Tiếp tục theo dõi Fic nào các cậu!!!!
Chap này dành tặng em ciara-angle 😘
- --
Jeon Jungkook lén quay sang nhìn biểu cảm trên gương mặt của Kim Taehyung, giọng nói cậu có đôi chút ngập ngừng.
- "Anh không trả lời...như thế là đồng ý với tôi rồi đấy!"
Kim Taehyung cất chiếc ảnh thẻ vào trong túi quần, phút chốc sau liền bình thản đáp lại Jeon Jungkook.
- "Tôi không trả lời, không có nghĩa là tôi đồng ý với em."
Jeon Jungkook nghe xong khuôn mặt đã ánh lên vài nét giận dữ.
- "Này Kim Taehyung, anh đừng đùa tôi nữa."
Kim Taehyung bỗng chốc thở dài.
- "Đùa? Vì có cảm tình với em ngay trong lần đầu tiên gặp mặt nên em nghĩ là tôi đang đùa em?"
Jeon Jungkook cười nhạt.
- "Thời đại này làm gì còn chuyện có cảm tình ngay từ lần gặp mặt đầu tiên cơ chứ."
Kim Taehyung hơi nản lòng, nhưng cũng không hẳn là thất vọng về câu nói của Jeon Jungkook.
- "Em chưa từng có cảm tình như thế bao giờ thì làm sao mà hiểu được."
- "Ai bảo tôi chưa từng như thế!"
Jeon Jungkook vừa dứt lời đã mím chặt môi lại, bất chợt một tiếng sấm nổ ùm kéo theo từng vệt rách ngang trời khiến cả người cậu lập tức như đông cứng ngay tại chỗ.
Kim Taehyung đứng ở bên cạnh liền quay sang hỏi.
- "Em sợ à?"
Jeon Jungkook liên tục lắc đầu.
- "Không!"
Kim Taehyung nhận thấy nét mặt của Jeon Jungkook khi vừa nghe được tiếng sấm ban nãy rõ ràng là thoắt cái đã chẳng còn giọt máu nào, chắc chắn Jeon Jungkook rất sợ tiếng sấm, anh biết điều nên cũng không có ý định trêu chọc, chỉ đơn giản nhẹ nhàng mà xích người tới gần cậu hơn.
- "Muộn rồi, để tôi đưa em về."
Jeon Jungkook quay đi hít thở sâu vài cái, sau khi trạng thái tâm lý đã ổn định trở lại mới mở miệng đáp lời.
- "Không cần, tôi tự về được."
- "Luật sư Kim, mong anh hiểu những gì tôi đã nói."
Jeon Jungkook thoáng chốc đem ánh mắt lạnh lùng hướng sang người bên cạnh rồi lẳng lặng cúi đầu chạy nhanh xuống lề đường bắt taxi.
Kim Taehyung có đôi chút thẫn thờ nhìn theo Jeon Jungkook, trong lòng đột nhiên lại cảm thấy không cam tâm đối với những gì cậu đã nói.
Còn Jeon Jungkook thì trái ngược hoàn toàn đối với Kim Taehyung, trong lòng cậu chẳng hề áy náy hay khó chịu gì cả, chỉ thắc mắc rằng tại sao Kim Taehyung lại tìm được chiếc ví của cậu.
Jeon Jungkook chợt suy tư ngẫm nghĩ rồi à lên một tiếng, rất có thể là do chiếc ví đã bị rơi khi cậu và anh xảy ra ẩu đả ở bệnh viện, nhưng Jeon Jungkook cũng không mấy quan tâm, việc quan trọng bây giờ chính là truy tìm cho ra bằng được kẻ đã dùng dao đâm vào bụng của Kim Taehyung.
Nhớ lại chuyện hồi chiều, ngay sau khi cậu cùng Kim Seokjin rời bệnh viện để đến văn phòng làm việc, lúc đó Jeon Jungkook mới bất ngờ biết tin Kim Taehyung và Kim Seokjin là hai anh em ruột với nhau.
Nếu vậy, có lẽ Kim Taehyung cũng đã phần nào rõ được thân phận thật sự của cậu hiện giờ, Jeon Jungkook vốn dĩ không phải là cảnh sát giao thông, thực chất cậu làm ở bên điều tra trinh sát gần hai năm nay rồi, hay nói đúng hơn, Jeon Jungkook là cấp dưới của Kim Seokjin- người mà cậu ngưỡng mộ và thầm thương trộm nhớ ngay từ ánh nhìn đầu tiên thuở non trẻ mới vào nghề.
Chưa lần nào Jeon Jungkook được kề vai sát cánh trong việc điều tra cùng với Kim Seokjin, nhưng không ngờ vụ án đợt này cậu lại được Kim Seokjin đích thân chỉ định sẽ là người hợp tác hỗ trợ điều tra cùng với anh.
Jeon Jungkook cảm thấy vụ án lần này quả thực không hề đơn giản như cậu nghĩ, sau hai tuần đóng giả làm cảnh sát giao thông để điều tra kẻ nội gián đã tiếp tay cho một băng đảng xã hội đen vận chuyển vũ khí trái phép thì đến giờ cậu vẫn chưa thu thập được manh mối gì về tên nội gián tinh vi ấy. Hơn thế nữa, nguyên nhân Kim Taehyung bị đâm cũng có liên quan tới băng đảng xã hội đen này.
Kim Seokjin nói, trụ sở ở Busan là do cấp trên hạ lệnh phá đi để cho người sửa sang nâng cấp lại, tạm thời Jeon Jungkook và Kim Seokjin sẽ được điều tới trụ sở ở Daegu làm việc trong một thời gian.
Thực ra ngày hôm đó Jeon Jungkook đi quán bar uống rượu không phải vì bực bội chuyện trụ sở ở Busan bị phá, mà bởi vì chuyện xem mắt đã khiến cậu buồn bực chán nản.
Hai năm thích thầm Kim Seokjin, Jeon Jungkook thừa biết tính cách nghiêm túc và tận tụy với công việc của anh.
Sau cái lần Jeon Jungkook lấy hết can đảm để bày tỏ tình cảm giấu kín trong lòng cho Kim Seokjin rồi chẳng ngờ lại bị Kim Seokjin thẳng thừng phũ phàng từ chối không thương tiếc, Jeon Jungkook đã quyết định đi xem mắt, nhưng không một ai có thể tạo được ấn tượng tốt đẹp mạnh mẽ trong lòng cậu.
Mà nếu là ấn tượng cực xấu, thì tất nhiên người đó chính là Kim Taehyung.
Sáng hôm sau, trời bỗng lâm thâm mưa phùn, Jeon Jungkook vừa đặt chân đến trụ sở mới đã thấy các đồng nghiệp vây quanh Kim Seokjin tấp nập hỏi thăm sức khỏe.
- "Chào..chào mọi người!" Jeon Jungkook chợt ngượng nghịu lên tiếng.
...
Mất khoảng hai mươi phút để trò chuyện làm quen với tất cả các đồng nghiệp ở trụ sở mới, Jeon Jungkook lại cùng Kim Seokjin nhanh chóng đi tới văn phòng.
Jeon Jungkook bỗng phấn khích nói.
- "Seokjin à, trông anh hôm nay rất vui!"
Kim Seokjin mỉm cười.
- "Đương nhiên rồi, vì đợt này được về quê nhà làm việc mà."
Một vệt sáng ngay lập tức chạy xoẹt ngang qua đầu Jeon Jungkook, sao tự dưng cậu lại quên rằng Seokjin đang sinh sống ở Daegu nhỉ. Hàng ngày đều phải qua Busan làm việc, thực sự cũng khá là xa xôi.
- "Jungkook, em và Taehyung thế nào rồi?"
- "Dạ?" Jeon Jungkook giật mình trước câu hỏi của Kim Seokjin, đây là lần đầu tiên cậu thấy anh có chút để tâm đến chuyện tình cảm riêng tư của người khác.
Kim Seokjin lại tiếp tục mỉm cười.
- "À...Taehyung...nó có vẻ thích em lắm đấy!"
Jeon Jungkook nghe xong trong lòng liền muốn hét lên với Kim Seokjin rằng nhưng em chỉ thích một mình anh thôi.
Kim Seokjin thấy Jeon Jungkook im lặng như vậy chợt ái ngại nói thêm.
- "Nếu em không muốn trả lời thì cũng không sao đâu."
Jeon Jungkook mím môi, cúi đầu nhanh nhẹn theo Kim Seokjin vào văn phòng làm việc.
.
Gần sáu giờ chiều, Kim Taehyung nét mặt vẫn chưa hết bất ngờ đang đứng ở dưới cổng nhà của Jeon Jungkook.
Cách đây mười phút cậu có mở máy gọi điện thoại cho anh, nhưng vì Jeon Jungkook không muốn nói chuyện qua điện thoại, mà là muốn trực tiếp gặp mặt để nói chuyện với anh, nên Kim Taehyung mới phải bất đắc dĩ tới nhà cậu như thế này.
Vừa thấy Jeon Jungkook đi ra mở cổng, khóe môi Kim Taehyung đã khẽ cong.
- "Sao em lại gọi điện cho tôi?"
Jeon Jungkook thở dài, rũ bỏ vài nét đượm buồn trên khuôn mặt, cậu tự tay đưa cho Kim Taehyung một tờ giấy hợp đồng, dõng dạc đặt ra lời đề nghị.
- "Kim Taehyung, kết hôn với tôi đi!"
Còn nhiều uẩn khúc quá cơ:(((
Các cô có hiểu chuyện gì đang diễn ra không:v.