Thời điểm Phương Hàn theo dõi Hồ đại hán phát hiện bên trong Phân Bảo Nham có một không gian thần bí chứa thi thể Thần Tộc, trong đó còn có cả thi thể Thần Hoàng. Đối với những thi thể này hắn rất thèm thuồng, sau này luyện chế thành Trường Sinh quả có thể trực tiếp đề thăng cảnh giới tu vi.
Đại hán kia tên là Nguyên Phá Thiên, là phó giáo chủ Tổ Mã Thần Giáo. Phương Hàn mới từ miệng Di Bảo đại tiểu thư biết được.
Cái không gian thần bí phong ấn quan tài kia Phương Hàn không dám vào. Cho dù lấy thực lực của hắn bây giờ, sau khi đi vào cũng chỉ có một con đường chết.
Mấy người Tinh Vân Bảo Bảo, Già Lam hiện tại đang khổ tu trong Bát Bộ Phù Đồ, bọn họ bây giờ đã đến Trường Sinh tam trọng, Động Thiên Cảnh đỉnh phong, chậm chạp không thể đột phá. Coi như là có mảnh nhỏ thời gian pháp tắc cũng chỉ có thể gia tăng lực lượng của bọn họ, không thể làm cho họ đột phá cảnh giới.
Nếu như có thể lấy được thi thể Thần Hoàng của Thần Tộc luyện chế thành Trường Sinh quả dung nhập vào trong thân thể những người này, như vậy bọn họ có chín thành cơ hội đột phá.
Mà đối với chính mình khi tìm được thi thể Thần Hoàng cũng có nhiều chỗ tốt. Luyện chế thi thể một chút, lại một lần nữa tấn thăng lên Tạo Vật Cảnh, làm cho Di Bảo đại tiểu thư khiếp sợ, địa vị trong Phân Bảo Nham cũng được đề thăng lên cao hơn.
Sau khi tách khỏi Cổ lão, Lục La, Tả Phi Dương, Phương Hàn cầm Vạn Bản Lệnh đi vào không gian xuyên toa của Phân Bảo Nham. Lần này là nghênh ngang đi đến như cá gặp nước, giống như đi dạo. Rất nhiều cao thủ nhìn thấy Vạn Bảo Lệnh trong tay hắn thì nơm nớp lo sợ, vô cùng khách khí.
Hiển nhiên Vạn Bảo Lệnh trong Phân Bảo Nham đại biểu cho quyền uy to lớn.
Phương Hàn tùy ý đi dạo tìm kiếm nơi phong ấn Thần Tộc.
- Thiếu chủ, ngài đang tìm tài liệu luyện chế pháp bảo? Thuộc hạ có thể giúp gì cho ngài?
Trong lúc Phương Hàn đang tùy ý đi dạo đột nhiên có mấy cao thủ áo đen Bất Tử Chi Thân bay đến trước mặt hắn khom lưng cúi đầu nói.
- Thiếu chủ? Tại sao ta lại là thiếu chủ của các ngươi?
Phương Hàn đánh giá xung quanh, phát hiện ra khắp nơi đều là dược viên, linh khí nồng đậm, trong dược viên có vô số kỳ trân dị bảo hiếm thấy, thậm chí Phương Hàn còn nhìn thấy Âm Dương Nhật Nguyệt Thảo, Cửu Hoàng Thiên Hợp Hoa đã sớm biến mất từ thời thái cổ.
Có một số dược liệu đã thành tinh tu thành thần thông tạo ra Kim Đan. Thậm chí còn có một số dược liệu tu thành Vạn Cổ Cự Đầu. Tuy nhiên vô luận những dược liệu này có tu vi cao như thế nào cũng không thoát khỏi kết cục bị luyện chế thành đan dược.
Mà mấy hắc y nhân xung quanh chính là những người trông coi dược viên.
Mấy hắc y nhân này đều tu thành Bất Tử Chi Thân. Ở trong Huyền Hoàng đại thế giới có thể xưng bá một phương, thậm chí có thể trở thành chưởng môn đại phái. Nhưng bộ dáng lấy lòng bây giờ trông giống như mấy tên nô tài.
- Chuyện tình Di Bảo đại tiểu thư thu vương tử Ulla ngài làm đồ đệ đã được truyền bá trong nội bộ Phân Bảm Nham. Ai cũng biết tiền đồ của ngài vô lượng. Hiện tại thân phận của ngài là thiếu chủ. Cũng giống như tôn tử Kinh Hòa Bảo Chủ đại nhân, hơn nữa bọn họ còn không có đãi ngộ như ngài.
Mấy hắc y nhân Bất Tử Chi Thân cười lấy lòng nói.
- Thuộc hạ đã chưởng quản dược viên hơn một vạn năm, hiện tại vừa đúng lúc có một gốc linh dược dùng máu huyêt Long tộc nuôi dưỡng trở thành Huyết Nhân Sâm thành hình. Huyết Nhân Sâm này đã tu luyện đến Động Thiên cảnh, muốn thoát thân ra ngoài nhưng bị chúng thuộc hạ trấn áp trở thành bảo bối của dược điền. Các luyện bảo sư dù muốn nhưng thuộc hạ đều từ chối, nay muốn được dâng tặng thiếu chủ, mong rằng sau này thiếu chủ có thể nói tốt cho chúng thuộc hạ trước mặt Di Bảo đại tiểu thư.
Một hắc y nhân mặt ngựa nói.
- Cái gì? Dùng Long huyết nuôi dưỡng. Huyết Nhân Sâm tu luyện đến Động Thiên cảnh? Còn có loại bảo bối thần kỳ đến vậy sao?
Ở trong Huyền Hoàng đại thế giới, Phương Hàn còn chưa thấy một linh dược tu thành Kim Đan chứ đừng nói là Trường Sinh Bí Cảnh, mà hiện tại lại biết được linh dược tu luyện đến Động Thiên cảnh.
- Đúng vậy đây là trấn dược chi bảo được phong ấn ở sâu phía trong. Xin thiếu chủ đi theo chúng thuộc hạ. Huyết Nhân Sâm rất hung hãn.
Một tu sĩ mập mạp nở nụ cười lấy lòng đi trước dẫn đường.
- Được rồi dẫn ta đến nơi phong ấn.
Ánh mắt Phương Hàn chợt lóe lên đi theo mấy hắc y nhân đến Linh Phố Không Gian, ở đây có một trận pháp cực lớn.
- Thiếu chủ, xin mời.
Mấy hắc y nhân vẫn mang theo nụ cười lấy lòng bước vào trong trận pháp.
Phương Hàn nhìn trận pháp nói:
- Giống như là một truyền tống trận.
- Vâng...
Mấy hắc y nhân liếc mắt nhìn nhau, một người trong đó cưới nói:
- Đây là một truyền tống trận đến bên trong dược khố, xin mời thiếu chủ.
- Uhm, cũng vừa lúc ta muốn vào trong dược khố tìm kiếm một vài tài liệu luyện chế đan dược.
Phương Hàn bước một bước tiến vào trong truyền tống trận.
Ô ô ô ô ô ô. Lập tức trong truyền tống trận phát ra âm thanh quỷ khốc thần gào. Một cỗ lực lượng cực mạnh bộc phát, sau đó mười hô hấp Phương Hàn liền thấy mình đang ở trong một sơn cốc hoang tàn vắng vẻ. Sơn cốc này cực kỳ hẹp dài trong đó hắc vụ bao bọc không nhìn thấy mặt trời. Toàn bộ mặt đất đều là ao đầm bùn lầy, tất cả đều bị bao bọc bời hắc vụ căn bản không giống như địa phương chứa đan dược mà giống như tuyệt địa hơn.
- Các ngươi.
Phương Hàn lập tức xoay người lại lập tức nhìn thấy mấy hắc y nhân đã rời xa hắn.
- Ulla! Đừng trách chúng ta, có trách thì trách ngươi đắc tội với người không nên đắc tội.
Hắc y nhân mặt ngựa đã không còn nụ cười lấy lòng mà thay vào đó là thanh âm tàn bạo nói:
- Nơi này tên là Đọa Tà Cốc, không phải là địa phương trong Phân Bảo Nham, thậm chí còn không ở trong Tu Chân đại thế giới, đã ở rất xa Tu Chân đại thế giới.
- Là ai phái các ngươi đến ám toán ta.
Phương Hàn lạnh lùng nói.
- Tốt, vẫn còn bình tĩnh.
Hai tiếng vỗ tay vang lên, một người trẻ tuổi từ chỗ sâu trong sơn cốc đi ra, chính là Tinh Vẫn. Lúc này này trên người Tinh Vẫn đã không còn y phục luyện bảo sư mà thay vào đó là bộ tinh bào, đầu đội tinh quan, chân mang vân lý, trong lúc bước đi như long hành hổ bộ, khí khái đứng trên thiên hạ. So với khí chất trước đây thì khác nhau rất lớn.
- Tinh Vẫn là ngươi ám toán ta.
Thân thể Phương Hàn bất động.
- Còn có bản nhân, thế tử Dược Thần thế gia, Dược Tiên Sư.
Một mỹ nam tử mặc quần áo màu xanh đi ra. Chính là cửu tinh luyện bảo sư cao thủ Giới Vương Cảnh.
- Sao lại có thể không tính cho ta một phần?
Lại một bát tinh luyện bảo sư trẻ tuổi nữa đi ra:
- Vô Vọng đại thế giới, thái tử đế quốc Đấu Thần, Đấu Huyền Cảnh. Tinh Vẫn, ngươi cũng báo ra lai lịch một chút đi.
- Đúng thế phải báo ra lai lịch, tránh cho tiểu tử này tưởng chúng ta cũng như hắn là một tiểu tốt thân phận ti tiện.
Tinh Vẫn cười dữ tợn nói:
- Ta, Tinh Vẫn, Vô Cực đại thế giới, con trai cung chủ Vô Cực Tinh Cung, con của Chân Tiên, tương lai chính là cung chủ. So sánh với thân phận của ngươi thì thế nào? Ngươi cho rằng cũng là những người bình thường? Luyện bảo sư bình thương sao?
- Các ngươi.
Thân thể Phương Hàn chấn động:
- Các ngươi đều là gian tế trà trộn vào trong Phân Bảo Nham.
- Không không không! Chúng ta không phải là gian tế. Ngược lại Di Bảo đại tiểu thư cũng biết thân phận của chúng ta, chúng ta tiến vào trong Phân Bảo Nham để lịch lãm, sau khi lịch lãm sẽ trở về kế thừa đạo thống.
Tinh Vẫn nhìn Phương Hàn giống như là nhìn một người chết.
- Chúng ta cùng với Phân Bảo Nham có ước định. Chúng ta ở Phân Bảo Nham tăng tiến tu vi, mà các thế lực sau lưng chúng ta đều chiếu cố sinh ý làm ăn của Phân Bảo Nham.
- Các ngươi đối phó với ta như vậy không sợ đại tiểu thư biết được? Phải biết Di Bảo đại tiểu thư đã thu ta làm đồ đệ. Nếu nàng biết các ngươi đối phó ta, các ngươi làm thế nào?
Phương Hàn trấn định tự nhiên nói.
- Làm sao?
Thái tử đế quốc Đấu Thần, Đấu Huyền Cảnh nở nụ cười nói:
- Đế quốc Đấu Thần có thực lực không kém Phân Bảo Nham, cha ta đã tu luyện thành Chân Tiên, tiếp cận Thiên Tiên, thực lực như vậy trong Vô Vọng đại thế giới, trong ba nghìn đại thế giới cũng xếp hạng mười, mấy phần sinh ý của Phân Bảo Nham là do ta đưa đến đế quốc Đấu Thần. Cho dù giết ngươi, Di Bảo đại tiểu thư nhiều nhất cũng chỉ trừng phạt chúng ta một chút, sẽ không thật sự trừng phạt. Hơn nữa ta chỉ còn kém một chút nữa là đạt đến Giới Vương Cảnh, khẳng định mấy trăm năm nữa trở về đế quốc Đấu Thần liền thừa kế ngôi vị hoàng đế.
- Tốt lắm, Huyền Cảnh không cần nhiều lời với tiểu từ này, cứ trực tiếp giết chết trong Đọa Tà Cốc. Ta đã thi triển Mê Loạn Thiên Ky Chi Pháp hơn nữa còn có tà khí trong Đọa Tà Cốc. Sau khi giết chết tiểu tử này không có nửa điểm dấu vết, tra cũng không ra.
Dược Tiên Sư phất tay một cái, tiến lên trước một bước, khí tức như cầu vồng:
- Tiểu tử, kiếp sau làm người nên thu liễm một chút. Có một số tiểu nhân vật hèn mọn, cho dù chiếm được kỳ ngộ thì hắn vĩnh viễn cũng chỉ là tiểu tốt, kỳ ngộ không hẳn là phúc khí mà mang đến tai họa cho hắn. Nếu như sau lưng ngươi có thế lực, chúng ta giết ngươi còn có kiêng kỵ, tuy nhiên bây giờ giết ngươi không có vấn đề gì.
- Nếu sau lưng ngươi có thế lực Di Bảo đại tiểu thư cũng sẽ không thu ngươi làm đồ đệ, thiên tài khó gặp. Nhưng cũng chỉ là thiên tài cỏ rác, không có bối cảnh kết cục rất thê thảm.
Tinh Vẫn lắc đầu hưởng ứng lời Dược Tiên Sư:
- Tuy nhiên, Tiên Sư đạo hữu, ta cảm thấy cứ như vậy mà giết tiểu tử này thật sự là có chút đáng tiếc.
- Vậy ngươi muốn làm thế nào?
Dược Tiên Sư nói.
- Tiên Sư huynh chính là người của Dược Thần Cốc, nghe nói Dược Thần Cốc am hiểu nhất chính là chế tạo dược nhân. Có thể sử dụng dược liệu trên cơ thể con người. Sau đó dùng máu huyết như chất dinh dưỡng nuôi trồng một số dược liệu huyền diệu. Không bằng Tiên Sư huynh thực nghiệm một chút cho chúng ta mãn nhãn.
Đấu Huyền Cảnh ngăn trở mọi người động thủ.
- Cũng tốt, hắn tuy luyện đến Trụ Quang Cảnh, rất thích hợp chế tạo dược nhân. Ta liền tạo ra mấy động khẩu trên khiếu huyệt của hắn sau đó trồng một ít linh dược. Sau khi linh dược trưởng thành, bộ rễ sẽ xâm nhập thân thể hắn thậm chí còn hấp thu thần thông của hắn.
Dược Tiên Sư gật đầu.
- Các ngươi nói xong chưa?
Đột nhiên từ trên người Phương Hàn truyền đến một cỗ khí thế kinh người. Tựa hồ như mới mở ra phong ấn, Bát Bộ Phù Đồ bay xung quanh, Vô Lượng Hằng Sa từ trên đỉnh đầu rủ xuống, còn có đôi Thủy Hỏa Song Sí sau lưng hắn.
- Các ngươi nói xong rồi thì đến phiên ta. Ba người các ngươi hôm nay đừng nghĩ đến sống sót.