Vĩnh Sinh

Chương 84: Trắng trợn đoạt lấy




Tay Hồng Di Quận Chúa có chút run rẩy nhận lấy vòng tay. Nàng cũng không ngờ Tinh Vân Bảo Bảo lại ngây thơ như vậy, trực tiếp đưa một kiện bảo khí thuần dương cho nàng. Bảo bối này giá trị so ra thì vượt hơn hẳn gía trị của vài vị cao thủ Thần Thông Bí Cảnh.

Thất Sát Hồ Lô mặc dù là bảo khí nhưng so ra thì vẫn còn kém cái vòng tay này.

Phải biết rằng vòng tay này có cơ hội tiến lên trở thành Đạo Khí, phòng ngực, công kích đều có, có năng lực dời non lấp biển, thường nhân có được vòng tay này thì cũng có thể đánh giết một cao thủ Thần Thông Bí Cảnh.

Nhận vòng tay, nàng cũng cảm giác nhận được tinh quang nhẹ nhàng, êm dịu thấm vào thân thể, chiếu rọi toàn thân cốt cách, một ít tạp chất trong cơ thể đều bị luyện hóa, tinh thần sảng khói, phiêu phiêu tựa hồ như muốn lập tức bay lên.

Nguyên lai đeo Nhật Nguyệt Ngũ Tinh Trạc còn giúp thanh lọc cơ thể, giết hết cửu trùng, luyện hóa tạp chất.

"Vị tỷ tỷ này thật là đẹp, cho tỷ mượn mang một lúc đó, bất quá sau đó phải đưa lại cho ta? Đây là bảo bối ta trộm được, không thể tặng người khác. Nếu không mẹ sẽ đánh ta đó."

Tinh Vân Bảo Bảo tùy ý phất phất tay nói: "Cái vòng tay này mang vào rất thoải mái, mẹ nói chỉ cần mang vào trong vài giáp, toàn bộ thân thể gân cốt sẽ chuyển hóa thành tinh thần tiên cốt, ta đeo được vài năm, thân thể tốt hơn rất nhiều, thân thể tỷ tỷ còn kém quá."

Nghe Tinh Vân Bảo Bảo nói như vậy, má của Hồng Di Quận Chúa đỏ hồng lên, có chút xấu hổ, khẽ vuốt ve Nhật Nguyệt Ngũ Tinh Trạc, mặc cho tinh quang thẩm thấu vào trong thân thể.

Tinh Vân Bảo Bảo nói là "tinh thần tiên cốt", cũng không phải là tầm thường, là thần thông cực cao, nghịch chuyển thân thể, thay đổi vận mệnh, không chỉ sửa đổi huyết nhục của thân thể mà thôi.

"Phương Hàn, huynh xem đi." Đeo trong chốc lát, cảm thấy tinh quan lưu chuyển trong cơ thể dồi dào, có điểm bảo hòa rồi, Hồng Di Quận Chúa mới lưu luyến mà tháo vòng tay ra, đưa cho Phương Hàn.

Đeo vào trong chốc lát, nàng cảm giác được thân thể được không ít chỗ tốt, luyện được các tạp chất trong cơ thể, đối với sự thăng tiến sau này của cơ thể có lợi ích không nhỏ, thậm chí mấy tháng sau còn có thể vượt qua cao thủ trên Sơn Hà Bảng Nguyên Kiếm Không.

Phương Hàn đối với vòng tay này rất hiếu kỳ, bất quá hắn cũng không có ý định lừa gạt Tinh Vân Bảo Bảo, như vậy không đúng với lương tâm của hắn. Dù sao hắn vẫn là người Tiên Đạo, không phải ma đầu. Nếu như là ma đầu thì đã trực tiếp giết chết Tinh Vân Bảo Bảo, cướp lấy Nhật Nguyệt Ngũ Tinh Trạc, bởi vì pháp bảo này cũng đủ để khiến cho cao thủ Thần Thông Bí Cảnh điên cuồng a.

Tiếp nhận vòng tay, cảm giác bay bổng, như chìm giữa mây trắng, cảm giác rất tốt, sau đó hắn hơn điều động một chút, tinh quang từ trong vòng tay liền tuôn ra, tỏa ra ánh sáng chói lòa, như là lưu tinh, đi vào trong cơ thể hắn.

Sau đó hắn cũng được luyện thể như Hồng Di Quận Chúa, tinh thần và thân thể trở nên thuần tịnh hơn, tinh lực dồi dào, thuần dương khí tràn ngập, loáng thoáng có cảm giác như tinh quang này kết hợp cùng với Diêm La Kim Thân của hắn.

Vốn cốt cách trên người hắn trắng nõn, chặt chẽ, mà giờ đây khi tinh quang tiến nhập vào cơ thể, cốt cách càng trở nên sáng chói, bao vây bên ngoài xương cốt là một lớp tinh quang mềm mại, co dãn rất tốt.

Khi tinh lực nhập vào cơ thể, hắn cảm giác được thể lực, sự mềm dỏe, sức bật, lực bộc phát của bản thân đều tăng lên một hai thành.

Thế mới biết tại sao Diêm lại thèm thuồng cái vòng tay này đến vậy.

Đeo trong chốc lát, cảm thấy tinh lực tràn ngập trong cơ thể, có cảm giác muốn thoát ra ngoài, Phương Hàn mới cởi vòng tay trả lại cho Tinh Vân Bảo Bảo.

"Pháp bảo này không tầm thường, có thể gây ra một trường huyết tanh mưa máu trong giới tu đạo. Em phải cẩn thận giữ ở bên người, hoặc là trở về Quần Tinh Môn đi, nhớ kỹ nhân tâm hiểm ác, giang hồ khó lường. Em còn nhỏ quá, chưa hiểu được hết đâu."

Phương Hàn trịnh trọng nói.

Diêm ở trong Hoàng Tuyền Đồ thì im lặng, không nói ra điều gì, Phương Hàn cũng cảm giác được hắn có chút do dự, lừa gạt một đứa trẻ như vậy có phần nào tự hạ nhục thân phận một long mạch của Diêm.

"Nhân tâm hiểm ác, giang hồ khó lường? Mẹ em cũng nói như vậy." Tinh Vân Bảo Bảo cầm lấy vòng tay, lại mang vào bên người, "Chỉ là em muốn ra ngoài đi chơi, tạm thời không muốn trở về. Quần Tinh Môn thật là buồn chán, các trưởng lão, thúc thúc, bá bá cả ngày chỉ biết tu luyện, không ai chịu cùng em chơi đùa. Hiện tại thật tốt, có hai người cùng em chơi đùa. Đúng rồi, chúng ta đi tìm lượng lớng tinh thạch phát sáng đi. Em ăn trộm có mấy khối mà đã bị bọn chúng hung hăng đuổi giết, đòi ăn thịt rồi đó."

"Đúng rồi! Pháp tinh ngọc thạch!"

Phương Hàn cùng Hồng Di Quận Chúa, Hạc tiên tử liếc mắt nhìn nhau, nhờ sự nhắc nhở của Tinh Vân Bảo Bảo mà nhớ ra.

Ma nữ cùng với bốn trăm tám mươi Bạch Mao Phi Cương là quân đội trông coi khoáng mạch, hiện tại đội quân này đã bị tiêu diệt, là cơ hội tốt để đi thu thập khoáng mạch, lấy pháp tinh ngọc thạch.

"Đi!"

Hạc tiên tử tung cánh bay đi, mang theo mọi người hướng đến dãy nùi chìm trong đêm tối ở xa xa, không biết ẩn dấu trong đó có những nguy hiểm nào, nhưng mà Phương Hàn có lực lượng mạnh mẽ, ánh mắt sắc bén, chỉ cần một điểm sáng nhỏ cũng có thể thấy rõ tình hình trong ngọn núi ở xa xa. Hắn thoáng nhìn thấy ở trong núi có một tòa thành lớn, sừng sững, chung quanh có rất nhiều quặng mỏ đào sâu vào trong lòng núi, giống như tổ mối vậy.

Mà ma nhân đông như kiến, nhộn nhịp vào ở các cửa động, có xe kéo bằng ròng rọc di chuyển liên tục, có xe chở đầy khoáng thạch đi ra, có xe trống không đi vào, những cái này đều là khoáng thạch, cũng chưa phải pháp tinh ngọc thạch. Muốn từ đó lấy ra pháp tinh ngọc thạch thì cần trải qua quá trình tinh luyện vô cùng gian khổ, cần phải bỏ ra rất nhiều công sức.

Bên trong ngọn núi có lẽ có tời mười vạn ma nhân đang lao động cật lực.

Phương Hàn nhìn những ma nhân này lao động khổ sai, cũng không có ý tưởng gì trảm yêu trừ ma, tàn sát ma nhân ở đây, bởi vì họ chẳng khác gì nô lệ. Hắn trực tiếp bay tới bên trong tòa thành, vì chắc chắn pháp tinh ngọc thạch được tinh luyện đều cất ở đây, lấy được pháp tinh ngọc thạch đã qua tinh luyện thì lần này phát tài lớn.

Bên trong pháp tinh ngọc thạch có ẩn chứa pháp lực, đối với cao thủ ở Thân Thể Cảnh có tác dụng hỗ trợ nhưng cũng không nhiều, nhưng đối với cao thủ Thần Thông Bí Cảnh thì có tác dụng hỗ trợ rất lớn. Bởi vì cao thủ Thần Thông Bí Cảnh pháp lực cạn kiệt thì có thể dùng pháp tinh, mượn pháp lực của nó mà chiến đấu.

Pháp lực cũng giống như thể lực, khi đối địch thì tiêu hao dần dần, một khi tiêu hao hết pháp lực thì thân thể sẽ mỏi mệt vô cùng, cần phải nghỉ ngơi một thời gian dài mới có thể khôi phục được.

Trong khi quan sát tòa thành càng ngày càng gần, Phương Hàn phân một tia thần niệm, đi vào trong Hoàng Tuyền Đồ, thấy được Diêm đang vây khốn ma nữ tóc trắng.

"Nghe thủ hạ của ngươi gọi ngươi là đại công Line, tên của ngươi hẳn là Line, trong ma nhân có tước vị là quốc công. Nữ quốc công, quả là quyền cao chức trọng, bất quá hiện tại ta muốn đến thành của ngươi, đoạt lấy pháp tinh ngọc thạch, ngươi thức thời thì nói cho ta biết nơi cất giấu pháp tinh ngọc thạch, nói ra thì ta không làm khó dễ ngươi, nếu không thì tính mạng của ngươi……"

Phương Hàn uy hiếp.

"Đây là đâu?"

Ma nữ nghe thanh âm của Phương Hàn thì đột nhiên hỏi lại.

"Đây là Hoàng Tuyền Hà!" Cả Hoàng Tuyền Đồ đột nhiên sáng ngời lên, giao long Diêm trồi lên khỏi mặt sông, hiển lộ thân thể.

"Hoàng Tuyền Hà? Không có khả năng! Hoàng Tuyền Hà là thánh hà trong lòng đất của chúng ta, là vong tình thủy ở sâu trong lòng đất. Mấy ngàn năm trước đã bị Hoàng Tuyền Đại Đế luyện hóa, toàn bộ cạn khô. Từ đó về sau biến mất khỏi nhân gian, như thế nào lại ở trên người một tiểu tử chứ… Không đúng, ngươi là….."

Ma nữ tóc trắng nhìn kỹ Diêm, khuôn mặt xing đẹp trong thoáng chốc lộ vẻ kinh sợ: "Ngươi là một con giao long? Không không phải giao long mà là một long mạch."

"Không sai, ta chính là long mạch của Hoàng Tuyền Thánh Hà." Diêm cười lạnh nói, "Ngươi hiện ở trong thiên cổ chí bảo, Giao Phục Hoàng Tuyền Đồ, ngươi hiểu không? Bằng vao tu vi tầng thứ hai Thần Thông Bí Cảnh của ngươi không có cách nào thoát ra được. Ngươi là một người có địa vị trong ma tộc, hẳn là biết sự lợi hại của kiện đạo khí này!"

"Ta không tin, sao thần thông của ngươi lại yếu như vậy? Long mạch của Hoàng Tuyền Hà, không thua gì cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh như Ma Hoàng, Ma Thần, Tiên Đạo Chí Tôn." Ma nữ tóc trắng nhìn dòng sông cuồn cuộn bên dưới, thánh thủy màu vàng, cũng không dám có hành động nào thiếu suy nghĩ.

"Hừ! Ngươi thì biết cái gì, đây là ta bị tiên nhân đánh trọng thương, chỉ còn sót lại một phần tàn hồn mà thôi. Bất quá hiện tại cũng đã khôi phục được một phần ngàn pháp lực bản thân rồi. Thực lực cũng tương đương với ngươi, huống chi ta có thể khống chế vong tình thủy vẫy lên người ngươi, lập tức xóa sạch trí nhớ của ngươi, biến ngươi trở thành một cái xác không hồn." Diêm không thèm quan tâm, hắn hiện tại tương đương với cao thủ tầng thứ hai Thần Thông Bí Cảnh, đủ sức vây khốn ma nữ này.

"Tên ngoài kia là đệ tử Vũ Hóa Môn?"

"Hắn là truyền nhân của Hoàng Tuyền Đại Đế, sau này sẽ là đệ nhất Ma Đế. Ngươi rất may mắn có cơ hội đầu phục hắn ở thời kỳ trưởng thành, ngày sau có thể làm ái thiếp của Ma Đế, tiền đồ vô lượng, so với thân phận nữ quốc công ở ma tộc thì cao quý hơn không biết bao nhiêu lần. Hừ! Ba lão Ma Hoàng kia trước đây cũng giống như Thiên Lôi, Hoàng Tuyền Đại Đế sai đánh đâu thì đánh đó? Có đáng là gì?"

Diêm trong lúc nói chuyện đã khu động Vong Tình Thủy trong Hoàng Tuyền Hà, nước sông cuồn cuộn bốc lên, thành một cột nước vây bọc lấy ma nữ. Ma nữ lập tức hết sức cảnh giác, sợ để nước dính lên người.

Phương Hàn có thể tắm rửa trong Vong Tình Thủy cũng là vì hắn có Cửu Khiếu Kim Đan.

Người bình thường tắm Vong Tình Thủy thì sẽ bị xóa sạch trí nhớ, không biết mình là ai, tên gì, đến từ đâu, tất cả chỉ là một mảng trống không.

"Nhanh lên bái lạy ta làm chủ nhân, sau này tự xưng hô là nô tì. Tiền đồ vô lượng, bằng không ta đem thân thể ngươi ngâm trong Vong Tình Thủy, khiến cho ngươi mất hết trí nhớ, rồi để cho ta tùy ý sai khiến."

Diêm tựa hồ cũng không muốn xóa sạch trí nhớ của ma nữ này, bởi vì ma nữ biết rất nhiều chuyện có ích cho Phương Hàn sau này.

Ma nữ sắc mặt âm trầm bất định, tựa hồ trong nội tâm đang tranh đấu kịch liệt, nhưng tiếp đó Phương Hàn nói một câu cuối, đánh tan phòng tuyến cuối cùng trong lòng nàng: "Ngươi chẳng lẽ cho rằng Vong Tình Thủy là giả? Vậy ta làm sao có thể thu được Âm Sát Ma Đao của ngươi?"

"Nô tì Line bái kiến Đế Quân, cung chúc Đế Quân sau này nhất thống Ma Môn, thiên thu vạn đại, vu thế trường tồn." Ma nữ ánh mắt lập lòe quang mang giảo hoạt, cúi người nói.

"Tốt, ngươi sau này ra ngoài không được gọi ta la Đế Quân, cứ nói là nha hoàn của ta. Tên Line cũng không dùng tới nữa, sau này gọi là Phương Tiểu Lâm." Phương Hàn trầm ổn nói, hắn cũng biết Đại A Tu La thập phần giảo hoạt, nhưng hiện tại cũng có thể lợi dụng được.

"Chậm đã!"

Thấy Phương Hàn muốn đưa ma nữa ra ngoài, Diêm âm lãnh nói, trong khi nói một giọt hoàng tuyền thủy đã bay lên, ở giữa không trung biến ảo ra vô số phù chú, rồi đột nhiên hạ xuống, thẩm thấu vào trong Thiên Môn của ma nữa.

"Ngươi!" Không kịp đề phòng, mà có đề phòng thì ma nữ cũng không có khả năng phản kháng, vừa rồi cùng Phương Hàn đấu pháp, pháp lực của nàng đã tiêu hao rất nhiều, hiện giờ cũng chưa khôi phục được bao nhiêu, vì vậy mà trúng một chiêu này của Diêm.

"Đây là Vong Tình Phù của Hoàng Tuyền Môn, là do Vong Tình Thủy ngưng kết lại, dùng để chấn nhiếp ngươi. Đại A Tu La vô cùng xảo trá, ta sao mà không biết cơ chứ. Chỉ sợ sau khi ra ngoài, khi ngươi khôi phục được pháp lực liền trở mặt, tùy thời đào tẩu. Ta nếu không khống chế ngươi thì sao có thể gọi là long mạch được? Trúng Vong Tình Phù của ta, chỉ cần ngươi hơi có ý đồ xấu thì ta sẽ cảm ứng được, khiến phù vỡ tan, ngươi lập tức mất đi tất cả trí nhớ, thậm chí biến thành ngu ngốc."

Diêm cười âm hiểm vô cùng.

"Ta hận…. Từ nay về sau mất đi tự do, phải hầu hạ tiểu tử này sao! Trở thành Ma Đế đâu phải đơn giản như vậy. Một vạn thì có chín ngàn chín trăm chín mươi chín phần là hắn chết non rồi, trong ma tộc chúng ta, số người kinh tài tuyệt diễm nhiều đến đếm không xuể, nhưng đến nay cũng chỉ có ba vị Ma Hoàng, ngươi cho rằng ngươi là ai, một tiểu tử Thần Thông Bí Cảnh cũng chưa đạt tới……"

Ma nữ nghiến răng nghiến lợi, hận ý ngập trời, dốc hết nước bốn biển cũng không thể xóa nhòa.

Bất quá Phương Hàn lại không để ý đến sự tức giận của nàng, ngược lại nàng cũng không có biện pháp gì, chỉ có thể chửi rủa liên hồi vậy thôi.

"Phương Hàn, đây là?"

Ma nữ từ trong Hoàng Tuyền Đồ đi ra, khiến cho Hồng Di Quận Chúa giật mình, Hạc tiên tử thì hai cánh rụng rời, suýt nữa rơi xuống dất, may là Tinh Vân Bảo Bảo ở một bên phát ra tinh quang nâng đỡ mọi người.

Ma nữ toàn thân trần chuồng, y phục cũng bị chém nát, tạm thời cũng không có quần áo thay thế.

Phương Hàn vội nói: "Hồng Di, cho nàng ta một bộ quần áo."

"Không cần, vào thành của ta đi, ta tự lấy quần áo của mình! Pháp y của ta vốn là linh khí, mặc dù bị ngài phá nhưng hạch tâm đại trận vẫn còn, ta có thể dùng tài liệu luyện chế lại một kiện linh khí khác." Ma nữ thản nhiên nói, không hề có ý định che dấu thân hình mỹ diệu, mê người của mình.

"Tinh Vân Bảo Bảo, en không nên nhìn!"

Hồng Di Quận Chúa vội bịt kín mắt của Tinh Vân Bảo Bảo, sợ tiểu hài tử này học chuyện xấu.

Chỉ chốc lát sau, mấy người liền hạ xuống một cổ bảo hùng vĩ trong thành, kiến trúc nơi này rất cổ xưa, khí tức rất âm trầm, bất quá lại rất sạch sẽ, quét dọn kỹ càng, không có chút bụi nào, không thấy có một góc chết nào.

Cổ bảo này cũng không có người hầu, ma nhân tầm thường đều không được vào đây, bình thường đều là Bạch Mao Phi Cương phụ trách, nhưng bây giờ toàn bộ bị giết, cho nên cũng không có ai ngăn cản. Phương Hàn đi vào trong đại sảnh, ngồi lên một cái ghế hoa lệ giữa phòng, chờ ma nữ đi thay quần áo.

Khi ma nữ thay quần áo xong đi ra, còn mang theo một cái hòm.

Nấp hòm mở ra, để lộ ra quang mang lập lòe, pháp lực ba động, một cổ tinh quang đánh sâu vào tâm linh mọi người, Phương Hàn nhìn kỹ thì thấy trong rương đều là những tinh thạch hình bát giác, lớn cỡ bàn tay.

Những tinh thạch này là pháp tinh! Khoáng thạch ẩn chứa lực lượng.

Cũng là vô thượng linh dược giúp hồi phục pháp lực của cao thủ Thần Thông Bí Cảnh.

Là tài liệu tốt nhất để chế tạo pháp khí, luyện chế linh khí.

Cao thủ Thân Thể Cảnh muốn luyện chế các loại linh phù pháp khí, nhất định phải có pháp lực do những pháp tinh này cung cấp, nếu không thì không bột đố gột nên hồ, không gạo thì sao mà thổi cơm được.

"Ha ha, ha ha, tốt tốt, tinh thạch thật là đẹp." Tinh Vân Bảo Bảo tiến lên, cầm lấy mấy khối tinh thạch, bộ dáng rất là vui vẻ."

"
Tiếp theo, chúng ta làm gì?" Hồng Di Quận Chúa cũng biết Phương Hàn đã hàng phục được ma nữ này.

"
Ở trong tòa thành này tu luyện, tu luyện chừng mười ngày nửa tháng, ta sẽ đánh sâu vào cánh cửa thần thông bí cảnh, nếu may mắn thì có thể đột phá được! Khí đó chúng ta sẽ đi khắp khoáng mạch, làm một vụ chiếm đoạt tài sản, bắt Đại A Tu La đi thu hết các pháp tinh thạch, đoạt lấy một lượng lớn tài sản. Đúng rồi nhân tiện chúng ta mượn Nhật Nguyệt Ngũ Tinh Trạc của Tinh Vân Bảo Bảo để rèn luyện thân thể, Hạc tiên tử cũng có thể nhờ đó mà lột xác."

Nhật Nguyệt Ngũ Tinh Trạc là thuần dương bảo khí, dùng nó để tu luyện thì có thể tinh luyện thân thể, không gì sánh bằng.

Phương Hàn quyết định dùng nó tu luyện, trùng kích Thần Thông Bí Cảnh!