Vĩnh Sinh

Chương 854: Đại Nhân Quả Thuật




- Vậy bây giờ chúng ta làm như thế nào? Chẳng lẽ đợi cho đến khi đại nhân vật hàng lâm xuống, đuổi giết chúng ta?

Phương Hàn chậm rãi suy tư:

- Đại nhân vật kia, một khi hàng lâm xuống, chúng ta chỉ sợ căn bản không phải là đối thủ, cùng với việc ngồi chờ chết, không bằng phản kích mạnh lại.

- Chuyện này không vội, ta vừa rồi suy tính đến một việc.

Linh Lung Tiên Tôn nói:

- Thái Nhất Môn đã bắt tay vào làm, tiến vào Thái Nguyên Tiên Phủ lấy bảo tàng trong đó, muốn thu hoạch một món tiên khí trong đấy, là Huyền Tẫn Chi Môn. Kiện bảo bối này, tuyệt đối không thể để Thái Nhất Môn cướp tới tay, bằng không uy lực của nó quá lớn, thậm chí siêu việt cả Vĩnh Hằng Thần Lô.

- Thái Nguyên Tiên Phủ? Huyền Tẫn Chi Môn?

Phương Hàn cả kinh, biết rõ tòa tiên phủ đó có không biết bao nhiêu bảo tàng, mà vị thần bí nhân kia, là giáo thụ truyền đạo thuật cho mình, hiện tại tu vi của mình đột nhiên tăng mạnh, có thể chém giết Thiên Tiên, cùng thần tiên chống lại, đã có đủ thực lực để đi Thái Nguyên Tiên Phủ cướp đoạt bảo tàng.

- Vậy sao? Việc này không nên chậm trễ. Chúng ta lập tức đi Thái Nguyên Tiên Phủ, phụ trách ngăn cản Thái Nhất Môn cướp lấy bảo bối, nếu không hậu quả thiết tưởng không chịu nổi.

Phong Bạch Vũ cũng biết tầm quan trọng của Thái Nguyên Tiên Phủ, tiên khí bên trong, sau khi đáo thủ, tối thiểu có thể trấn áp đại giáo, chuẩn bị để đối kháng với đại nhân vật.

- Thái Nhất Môn hiện tại cũng vô pháp mở Thái Nguyên Tiên Phủ ra.

Linh Lung Tiên Tôn nói:

- Phải biết rằng, Thái Nguyên Tiên Phủ không thể so sánh với Thiên Vũ Chi Khố, bởi vì chủ nhân Thiên Vũ Chi Khố, Bàn Vũ Tiên Tôn đã chết rồi. Mà Thái Nguyên Tiên Tôn vẫn còn sống trên tiên giới, nguyên linh tòa tiên phủ có thể cùng hắn câu thông. Hơn nữa Huyền Tẫn Chi Môn cũng có thể cũng không phải là hạ phẩm tiên khí bình thường, Thái Nhất Môn nghĩ rằng cứ thế mà tìm, nói ra dễ dàng như vậy sao? Ta đã từng tiến vào trong Thái Nguyên Tiên Phủ, tao ngộ cấm chế trong đó, thiếu chút nữa là tử vong.

- Lợi hại như vậy?

Phương Hàn trầm tư:

- Lúc ta vào đó, ở trong đại điện còn chiếm được một viên kim đan của đồ đệ ngươi Hỏa Vân Tiên Tử, cũng đâu có cảm thấy cấm pháp của tiên phủ này lợi hại đến cỡ nào.

Lời hắn nói là thật sự, lúc trước khi hắn vẫn còn là một con kiến nhỏ đạt thần thông ba bốn tầng, tiến vào trong đại điện đều không gặp phải vấn đề gì. Với thần thông hiện tại, so với lúc trước lợi hại hơn gấp bao nhiêu lần, bằng vào cảm giác của hắn, trực tiếp xâm nhập vào đó, xé vỡ cấm pháp, thu về Huyền Tẫn Chi Môn.

Nhưng mà hiện tại xem ra, Linh Lung Tiên Tôn cũng không có nắm chắc, hắn cũng cảm giác được tính nghiêm trọng của tình thế.

- Phương Hàn, lúc trước ngươi tiến vào Thái Nguyên Tiên Phủ không chết, là dựa vào lực lượng của thần bí nhân kia, cấm chế của hắn trụ lại hết đại bộ phận của sát trận, khiến cho ngươi có thể tu luyện an toàn bên trong. Bằng không, cho dù là ta đi nữa thì cũng phải chết.

Phong Bạch Vũ đột nhiên nói:

- Lần nọ khi ta tiến vào trong Thái Nguyên Tiên Phủ giải cứu ngươi, thập phần nguy hiểm, nếu không phải có vị tiền bối thần bí nhân nọ trợ giúp, cũng sẽ bị vây hãm trong đó.

- Lợi hại như vậy? Bất quá, bằng vào lực lượng hiện tại của chúng ta, cũng chưa chắc không thể nhất cử phá vỡ tiên phủ, hiện tại cứ đi thử xem.

Phương Hàn nói.

- Hiện tại không gian chung quanh Thái Nguyên Tiên Phủ, đã bị Thái Nhất Môn bao vây đến nỗi nước chảy cũng không lọt. Nếu như đi vào, sẽ gặp phải chiến đấu. Hiện tại Thái Nhất Môn xưa không bằng nay, rất nhiều đại môn phái thượng cổ, thậm chí còn có người của Trung Ương đại thế giới, đều nhận được phù chiếu từ tiên giới, tiến đến nghe theo hiệu lệnh của Thần Tiên sứ giả. Bởi vì Thân Tiên, ở trong tục giới, căn bản không thể vận dụng toàn bộ lực lượng, nếu không mà nói, sẽ lọt vào quy tắc tiếp dẫn của tiên giới, phải lập tức phi thăng, nhưng mà Thần Tiên sứ giả lại bất đồng, tuân theo ý chỉ của thiên giới mà đến, cho nên có thể phát huy ra toàn bộ lực lượng.

Linh Lung Tiên Tôn nói:

- Chúng ta nếu như bây giờ đi lấy bảo bối, cũng không nên cùng họ xung đột chính diện, lặng lẽ ẩn núp, bất quá thủ đoạn ẩn núp này, rất khó giấu diếm Thần Tiên sứ giả cùng một ít cao thủ của Trung Ương đại thế giới.

- Trung Ương đại thế giới, là thế giới bài danh đệ nhất trong Tam Thiên Đại Thiên thế giới, cao thủ nhiều như mây, thực lực thậm chí còn siêu việt cả những bực cự phách viễn cổ đạo môn như Thái Thượng Cửu Thanh Thiên, Thiên Nhai phái. Rõ ràng cũng nghe theo hiệu lệnh của tiên giới, tiến vào Huyền Hoàng đại thế giới tiếp viện Thái Nhất Môn, thật sự là......

Tâm Ma Lão Nhân liên tục thở dài.

- Kỳ thực giấu họ tiến vào Thái Nguyên Tiên Phủ cũng không phải là việc gì khó.

Xích Uyên Ma Tôn nói:

- Phương Hàn, tấm Thế Gian Tự Tại Vương Phù Lục ngươi thu kia, có lực lượng vô cùng, bất quá cần phải dùng đại nhân quả thuật để tế luyện, vừa lúc, lần này Linh Lung Tiên Tôn tiến nhập Hồng Mông Bí Tàng, nhận được truyền thừa của đại nhân quả thuật, mang phù lục tế luyện xuống, chúng ta có thể thi triển ra phật pháp thoát khỏi thế gian, tiến vào Thái Nguyên Tiên Phủ cũng dễ dàng hơn nhiều.

- Hử? Linh Lung Tiên Tôn đã học được đại nhân quả thuật à! Tốt, tốt lắm.

Phương Hàn lập tức đem tấm phù lục Thế Gian Tự Tại Vương Phật ra, lục tự chân ngôn trên đó, lập lòe bất định, đại biểu cho lực lượng cao nhất của phật môn.

Linh Lung Tiên Tôn đưa ta ra, nhận lấy tấm phù lục, vuốt ve nó, cũng không có thi triển ra "đại nhân quả thuật" để tế luyện, tựa hồ như đang do dự cái gì.

- Thôi bỏ đi, Phương Hàn, đây là bảo bối của ngươi, Thế Gian Tự Tại Vương Phật, cũng có duyên cùng ngươi. Ta nếu đem nó tế luyện, tương lai khó tránh khỏi việc liên lụy sâu đến nhân quả. Như vầy đi, ta mang phương pháp tu hành đại nhân quả thuật dạy cho ngươi, sau khi ngươi luyện thành, thì tế luyện tấm phù lục này, như vậy mới có thể phát huy ra uy lực. Hiện tại tu vi của ta, cũng đã đạt đến Thần Tiên Chi Cảnh, cho dù tế luyện tấm phù lục này, cũng không thể vận dụng ra lực lượng mạnh nhất, cần phải áp chế, cũng là ngươi làm thì tốt hơn. Ở cảnh giới Chân Tiên, có lực lượng chém giết Thiên Tiên. Tế luyện lá phù lục này, có đủ đường sống để quay về, lực lượng không đến mức quá cường đại, xúc động đến quy tắc của Thiên giới.

Linh Lung Tiên Tôn đem tấm phù lục đưa lại vào tay Phương Hàn.

Sau đó nàng mang một đạo công pháp huyền ảo khắc vào trong ý niệm của Phương Hàn, một ít đạo công pháp huyền ảo, vô số đồ hình, phật tượng, còn có sợi tơ, giống như Linh Lung Đại La Thiên, lại giống như sợi nhân quả, cao thấp đều có tương quan, tựa hồ như mang theo hết thảy vận mệnh sinh mạng của thế gian, kết thành xâu chuỗi nhân quả.

Hàng tỉ hàng triệu chữ viết, chính là khẩu quyết của công pháp này.

Phương Hàn chỉ cảm thấy, môn công pháp này rất phức tạp, cho dù đem hết tất cả đạo thuật bản thân tu hành cộng lại, cũng còn không có phức tạp bằng nó.

Cái gì mà đại ngũ hành thuật, đại âm dương thuật, chư thần sáng thế... v...v... Tam Thiên Đại Đạo cùng môn công pháp này mà so sánh, quả thực không đáng để nhắc tới.

- Cái này...

- Không sai, đây là Tam Thiên Đại Đạo, bài danh thứ hai, Đại Nhân Quả Thuật.

Linh Lung Tiên Tôn nói:

- Vạn sự vạn vật, cho dù là tiên nhân, thiên quân, cũng đều có sự tồn tại của nhân quả, thần thông không địch lại nhân quả. Nhất cử nhất động, mỗi một việc mà ngươi đang làm, tất nhiên đều có nguyên nhân, rồi sau đó mới có kết quả. Tam Thiên Đại Đạo, bài danh thứ nhất Vận Mệnh, chưa từng có môn phái Vĩnh Sinh nào lưu truyền qua, cho nên trong thiên địa này, đại đạo không được đầy đủ.

- Đại đạo không đầy đủ, đại đạo không đầy đủ ư!

Phương Hàn thì thào lẩm bẩm, pháp quyết trong óc rất phong phú, trong khoảng thời gian ngắn, căn bản không cách nào lĩnh ngộ.

- Vận mệnh không có, nhân quả đứng đầu. Chính là bởi vì như vậy, cho nên phật môn mới có thể cùng tiên giới chống lại. Cao thủ cửa phật, không chút nào kém cỏi hơn thiên giới. Tam Thiên đại đạo, vận mệnh không có, tựu lấy nhân quả làm đầu.

Linh Lung Tiên Tôn nói.

- Đại nhân quả thuật a...

Trong lúc đó đột nhiên cả người Phương Hàn đứng thẳng bất động, tựa hồ như đang đốn ngộ lập địa thành phật.

- Không thể nào, hắn cứ như thế mà bắt đầu tìm hiểu rồi ư? Tu hành đại nhân quả thuật, khó khăn vô cùng, cho dù là Thiên Tiên cũng đều không thể lĩnh ngộ, hắn cứ như vậy tìm hiểu chỉ sợ là không được.

Tâm Ma Lão Nhân trông thấy Phương Hàn lập địa thành phật không chút động đậy, nói với Xích Uyên Ma Tôn, trên mặt rõ ràng hiện ra vẻ kinh ngạc.

- Với Phương Hàn, ta tin tưởng hắn có thể luyện thành đại nhân quả thuật, hắn là kỳ tài ngút trời, tu vi hiện tại, đã vượt qua chúng ta, ngay cả thiên phạt cũng có thể ngăn cản.

Xích Uyên Ma Tôn nói:

- Ta ngay thời điểm đầu tiên nhìn thấy hắn, đã biết hắn không phải vật trong ao. Tương lai, nhất định ở tiên giới, sẽ uy chấn một phương.... là vương giả trong tiên.

- Không, không phải uy chấn một phương, hắn là người có hi vọng nhất sẽ bước vào cánh cổng vĩnh sinh. Thành tựu tương lai siêu việt Thiên Quân, truy thẳng tạo hóa, khởi nguyên, chân lý...

Nhân Hoàng Bút sắc mặt lạnh lùng, giống như đang trình bày đại đạo.

- Tiên sinh đánh giá Phương Hàn cao đến như thế sao?

Ánh mắt Linh Lung Tiên Tôn chợt lóe:

- Thiên Quân, thật ra chính là cực hạn của tu vi, cho dù là tuyệt thế thiên tài cường đại cách mấy, tối đa cũng chỉ có thể tu hành tới Thiên Quân, năm đó Tam Hoàng, Thiên Hoàng, Nhân Hoàng cũng chỉ có thể tu tới Thiên Quân, cho dù là Luân Hồi Đạo Nhân, Bản Nguyên Đạo Nhân, cũng chỉ tu vi Thiên Quân. Duy nhất chỉ có Hồng Mông Đạo Nhân, là một tồn tại còn sót lại trong vũ trụ, mới có thể tu thành tồn tại so sánh với vương giả trong tiên. Phương Hàn chẳng qua chỉ là một kẻ thiên tài, làm sao hắn có thể... Hắn cũng không phải là chuyển thế của thời thượng cổ gì. Nếu như nói Điện Mẫu Thiên Quân Phương Thanh Tuyết có thể so sánh với vương giả trong tiên, thì ta tin tưởng.

- Ngươi vĩnh viễn không nên xem thường Phương Hàn, ta đã từng gặp qua viễn cổ Tam Hoàng, bọn họ cũng không có kinh thái tuyệt diễm như Phương Hàn. Có lẽ, ta và ngươi từ nay về sau ở trong tiên giới, cũng đều phải dựa vào hắn để ngăn cản các loại kiếp số đấy.

Nhân Hoàng Bút cười nói:

- Ta tuy rằng lĩnh ngộ ra cảnh giới thiên địa nhất thể, nhưng muốn chính thức trở thành tạo hóa thần khí, vẫn còn phải trải qua một chặng đường gian khổ mà đi, trong những năm tháng từ nay về sau, Phương Hàn có thể sẽ che chở cho ta.

- Hả? Hắn cô đọng nhân quả liên thai lại rất nhanh! Tại sao lại nhanh như vậy chứ!

Quả nhiên, từng vòng thời gian chi lực quanh thân thể Phương Hàn trôi nhanh hơn, chỉ tích tắc bay qua, hắn liền tìm hiểu hơn ngàn năm, khí tức của những năm tháng thăng trầm, biến đổi đau thương hiển hiện ra trên người hắn.

Hơn nữa thời điểm hắn cô đọng đại nhân quả thuật, vô số Túc Mệnh chi lực lăng không hạ xuống, tuổi thọ của hắn cũng cuồn cuộn thiêu đốt lên, sau đó nhân quả chi lực rất nhanh liên kết lại.

Một đóa "nhân quả liên thai" như ẩn như hiện trên trời.

Giờ khắc này, Phương Hàn giống như một vị Phật Đà thượng cổ, mỉm cười đứng thẳng, từng vòng phật quang minh ngộ, xuất hiện chung quanh thân thể hắn.

- Phật quang nhân quả!

Xích Uyên Ma Tôn cả kinh nói.

Phương Hàn trong quá trình tu luyện, nhan sắc toàn thân biến thành vàng ròng, phật quốc lần lượt xuất hiện cao thấp quanh thân hắn, càng lúc càng rõ ràng, trong đó thậm chí còn xuất hiện cả màu vàng phật linh, vây quanh hắn phát ra phạm xướng.

- Nam mô a lợi a, bỉ ngạn tam ba la da, nam vô da đa da......

Những phật linh này, xướng ra kinh văn ai nghe cũng không hiểu.

- Đại nhân quả thuật, không phải đơn giản luyện thành như thế. Hắn rõ ràng đột phá được một cửa này, nhưng sẽ gặp phải kiêng kị của nhân quả chi lực can thiệp tạo hóa. Ở thời điểm luyện thành, tâm ma nổi lên, nếu như hàng phục không được, sẽ niết bàn biến thành tro bụi......

Linh Lung Tiên Tôn đột nhiên nói:

- Hắn dũng mãnh tinh tiến nhanh như vậy, thật quá nóng lòng rồi.