lao đến, Cố Tiểu Mạch không dám lơ là, cô vội vàng cất bản hợp đồng.

 

“Xoạt!”

 

Mong tay của Hoàng Mai cào lên mặt Cố Tiểu Mạch, Cố Tiểu Mạch cảm thấy mặt mình đau rát, không biết có chảy máu không.

 

Cố Tiểu Mạch nhìn người phụ nữ trước mắt, “Chua ngoa độc ác!”

 

“Tao sẽ giết chết mày, đưa hợp đồng cho tao!”

 

Hoàng Mai túm tóc Cố Tiểu Mạch, định đẩy cô xuống cầu thang.

 

Nám Nám đang ở dưới tầng nghe thấy động tĩnh, lập tức đi đến chỗ hành lang, nhìn thấy cảnh tưởng hai người đang vật lộn, cô bé hét lên, “Nấm, Nấm ơi!”

 

Cố Tiểu Mạch bị Hoàng Mai túm tóc lôi xuống dưới, ánh mắt cô lạnh đi, cô thấy mình sắp bị Hoàng Mai người đàn bà chua ngoa độc ác này đẩy xuống cầu thang…

 

Cố Tiểu Mạch dùng hết sức lực ngăn Hoàng Mai lại, thoát khỏi sự trói buộc, nhưng không ngờ, lúc xô đẩy, Hoàng Mai trượt chân, Cố Tiểu Mạch vừa mới tách bàn tay đang túm tóc mình của Hoàng Mai.

 

Bỗng nghe thấy một tiếng hét thảm thiết, Hoàng Mai ngã, bà ta lăn xuống tầng dưới.

 

Nám Nám đứng ở đầu cầu thang, rất biết điều tránh ra chỗ khác, Hoàng Mai lăn xuống tầng một.

 

Tiếng hét thất thanh này làm kinh động đến Cố Lan Tâm đang ở trong phòng, cô ta lập tức đẩy cửa đi ra, nhìn thấy Hoàng Mai đang nằm dưới sàn nhà, cô ta bỗng nhiên nổi giận đùng đùng, ánh mắt lạnh lùng nhìn Cố Tiểu Mạch đang sững sờ ở bên cạnh, cô ta nói, “Cố Tiểu Mạch, là mày đẩy mẹ tao ngãt”

 

Cô ta tức giận đi đến trước mặt Cố Tiểu Mạch, giơ tay lên định tát Cố Tiểu Mạch.

 

Cố Tiểu Mạch phản ứng rất nhanh, cô lần nào cũng để Cố Lan Tâm tát cô chắc?

 

Mặc dù người đang rất đau vì bị Hoàng Mai cấu véo nhưng cô vẫn dùng hết sức lực chặn tay Cố Lan Tâm.

 

“Tôi không đẩy bà ta”

 

“Đủ rồi!”

 

Giọng của Cố Lan Tâm còn chưa vang lên đã nghe thấy một tiếng hét phẫn nộ.

 

Cố Chấn Hải từ bên ngoài về, vừa hay nhìn thấy cảnh tượng Hoàng Mai ngã cầu thang, ông ta tức giận bước đến.

 

Ngước đầu nhìn thấy hai người trên tầng vẫn đang cãi nhau, Cố Chấn Hải hét vào mặt Cố Tiểu Mạch, “Cố Tiểu Mạch, mày đã điên đủ chưa, còn không mau buông Lan Tâm rat”

 

Cố Lan Tâm bỗng bày ra bộ dạng tủi thân uất ức, giả vờ thoát khỏi bàn tay của Cố Tiểu Mạch, “Bố, Tiểu Mạch đẩy mẹ ngã cầu thang, vùa nấy còn định đẩy con ngã xuống cùng, bố”

 

Cố Tiểu Mạch trơ mắt nhìn Cố Lan Tâm trở mặt, giọng nói tủi thân, thật là biết giả vờ mà, tài năng diễn xuất rất tốt!